Dessaro Nhân Ngư

Chương 22



Tôi cực kỳ muốn chạy trốn, nhưng lại hiểu rất rõ bản thân không có đường để trốn. Tôi chỉ có thể cố gắng ứng phó với Agaras, kéo dài thời gian dục vọng của nó bộc phát, giảm bớt khả năng bị nó xâm phạm.

Ít nhất, bây giờ nó vẫn chưa……

Ánh mắt của tôi không tự chủ trượt tới vùng màng vảy còn khép kín dưới bụng nó, thấy hung khí đang ngủ say bên trong không có dấu hiệu hưng phấn, trái tim đang treo cao của tôi lúc này mới nhẹ nhõm hạ xuống, giống như kẻ trộm lén lút thu lại tầm nhìn, lại vừa vặn chạm phải ánh mắt sâu hút nghiền ngẫm kia, gân tay không khỏi co rút lại, có cảm giác bối rối như kẻ trộm bị bắt vậy.

“How did you……” Một bên khóe môi của Agaras xấu xa cong lên,  lông mi nhạt màu buông xuống, ánh mắt xẹt qua bụng dưới của mình, lại giương mắt, đôi con ngươi sáng quắc nhìn chằm chằm tôi. “Thứ đó của tôi… Em… thích?”

Não của tôi kêu ông ông một lúc, cảm giác nhục nhã như bị nó cởi hết quần áo khiến tôi xúc động cầm lấy một chiếc kim tiêm lấy máu, không chút do dự đâm sâu vào bắp thịt trên cánh tay nó, trừng nó lạnh lùng nói. “Xin lỗi, tao cần lấy máu của mày để tiến hành thí nghiệm tiếp theo, súc sinh.”

Tôi hung tợn nói, cứ nghĩ rằng nó sẽ cảm thấy tức giận nếu như tôi đột nhiên rút máu của nó, bắt nó phải thể nghiệm cảm giác bị người khác mạo phạm, như vậy ít nhất tôi cũng có thể đòi lại được một chút tôn nghiêm nam tính. Tôi thà rằng con dã thú phía dưới này nổi giận với tôi, còn hơn là để nó tùy ý đùa giỡn tôi như vậy.

Nhưng ngoài dự kiến của tôi, nhân ngư chẳng hề biểu hiện chút tức giận nào với đòn phản kích của tôi, nó chỉ rút bớt ý cười, thậm chí còn chủ động thả lỏng tay, tùy ý tôi gắt gao nắm chặt cổ tay nó, im lặng dị thường mà nhìn tôi rút một lượng lớn dịch thể màu lam từ trong mạch máu của nó.

Trong nháy mắt khi tôi rút kim tiêm ra, nó bỗng nhiên trở tay bắt lấy cổ tay tôi, khiến tôi gần như lập tức ngã vào trên người nó, may mà tôi nhanh tay lẹ mắt chống được khuỷu tay xuống sàn, khó khăn nâng đầu lên cách mặt nó một khoảng chỉ bằng ngón tay, trái tim muốn rớt ra khỏi cổ họng.

Agaras nheo mắt lại, giống như đang nghiền ngẫm đánh giá cảm xúc của tôi, hấp thu sự kinh hoàng của tôi làm chất dinh dưỡng cho nó.

Tôi cố sức chống lại quái lực đang đè ép trên cánh tay, gần như ngừng thở theo dõi nó. Mà nó thì ung dung vươn một một ngón tay thon dài, mang theo móng tay bén nhọn, nhẹ nhàng quệt lấy một giọt máu màu lam tràn ra trên đầu mũi tiêm, sau đó bôi lên môi tôi, lại gần ngậm lấy một bên tai tôi, thanh âm ám ách trầm ngâm. “I… give… my… everything… to… you…, cause, you… are… my Dessaro.”

Sóng âm của nhân ngư phảng phất như có sức mạnh làm tê liệt tinh thần, thẳng tắp xuyên qua màng tai của tôi đến tận sâu trong trí óc. Phòng tuyến tâm lý của tôi nháy mắt bị kích thích gần như sụp đổ, cho dù đã liều mạng kìm nén không nhớ tới hồi ức đêm qua, nhưng tôi vẫn cảm thấy có một dấu vết nào đó đã khắc thật sâu trong linh hồn tôi, biểu thị công khai và khuếch đại sự chiếm hữu của con súc sinh này đối với tôi. Điều này khiến tôi bất chợt sinh ra một loại ảo giác như tù binh đã bị nó khắc một ấn ký đặc biệt lên, cả đời cũng không thể lau đi.

Lúc này tôi cực kỳ muốn tìm một nơi ẩn thân để chặt chẽ bảo vệ mình, cho dù là trốn trong chăn cũng có thể giảm bớt một chút bất lực và lo sợ bị nó xâm phạm. Thế nhưng vành tai bị liếm mút lại nảy sinh một cơn ngứa ngáy khác thường, từng đợt tiến vào cốt tủy, cánh tay của tôi hơi hơi run rẩy, rất khó khăn mới chống đỡ được thân thể mình, bất cứ lúc nào cũng có thể ngồi phịch xuống người Agaras, chỉ có nước để mặc nó hưởng dụng.

F-u-c-k! Tôi thầm mắng trong lòng, nếu không muốn biến thành vật độc chiếm của nhân ngư, chỉ còn cách buông tay ra thôi.

Tôi đơn giản cúi người xuống, ép buộc bản thân chủ động tựa vào lồng ngực của Agaras, thậm chí ôm lấy cái cổ cứng cỏi hữu lực của nó, đổ nghiêng thân thể về một bên. Agaras rõ ràng rất bất ngờ vì sự chủ động của tôi, bàn tay như kìm sắt buông cổ tay tôi ra, hưng phấn ôm lấy lưng tôi, dò xét vào vạt áo của tôi.

Dưới áo khoác của tôi trống không, cảm giác xấu hổ khi cùng Agaras da thịt kề sát, bị nó tùy ý sờ soạng khiến tôi thiếu chút nữa nổi điên. Tôi cắn chặt môi, bàn tay vòng sau cổ nó nhanh chóng sờ lấy kim gây mê giấu trong tay áo, ngón tay tôi run lên bần bật, mà ngay cả ống tiêm trong cổ tay áo cũng không nắm được, ngược lại khiến nó chui vào càng sâu.

“Sh—it!!” Tôi gấp đến độ mắng lên thành tiếng, hai tay phải siết thật chặt lấy cổ Agaras, mới có thể chạm tới kim gây mê ở sâu bên trong, cũng nhờ đó che giấu động tác của mình.

Thế nhưng hành động này đối với Agaras lại không khác gì một loại cổ vũ và nghênh đón, động tác dưới thân của nó nhanh hơn tôi không biết bao nhiêu lần, một tay nó giữ chặt lấy eo tôi, đuôi cá nâng mông tôi lên, tay còn lại mò mẫm xốc vạt áo của tôi lên trên eo, nửa thân thể của tôi cứ như vậy trần trụi lộ ra dưới mắt nó.

“Des…sa…ro……” Bờ môi của nó để trên lồng ngực tôi phát ra một tiếng kêu trầm thấp vừa lòng, kích thích đến mức cả xương cốt của tôi cũng run lên, sau đó nó vùi đầu xuống, đầu lưỡi liếm dọc từ rốn của tôi lên trên.

Cơn ngứa ngáy kinh người như bị kiến bò khiến bụng tôi co rút một chút, tôi theo bản năng kẹp chặt đuôi cá giữa hai chân, cổ họng tràn ra một tiếng rên rỉ đáng xấu hổ. Tôi vô cùng nhục nhã cắn chặt răng, siết mạnh một bên nắm tay, ngón tay ra sức với lấy kim gây mê, rốt cuộc cũng nắm được nó trong tay.

Tôi run rẩy dùng móng tay gạt rơi nắp kim tiêm, thấy mũi kim tràn ra vài giọt thuốc gây mê lấp lánh, đối với tôi lúc này tựa như nước thánh trân quý vậy.

Tôi giơ kim tiêm lên, trở tay đâm vào gáy Agaras, nhưng trong nháy mắt đuôi cá dưới thân lại đột nhiên nâng mạnh lên, sau đó là một trận thiên toàn địa chuyển, tôi bị Agaras xoay người đặt ở dưới thân, bàn tay đâm chệch một cái, kim tiêm lại cắm vào tay trái của chính tôi!

“Fuck god!”

Tôi sợ hãi rống lên, cảm thấy tay trái lập tức tê liệt một nửa, mềm nhũn rơi xuống dưới đất, tay phải suýt chút nữa tuột khỏi cái cổ ẩm ướt của Agaras, lại càng không thể dùng sức cắm kim tiêm chuẩn xác vào động mạch cổ của nó. Tôi chẳng những thất bại trong gang tấc, còn biến khéo thành vụng chủ động hiến mình cho Agaras hưởng dụng.

Tôi nhất thời thống hận vô cùng vì trò hề ngu xuẩn đến cực điểm của mình, nỗi tuyệt vọng mãnh liệt khiến cả người tôi nhũn ra như thoát lực. Tôi biết mình hoàn toàn không thể tránh khỏi chuyện sắp xảy ra sau đây, cố gắng ép buộc bản thân ngẩng đầu nhìn trần nhà, ý đồ dời lực chú ý ra khỏi cơ thể, quên đi bản thân, như vậy có lẽ thân thể tôi sẽ không mẫn cảm như vậy, lộ ra những phản ứng giống như đàn bà.

Agaras dường như không hề có cảm giác gì đối với một loạt hành động của tôi, nó chỉ chặt chẽ ôm lấy eo, chôn đầu trên người tôi, tùy ý liếm lộng.

Tà áo đã bị nó vén lên tận ngực, vạt trước vắt trên vai tôi, mùi thuốc khử trùng sạch sẽ quen thuộc xông thẳng vào xoang mũi, xen lẫn với hương vị kích thích tố nồng đậm trên người nhân ngư. Trong nháy mắt, tôi cảm thấy nhục nhã đến đỏ cả hai mắt, má nóng bừng như muốn nhỏ máu. Tôi từng rất tự hào vì mùi hương tượng trưng cho thân phận nghiên cứu viên của mình này, thế nhưng hiện giờ… hiện giờ……

Tôi cắn chặt khớp hàm, khuất nhục không cam lòng muốn rống giận, thế nhưng dưới sự khiêu khích thành thạo của Agaras, cổ họng lại chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ mềm mại. Đầu lưỡi nó bao lấy hạt đậu mềm trước ngực tôi như nhấm nháp một quả nho, hai tay ép cẳng chân tôi lên trên bụng, đuôi cá ưỡn thẳng, cự vật dưới thân liền đâm sâu vào một nửa.

Tôi mẫn cảm phát ra một tiếng kêu to, hai chân vô lực đá đạp lung tung, lại bị hai tay nó gắt gao đè chặt. Cự vật bên trong thân thể nhẹ nhàng lui ra ngoài, nó phát ra một tiếng gầm nhẹ khàn khàn, lại lần nữa hùng hổ tiến thẳng, rốt cuộc công thành đoạt đất, đánh sâu vào tràng đạo của tôi.

Thân thể của tôi lập tức co giật thật mạnh, lưng mềm nhũn xuống, cánh tay cầm kim gây tê trơn trượt sắp tuột ra, tầm mắt theo ý thức bị ném lên không trung, ánh mắt tôi bay đến trần nhà bằng thủy tinh, lại lập tức đứng sững tại một vật thể hình tròn màu đen trên góc tường, sau khi nhận ra đó là cái gì, đại não của tôi giống như bị sét đánh trúng, trước mắt tối sầm.

——— Đó là một chiếc camera.

Không, không!

Do tinh thần bị đả kích nặng nề, cánh tay của tôi đột nhiên lấy lại được chút sức lực, nâng tay lên chuẩn xác đâm kim gây tê vào động mạch cổ của Agaras, dùng đầu ngón tay run rẩy tiêm toàn bộ thuốc nước vào. Agaras phía trên chợt chấn động, cánh tay lại vẫn gắt gao ôm eo tôi, dưới thân hung hăng tiến vào vài cái, sau đó toàn bộ thân hình vì dược hiệu phát tác mà dần dần yếu đi, đè nặng khiến tôi ngồi phịch xuống đất.

Tôi chết trân nhìn chằm chằm camera trên đỉnh đầu, kịch liệt thở gấp, giống như vừa trải qua một hồi cận chiến sinh tử.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv