Có một cô con gái nghiêm túc, chăm học và năng động như vậy, lão Trần cảm thấy mình phải cố gắng rất nhiều.
Cho nên anh đã tìm tòi nghiên cứu và cực kỳ nghiêm túc xem xong hai bộ phim phổ cập khoa học. Thấy anh như vậy, vào lúc chạng vạng Trần Lôi Lôi đã giúp bố già làm một bài trắc nghiệm nhỏ.
Kết quả bài thi rất xuất sắc, với số điểm 92 lão Trần đã giành được một hoa hồng nhỏ cô giáo Trần Lôi Lôi phát.
Với hoa hồng nhỏ dán trên trán, lão Trần nắm tay con gái thề rằng: “Yên tâm đi Lôi Lôi! Bố nhất định sẽ một kích đánh trúng!”
Mặt Trần Lôi Lôi đầy vẻ vui mừng: “Được!”
.
Lão Dịch gọi điện cho lão Trần khi anh đang xem phim, nhưng do đeo tai nghe xem phim nên không nhận máy, đến khi nhìn thấy rồi gọi lại thì lão Dịch không tiếp.
Lão Dịch đang làm gì?
Lão Dịch và Kỷ Nghiệp Lam hẹn nhau đi ăn, tiện hỏi thăm tham khảo kinh nghiệm yêu đương.
Kỷ Nghiệp Lam nghe hắn nói muốn biết lịch sử tình yêu của mình với Vưu Thanh thì cau mày, lấy trong túi ra một điếu thuốc, ngậm trong miệng.
”Năm nay tôi 32 tuổi, còn anh ấy mới 26 tuổi, anh cảm thấy tôi với anh ấy sao có thể đến với nhau?”
Lão Dịch do dự một chút: “Vì yêu?”
Kỷ Nghiệp Lam lắc đầu: “Bởi vì chặt.”
Lão Dịch: “???”
”Tôi còn tưởng bị hắn thịt chết mất! Trên giường còn chơi được đủ loại tư thế! Anh tưởng được không? Nơi đó của hắn không chỉ bảo dưỡng tốt mà còn XXX, năm đó tôi còn suýt xuất quỹ nữa, anh cho rằng tôi lạc lối không tìm được đường về sao? Thật ra tôi đã quen ăn sơn hào hải vị, không nuốt trôi được cám!”
Lão Dịch đần mặt nhìn chằm chằm Kỷ Nghiệp Lam, nghĩ đến dáng vẻ ưu tú của Vưu Thanh.
Nhìn thấy hắn như vậy, Kỷ Nghiệp Lam nghĩ đến chuyện đã qua của lão Dịch, sắc mặt tối sầm lại: “Tôi nói cho anh biết, bây giờ tôi với Vưu Thanh rất tốt, dù có chia tay anh cũng đừng nghĩ đến chuyện cạy góc tường của tôi, Vưu Thanh chỉ yêu tôi.”
Lão Dịch trừng mắt nhìn: “Tôi với Trần Cố cũng rất tốt!”
“Tốt thì sao còn chưa lên giường?” Kỷ Nghiệp Lam hỏi, “Đừng trách tôi nói xấu anh, người đó đã có vợ và một đứa con gái, tôi cảm thấy đây có thể là lừa hôn, lừa tiền, cũng có thể là lưỡng tính. Nếu anh cứ đâm đầu vào, chỉ sợ bị lừa đến cái quần lót cũng không còn, hoặc chơi đủ rồi lại tìm một người phụ nữ khác kết hôn.”
Lão Dịch biết Kỷ Nghiệp Lam nói nhiều như vậy là vì nghĩ cho mình, nhưng nghe những lời này thật khó chịu làm sao, hắn cúi đầu nhéo ngón tay, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
Nhìn thấy hắn như vậy, Kỷ Nghiệp Lam tự mắng mình mồm miệng quá nhanh, ho nhẹ một tiếng nói: “Đó là tôi nói, còn tình hình cụ thể của hai người thì tôi không biết, nhưng không lên giường là chắc chắn có vấn đề, đàn ông yêu đương sao có thể không sờ?”
Lão Dịch thở dài, khó xử nói: “Trước kia hắn là thẳng nam…”
”Vưu Thanh không phải cũng là thẳng nam sao?” Kỷ Nghiệp Lam vỗ bàn, “Anh bây giờ là trước sợ sói sau sợ hổ! Trực tiếp xông lên không phải là được rồi sao?!”
Lão Dịch không biết phải nói thế nào với Kỷ Nghiệp Lam, tóm lại là khi nghĩ đến chuyện lên giường với lão Trần, trong lòng rất lo lắng, lo lắng anh không muốn, lại lo lắng sau này sẽ bị thương.
Kỷ Nghiệp Lam thấy hắn không nói nữa cũng im lặng, hai người bình tĩnh kết thúc bữa cơm.
Về đến nhà, trong đầu lão Dịch đều là lão Trần, nhìn thấy cuộc gọi cũng không có tâm trạng bắt máy.
Sau khi vào cửa, trong lòng lão Dịch có chuyện nên không bật đèn, sờ soạng ngồi xuống sô pha lại tựa vào một người.
Lão Dịch im lặng một giây, cúc hoa chợt căng thẳng bật dậy khỏi ghế sô pha vội bật đèn, vừa nhìn rõ người đàn ông liền tát vào mặt anh một cái.
Lão Trần bị tát thẳng, cười ha ha ha một tiếng, lão Dịch đánh xong lại vòng tay ôm anh nằm xuống sô pha.
“Anh đi đâu vậy?” Lão Trần hỏi.
“Ăn cơm với đối tượng của Vưu Thanh.” Lão Dịch nói.
Lão Trần ậm ừ, một lúc sau mới hỏi: “Ăn món gì?”
Lão Dịch: “… Bốn món một canh, canh bí đao sườn non, có món cánh gà om, bún thịt bằm, đại tam tiên với nấm đùi gà.”
”Ăn ngon ghê,” Lão Trần chuyển cái mông đổi vị trí, nói tiếp, “Ngày mai muốn ăn gì?”
Lão Dịch bị ôm chặt cứng, khó chịu dời cánh tay, đụng phải chỗ nào đó.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lão Trần, lão Trần cũng rũ mắt nhìn.