Edit: Mean
Lý do tại sao lão Dịch hỏi vợ của lão Trần là vì đã nghe được chuyện gì đó từ Kỷ Nghiệp Lam.
Trong cái vòng này, một đôi chồng chồng không tệ lắm bên nhau được bảy tám năm, một thời gian trước đã chia tay vì một trong hai người đã có vợ, hơn nữa từ trước đến nay đều có vợ.
Tra nam vì đối phó hai bên còn lên một kế hoạch tương tự như Tưởng Tín Lan đối với lão Dịch, trong đó có rất nhiều điều, bao gồm cả cách đối phó nếu chẳng may bị phát hiện.
Tiếc rằng suy tính của hắn ta đều vô ích, một bên dứt khoát chia tay khi biết mình là nhân tình, tên cặn bã khóc lóc thảm thiết van xin tha thứ. Thậm chí còn dùng tự sát để uy hiếp bạn trai cũ, bị bạn trai cũ châm chọc mỉa mai mà thẹn quá hóa giận đâm mũi nhọn vào thẳng ngực của bạn trai cũ, rất may vết đâm không sâu nếu không thì người kia cũng quá đáng thương.
Nghe xong lão Trần thở dài thề với lão Dịch sẽ không bao giờ trở thành loại người như vậy.
Lão Dịch đương nhiên tin tưởng anh sẽ không đối xử với mình như vậy, gối đầu lên vai anh, cùng lão Trần đợi bác sĩ gọi tên.
Kiểm tra xong lão Trần đi thanh toán tiền thuốc, lão Dịch ở đại sảnh chờ, vừa định lấy điện thoại ra kiểm tra thời gian liền nghe thấy có người gọi tên.
”Dịch Lãng?”
Lão Dịch quay đầu lại, sửng sốt: “Chị Nhã.”
Tưởng Hân Nhã gật đầu: “Sao lại đến bệnh viện? Chỗ nào không thoải mái sao?”
Lão Dịch cười: “Eo không thoải mái lắm.”
Tưởng Hân Nhã thở dài nghiêng người: “Chuyện của Tín Lan tôi đã điều tra ra rồi, muốn nghe không?”
Tưởng Tín Lan đã chết lâu như vậy, lão Dịch không nghĩ sẽ lại nghe được chuyện của anh ta, nhưng vẻ mặt của Tưởng Hân Nhã có hơi điên cuồng kích động khi nói lời này, lão Dịch không thể lập tức nhấc chân chạy lấy người.
Cho nên lúng túng gật đầu: “Chị nói đi.”
”Để tôi giới thiệu Tiểu Trình với cậu trước” Tưởng Hân Nhã nói, “Hắn cũng là bạn trai của Tín Lan, dù nó ở bên cậu, hai người đó thật ra cũng ở bên nhau cho nên hắn biết rất nhiều.”
Sắc mặt lão Dịch tối sầm: “Chị nói cái gì?”
Nhìn thấy thái độ hắn không tốt, ánh mắt Tưởng Hân Nhã trầm xuống: “Cậu không muốn cùng tôi tìm manh mối, hắn xuất hiện giúp tôi chẳng lẽ không tốt sao?”
Nghe xong lời của cô, lão Dịch hừ lạnh một tiếng định rời đi trước nhưng lại bị Tưởng Hân Nhã ngăn trước một bước: “Không được! Cậu không được phép đi!”
Lão Dịch cảm thấy tinh thần cô ta có vấn đề, định tránh xa thì nghe thấy giọng nói của lão Trần bên cạnh.
Lão Trần không biết Tưởng Hân Nhã, chỉ nghĩ cô ta là người quen của lão Dịch cho nên bước đến đứng yên bên cạnh lão Dịch không làm gì, nhưng vẻ mặt của Tưởng Hân Nhã đột nhiên trở nên khó coi khi nhìn thấy anh, cô ta đưa tay nắm lấy quần áo lão Dịch, hỏi hắn tại sao lại làm chuyện có lỗi với Tưởng Tín Lan khiến mọi người trong sảnh bệnh viện đều nhìn sang.
Khi lão Trần nghe thấy tên Tưởng Tín Lan liền biết người trước mặt này là ai, muốn bẻ bàn tay đang nắm lấy lão Dịch ra, ai ngờ sức cô ta rất mạnh, lão Trần bẻ một lúc không được.
Thấy mọi chuyện ngày càng trở nên tồi tệ, nhân viên bảo vệ cũng chạy đến, cả hai giữ chặt Tưởng Hân Nhã đang phát điên, gọi y tá đến tiêm cho cô ta thuốc an thần, vừa lúc mọi việc đang diễn ra thì một người phụ nữ trung tuổi chạy đến.
Khi nhìn thấy Tưởng Hân Nhã bị khống chế liền gọi một tiếng chị họ, giúp nhân viên bảo vệ đặt Tưởng Hân Nhã đã bình tĩnh lại lên cáng, lau mồ hôi trên trán nói với người đang vây xem: “Xin lỗi, xin lỗi! Chị họ tôi bị bệnh tâm thần, xin mọi người bỏ qua cho.”
Sau khi người phụ nữ nhìn thấy lão Dịch thì sửng sốt một lúc rồi đi tới.
Người phụ nữ thận trọng hỏi: “Xin hỏi có phải anh họ Dịch không?”
Lão Dịch gật đầu.
”Ngại quá,” Người phụ nữ xin lỗi lần nữa, “Tôi nhìn thấy ảnh của anh ở nhà chú tôi, chị họ thường hay nhắc đến anh cho nên nhớ rõ.”
Lão Dịch cảm thấy không vui, nhưng hắn không thể trách một người phụ nữ khách sáo như vậy.
Sau khi người phụ nữ bày tỏ lời xin lỗi lần nữa, cô định quay người rời đi, lão Dịch ngăn cô ấy lại, hỏi: “Bên cô ấy có người tên Tiểu Trình không?”
Người phụ nữ ngập ngừng một lúc rồi trả lời: “Chị ấy bịa ra người đó, cậu mợ của tôi cũng nghe thấy chị ấy hồ ngôn loạn ngữ mới biết chị ấy cũng có vấn đề về tâm thần.”
Nói xong cô cúi đầu chào rồi nhanh chóng chạy đi.
Tác giả: Sắp kết thúc rồi