Cuối cùng ngày Thượng Quan tướng quân đã khải hoàn trở về, ông được dân chúng trong thành đứng dài hai bên đường đón chào nồng hậu.
Theo sau ông là các binh lính đang hộ tống rất nhiều cống phẩm mà bọn họ thu được, nhìn cả một dãy dài mà mọi người đều hoảng sợ.
Đích thân Dương Vương và nhị hoàng tử ra tận cổng thành để nghênh đón.
Thời gian gần đây do đã giải quyết hết khúc mắc với hoàng thượng rồi nên Dương Vương đã tham gia một số công vụ liên quan đến triều chính.
Vì chuyện này mà nhị hoàng tử đã vô cùng vui mừng, nếu có sự giúp sức của Dương Vương thì ngày Y được phong làm thái tử không còn xa nữa.
Tứ hoàng tử là người căm phẫn nhất, từ sau chuyện thích khách ở bãi săn kia không biết gần đây ai tung tin đồn nói bóng nói gió chuyện này có liên quan đến hắn.
Nên hoàng thương ngoài mặt thì không nói gì nhưng lại không tin tưởng hắn nữa, những công việc quan trọng cũng không giao cho hắn làm.
Bây giờ hắn cũng giống như ngũ hoàng tử, một hoàng tử nhàn tản, tuy nhiên ngũ hoàng tử lại có mẫu phi danh giá, có mẫu tộc chống lưng, còn hắn thì chẳng có gì.
Đã mấy lần hân nghĩ đến việc liên minh với nhị hoàng tử Tề quốc tuy nhiên hắn còn đắn đo rất là nhiều vì bây giờ cơ hội giành cho hắn quá ít.
Bây giờ hắn chỉ còn mỗi kho binh khí mà hắn lén tàng trữ ở ngoại ô kinh thành và một đám tử sĩ ngoài ra không còn gì khác nên đó cũng chính là lý do hắn do dự.
Thượng Quan Phi Yến đứng từ xa nhìn phụ thân, dáng người ông oai phong hùng dũng, nếu nói về bậc quân tử thì ông cũng xứng đáng.
Thời trẻ bị giăng bẫy gây ra tội lỗi dẫn đến có lỗi với mẫu thân nàng, tuy nhiên sau khi mẫu thân nàng hương tiêu ngọc vẫn cũng không lấy thê tử một lòng lo cho nàng.
Phải biết danh hiệu trấn quốc đại tướng quân nếu đời sau ông không có nhi tử thì danh hiệu ấy cũng sẽ mất đi, nhưng ông lại chẳng hề nghĩ đến chuyện đó, chỉ một lòng lo cho nàng và nghĩ đến cảm xúc của nàng.
Giống như thần giao cách cảm, ông bỗng ngước lên chỗ nàng đứng và khi nhìn thấy nàng thì đưa tay vẫy nở nụ cười thật tươi rồi ra hiệu cho nàng hãy về phủ trước đi.
Phi Yến cũng hiểu rằng bây giờ phụ thân phải vào cung phục mệnh chưa thể về phủ ngay, nàng sợ ông lo lắng nên gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Thượng Quan Vũ nhập cung để phục mệnh và kể sơ qua quá trình bình loạn giặc cho hoàng thượng nghe, hoàng thượng vô cùng phấn khích và vui mừng.
Khi nhìn thấy đông rương hòm cống phẩm được đưa vào hoàng thượng càng hoa mắt hôm nữa, trận đánh này thật là quá đã mà.
Toàn bộ những cống phẩm đều được nhập vào quốc khố, khi bàn giao xong mọi việc Thượng Quan Vũ xin hồi phủ.
Hoàng thượng đang vui mừng liền đồng ý ngay, trước khi Thượng quan Vũ về không quên dặn dò ông hãy nghỉ ngơi một ngày, ngày mai hoàng thượng sẽ mở cung yến để khen thưởng và lập công cho các tướng sĩ vất vả lần này.
Đích thân Dương Vương đưa tiễn ông ra khỏi hoàng cung, hoàng thượng nhìn theo mà mỉm cười nghĩ thầm:
“Cũng tốt trấn quốc đại tướng quân tay cầm binh quyền, hổ lệnh trong tay mà lại chỉ có duy nhất một đích nữ, là tâm điểm của các hoàng tử tranh giành. Cũng may đệ đệ ông lại nhất kiến chung tình với vị thiên kim này nên ông cũng đỡ phải đâu đầu tính toán.”
Hai người đi song song với nhau, Thượng Quan Vũ liền hỏi:
"Chuyện Vương gia viết qua thư ta đã đọc qua và cũng đã hiểu được phần nào, Vương gia yên tâm ta chỉ có duy nhất một nữ nhi ta sẽ hết lòng nghĩ cho nó, nguyện vọng của nó ta sẽ giúp nó thực hiện. Bây giờ chỉ chờ một mồi lửa thôi, tin chắc rằng hắn sẽ sập bẫy ".
Dương Vương tiễn ông ra khỏi hoàng cung rồi quay đầu trở về phủ của mình.
Chàng rất muốn đến thăm nàng tuy nhiên hôm nay là ngày phụ thân nàng trở về chắc chắn nàng sẽ có nhiều chuyện để tâm sự nên chàng đành thôi.
Thượng Quan Vũ vừa bước vào cừa thì đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình, toàn bộ gia nhân đã đứng sếp hàng dài chờ ông về.
Khi thấy ông bước vào mọi người được lệnh đồng thanh nói:
"Chúc mừng đại tướng quân khải hoàn chiến thắng trở về ".
Từ xa Phi Yến mỉm cười bước lên nhẹ nhàng nói:
"Chúc mừng phụ thân ".
Thượng Quan Vũ vui mừng nhẹ nhàng ôm lấy nàng và nói:
"Phụ thân lúc nào cũng nhớ đến con, thôi ngoài này lạnh lắm vào trong phủ rồi nói ".
Thượng Quan Lạc đi sau Phi Yến cũng muốn đi lên nhưng lại không dám, Thượng Quan Vũ thấy vậy cũng quay ra nói:
“Con cũng vào đi không lạnh”.
Thượng Quan Lạc nghe thấy thế thì vui mừng cũng chạy vào theo sau còn không quên hất mặt lên nhìn tỷ tỷ của mình.
Thượng Quan Vũ mang về cho hai tỷ muội rất chi là nhiều đồ, ở đó phần đa là dân bộ lạc sống nên có rất nhiều thứ kỳ lạ, những gì liên quan đến nữ nhi là ông lại bải thuộc hạ mua về một ít.