Lục Chính Minh thấy cô vui vẻ như vậy liền cảm thấy mấy cái chuyện đáng xấu hổ mình làm thời gian qua đều xứng đáng, anh dịu dàng nói:
"Sơ Sơ của anh đẹp như thế này... Tất nhiên là có nhiều người thích em rồi... Chờ sau khi hai bộ phim của em phát sóng lượng fan còn nhiều hơn nữa."
"Dạ... Em rất cảm kích trưởng FC của em... Nếu có cơ hội em muốn cảm ơn trực tiếp với cậu ấy." Cố Cẩm Sơ vui vẻ nói.
"Ừm.." Lục Chính Minh gật đầu trả lời cô.
Thật ra trưởng FC của cô không ai khác chính là anh, sau sự kiện cô bị bôi nhọ mấy tháng trước anh đã lập group này, bỏ tiền mua fan, mua người đàn áp mấy bình luận chửi bới cô,... Một ngày đăng không biết bao nhiêu bài PR cho cô, trên mạng còn mệnh danh anh là trưởng FC nhiệt huyết nhất trong lịch sử đu Idol, nhưng mà chuyện này chắc chỉ có anh và trưởng phòng truyền thông của Lục Thị biết thôi.
Hai người còn đang vui vẻ ríu ra rít với nhau thì bất chợt không khí đã lạnh tanh đi, mường tượng như xuống âm độ C.
Lục Chính Minh và Cố Cẩm Sơ nhìn hai người đối diện đang nhìn chằm chẳm cô và anh, Dương Chí Viễn và
Dương Huệ Anh giống như bị sét đánh chết đứng vậy, tầm mắt nhìn hai người như trời yên biển lặng không có chút gợn sóng.
Dương Huệ Anh ngơ ngác nhìn bạn thân đang ngồi trên đùi vị hôn phu hụt của cô thì bất động mất mấy giây cuộc đời. Cô từng nghe Dương Chí Viễn nói Lục Chính Minh cũng có tình ý với Cố Cẩm Sơ, cô còn nghĩ so với Lục Chính Minh thì anh trai mình sẽ được lòng Cố Cẩm Sơ hơn, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lại nhìn ông anh mình đang thất thểu đứng bên cạnh, Dương Huệ Anh thầm cảm thán, đúng là đường tình duyên của ông anh mình trắc trở còn hơn đường đi thỉnh kinh của Tam Tạng.
Thấy không khí có phần hơi không đúng Dương Huệ Anh cười cười, hỏi Lục Chính Minh để xoá tan bầu không khí
này:
"Anh Chính Minh, sao anh ở đây vậy?"
Lục Chính Minh hồi thần lại, nhìn Dương Chí Viễn có phần đắc ý rồi lại nhìn Dương Huệ Anh cười nói:
"Đến thăm bạn gái anh..." Vừa nói anh vừa ôm Cố Cẩm Sơ đứng lên trước mặt hai người họ.
Cố Cẩm Sơ thấy ánh mắt Dương Chí Viễn nhìn anh và cô có phần hơi lạnh, cũng có chút hụt hẫng liền lên tiếng giải thích:
"Mình với anh Chính Minh..."
"Sắp cưới nhau rồi." Không để cô nói hết Lục Chính Minh đã lên tiếng khẳng định một tin tức như sấm giữa trời quang mà đến nguyên chủ như Cố Cẩm Sơ cũng giật mình.
"Anh nói cái gì vậy?" Cố Cẩm Sơ đánh mạnh vào vai anh, vội vàng chặn họng anh lại.
"Nói điều sẽ xảy ra." Lục Chính Minh lại làm như không quan tâm thản nhiên trả lời cô.
Tin tức này làm cho Dương Chí Viễn và cả Dương Huệ Anh đều được một phen chấn động, cả hai người lờ mờ hiểu được, Lục Chính Minh đã theo đuổi Cố Cẩm Sơ thành công, người đợi chờ cơ hội như Dương Chí Viễn đã thua toàn tập.
Dương Chí Viễn lúc này mới hắng giọng lên tiếng:
"Vậy chúc mừng hai người... Nhớ gửi thiệp mừng cho anh." Thật ra trái tim Dương Chí Viễn cũng đã bị khoét sâu một lỗ, anh từng nghĩ giữa mình và Lục Chính Minh, mình sẽ có cơ hội nhiều hơn, anh quá khinh địch để bây giờ người con gái anh thích đã là của người ta, anh biết làm sao được ngoài tỏ vẻ bình ổn chúc mừng họ.
"Cho mình nữa đó..." Dương Huệ Anh cũng vui vẻ tiếp lời anh trai mình.
Lục Chính Minh cười cười gật đầu, vui vẻ đồng ý, Cố Cẩm Sơ cảm thấy ngại ngùng vô cùng, cô lấy lại bình tĩnh hỏi hai người họ:
"Hai người đến đây làm gì vậy?"
Dương Huệ Anh gãi đầu ái ngại nói:
"Mình thấy tin tức trên mạng, nghĩ cậu bị người ta ức hiếp nên chạy đến đây... Không ngờ người ức hiếp cậu là anh Chính Minh... Anh Chí Viễn sợ mình đi một mình nên lo lắng đi theo."
Thật ra là Dương Chí Viễn sợ tin tức là thật, cô đã có người đàn ông khác mới chạy theo đến đây xem sao, không ngờ tin này còn thật hơn vàng, anh thất bại nặng nề, Lục Chính Minh toàn thắng.
***
Buổi tối bốn người đến một nhà hàng trong thị trấn cùng nhau dùng cơm, Dương Huệ Anh thích Cố Cẩm Sơ thành chị dâu mình nên dù là anh Chí Viễn hay anh Chính Minh đều được, chỉ là cô hơi tiếc cho Dương Chí Viễn một chút.
Hai người con gái ngồi bên cạnh nhau ôn lại chuyện cũ, rồi lại nói về chuyện xảy ra những tháng qua.
Dương Chí Viền mời Lục Chính Minh một ly rượu nhỏ giọng nói với anh:
"Em thật sự làm anh bất ngờ đó."
Lục Chính Minh cười, trào phúng lên tiếng:
"Anh nghe câu này chưa... Tình yêu không có đúng sai... Thằng nào dai thì thằng ấy thắng... Sau này anh có để ý ai khác thì cứ xông lên... Đừng có chần chờ... Chỉ cần đừng để ý vợ em nữa là được."
"Ha... Được, nghe lời khuyên của em..." Dương Chí Viễn cười, nuốt ngụm rượu đắng chát xuống cổ họng, thoải mái nói.