Edit: Mean
Lão Dịch như được khai sáng, chợt hiểu tại sao lão Trần không lên giường với mình. Hóa ra là có nỗi niềm khó nói.
Vô số dấu chấm than đột nhiên hiện lên trong đầu lão Dịch, thở dài cho rằng mọi câu hỏi trong quá khứ đều đã được giải đáp.
Thảo nào vợ chạy, thảo nào lâu như vậy không tình được người yêu, thảo nào khi ngủ luôn giữ khoảng cách với mình, hóa ra phía dưới không được.
Lão Dịch không khỏi thương cảm, nghĩ may mà mình là 1, nếu là 0 thì chỉ sợ bây giờ phải lên mạng mua toy hai đầu.
Vừa nghĩ tới đây, lão Dịch đã bị lão Trần bế lên, sau đó hai người đứng trong phòng khách với tư thế rất kỳ quái.
Lão Dịch muốn xuống nhưng tay lão Trần đã siết chặt đến mức không thể cử động được, lão Dịch định gọi, lại thấy lão Trần lấy một thứ gì đó trong túi ra.
“Bao mua lần trước còn không?” Lão Trần hỏi “Em mua bôi trơn rồi, nghe nói nhãn hiệu này rất tốt.”
Lão Dịch: “… Em nghe ai nói?”
”Lôi Lôi.”
Lão Dịch: “…”
.
Lão Dịch không hỏi Trần Lôi Lôi làm sao biết thương hiệu này, bởi vì hắn nhìn thấy tình cảm trong mắt lão Trần.
Lão Dịch vừa định nói thì lập tức cứng họng, chợt ngẩn người rồi ngẩng đầu hôn lên môi lão Trần.
Đây là nụ hôn đúng nghĩa, dưới sự dẫn dắt của lão Dịch từ vụng về dần dần tìm ra bí quyết, hai người hôn nhau nồng nhiệt đến mức khiến cho người ta phải đỏ mặt.
Sau khi hôn ba bốn phút, lão Dịch nhẹ nhàng đẩy lão Trần ra, lão Trần cắn môi hắn một cái, sau đó mới thả ra.
Cả hai đều thở hổn hển, lão Dịch đưa tay lên lau nước miếng trên miệng, hỏi: “Đã nghĩ kỹ chưa?”
Lão Trần gật đầu, sau đó lại lắc đầu: “Thật ra em vẫn chưa rõ lắm.”
”Để anh,” Lão Dịch mỉm cười kéo người vào phòng tắm, “Đừng lo lắng, anh sẽ cố gắng không làm em bị thương.”
Lão Trần cảm thấy lời này mang ý nghĩa khác, định hỏi rõ ràng, nhưng ngay giây tiếp theo lão Trần bị đẩy đến cửa kính phòng tắm, lão Dịch ngồi xổm xuống.
.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, lão Trần thấy bên dưới trướng trướng, liếc nhìn xung quanh không thấy lão Dịch liền lớn tiếng gọi tên hắn.
Nghe thấy tiếng gọi, lão Dịch vội vàng chạy vào phòng ngủ, thấy lão Trần đang chống người ngồi dậy, trên mặt mang theo nụ cười lập tức bước tới đỡ lấy người kia.
”Anh đi đâu vậy?”
“Nấu cháo cho em.” Lão Dịch nói.
Lão Trần nghe vậy cười: “Được không đó?”
”Lúc trước thấy em nấu rồi,” Lão Dịch tràn đầy tự tin, “Lát nữa ăn sẽ biết.”
Lão Trần đánh hơi thấy mùi, hỏi: “Nồi bị tràn sao? Em ngửi thấy mùi hồ.”
Lão Dịch sửng sốt sau đó lao như bay ra khỏi cửa, lão Trần mỉm cười, nhưng khóe miệng bị lão Dịch cắn đêm qua lại đau nhức rít lên, trong đầu nhớ lại những hình ảnh tối qua, trong lòng nảy sinh chút tò mò.
Đúng là thực tủy biết vị, đêm đó lão Dịch không ngừng cọ lão Trần, cũng may hắn còn nhớ rõ hôm qua là lần đầu tiên của người ta cho nên không làm gì khác hơn là xoa xoa.
Nhưng lão Trần bị hắn cọ ra lửa, lật người đè lên lão Dịch, sau đó trực tiếp cúi đầu.
Lão Dịch hầu hạ người khác đã lâu hiếm khi bị đối xử như thế, thưởng thức được một lúc thì đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn.
Lão Dịch nắm lấy tay lão Trần, rùng mình một cái: “Em làm gì vậy?”
Hai mắt lão Trần bị ngọn đèn đầu giường chiếu sáng, mím môi hỏi: “Không làm sao?”
”Không làm, không làm,” Lão Dịch vội vàng nói, “Em còn chưa khỏe mà, nghỉ ngơi mấy ngày rồi nói sau.”
”Nhưng em nghĩ,” Lão Trần đẩy đẩy, “Hay lần này đến lượt em đi?”
Lão Dịch đối với những lời này đã quá quen thuộc, hắn ngẩng đầu nhìn lão Trần: “Em muốn chịch anh?”
Lão Trần gật đầu, sau đó chân thành hỏi: “Được không?”
Tối hôm qua vừa mới hái cúc non của người ta, lão Dịch không nỡ từ chối nên do dự: “Cũng được, nhưng em được không?”
“Anh thử trước xem?” Lão Trần nói, “Nếu cảm thấy không thoải mái thì đổi lại?
Lão Dịch cảm thấy phương pháp này khả thi, gật đầu đồng ý, kết quả là thử mấy tiếng đồng hồ liền.
Thứ hai đó lão Dịch hiếm hoi xin nghỉ làm.
Thứ ba, chú bảo vệ thấy hắn ôm eo suốt, quan tâm hỏi hắn làm sao vậy.
Lão Dịch: “Hôm qua bị bóng đèn đè thắt lưng, hai ngày nữa sẽ ổn.”
Hai ngày sau, chú bảo vệ: “Sao càng thấy nghiêm trọng vậy? Thắt lưng vẫn không tốt sao?”
Lão Dịch: “Vâng, bóng đèn ở nhà lúc nào cũng hư.”
”Vậy thì phải mua cái chất lượng tốt chứ!”
Lão Dịch: “… Vâng, đã biết.”
Tác giả: Rất tốt, bắt đầu khóa, lần thứ hai sửa đổi