Gần 10h.
Senren:"Suýt tí nữa là được rồi, chúng ta chơi lại, lần này tôi sẽ không thua!
Diệt Thiên:"Không chơi, 10h rồi đó, đi ngủ đi.
Senren:"Một ván nữa thôi, làm ơn đi, năn nỉ đó.
Diệt Thiên:"(Ngu à, suýt ngủm đó) Không nhé, nếu cô thích chơi tới vậy, tự chơi một mình đi, tôi về ngủ trước đây, à tôi bỏ máy ở đây đó, cô thích chơi bao lâu thì tùy.
Chỉ một tí nữa thôi là cô thắng rồi, tức thật!
Chuyện là anh lái xe rượt theo hai cô, cán Mie chết queo, và bị Senren bắn nổ xe, anh còn đầy máu, cô thừa cơ bắn anh còn tí máu, hên là núp kịp.
Trong lúc cô chạy tới muốn xử anh, bị vòng giới hạn kéo lại, anh thừa cơ bắn cô chết queo, nói có tức không chứ, 5p giảm một vòng khoảng vài mét, chơi tốn gần cả tiếng.
Senren:"Ngày mai tôi sẽ thắng anh cho xem!
Hai cô về phòng một lúc, anh cũng tắt Tivi, tắt máy chơi game đi theo luôn.
Trước cửa phòng Senren.
"Thùng, thùng.
Senren mở cửa hé, nép sau cửa:
"Anh, tới đây làm gì?
Diệt Thiên:"Ngủ một mình không quen.
Senren:"Không quen, thì kệ, anh chứ.
Diệt Thiên:"Tối hơi lạnh, muốn được cô sưởi ấm ôm ngủ.
Nghe vậy, làm cô nhớ tới hồi sáng thức dậy, thấy mình ôm anh cứng ngắc:
"A-Ai thèm, ôm anh ngủ đâu chứ.
Diệt Thiên:"Muốn ôm cô ngủ, muốn được gần gũi với cô, muốn ngửi mùi hương của cô, không muốn rời xa cô, muốn mãi mãi ở bên cô, một lát không gặp cô tôi cảm giác mình sắp chết.
Senren:"Anh... Anh... Anh...
Đ-Đây là, tỏ tình sao? hạnh phúc tới quá đột nhiên, Senren bối rối, Mie cũng thế.
Diệt Thiên:"Phải, đúng vậy, rời xa cô là tôi lại đói, muốn được gần gũi ngửi mùi hương của cô để đỡ đói, mãi mãi ở bên ôm cô ngủ để bớt đói, nếu không tôi cảm giác mình sắp chết.
Senren:...
Mie:...
Hai cô sợ tái mét mặt mày luôn rồi, cái này, nghe giống muốn giữ thức ăn bên người, để chừng nào đói ăn nè.
Vài ngày nay, tên này quá giống con người, ừm, hình dạng, hai cô xém tí quên hắn là quái vật!
Senren:"Anh... anh... anh muốn làm gì?! buông tôi ra!
Dắt tay Senren, giật run người đang vùng vẫy vào phòng, đóng cửa lại, anh lại dắt tay Mie kéo tới giường, đẩy ngã hai cô xuống giường ôm vào lòng, hôn mạnh lên má hai cô một cái:
"Ngủ chứ làm gì.
Ý anh là, đói là thèm XXX, ôm để cho đỡ thèm, hai cô hiểu lầm cũng đành chịu.
Hai cô thoáng thả lỏng, nói thật hai cô sợ, vừa nãy còn tưởng anh định ăn hai người luôn chứ, buông Senren ra, anh ôm Mie vào lòng làm cô cứng đờ cả người, xoa đầu cô nói:
"Ngủ đi.
Mie nghe vậy đành nhắm mắt giả bộ ngủ, chứ chưa dám ngủ nữa, dừng thời gian cô, anh nhìn Senren có chút sợ sệt nhìn mình, hỏi:
"Hỏi cô cái này nè.
Senren:"Anh muốn, biết gì?
Diệt Thiên:"Chị cô mấy tuổi?
Senren:"16.
Diệt Thiên:"Có bạn trai chưa?
Senren:"Không có.
Diệt Thiên:"Để ý ai chưa?
Senren:"Không có.
Diệt Thiên:"Thích nhất kiểu quần áo gì?
Senren:"Giản dị, màu hồng.
Diệt Thiên:"Có sở thích gì không?
Senren:"Nấu ăn, nhiều chuyện (chết, lỡ miệng rồi).
Diệt Thiên:"(Vãi) Thích món gì?
Càng trả lời cô càng thấy lạ, kiểu này giống đang tìm hiểu người yêu sở thích để biết cua nè.
Cô không biết mình bị cái gì nữa, từ khi thấy anh ôm chị gái tới giờ, cứ cảm thấy khó chịu sao sao ấy, bây giờ bị tra hỏi càng khó chịu hơn.
Đúng rồi, giống như đang ghen vậy, khốn kiếp! cô mà ghen ư? nhảm nhí! nhưng mà, trong giống, cảm giác ghen ăn tức ở, trong sách nói a.
Cô nói ra mấy cái tên món ăn, trong đó toàn món kho không.
Diệt Thiên:"(Mie, có vẻ thích món kho quá nhỉ?), món bánh yêu thích?
Senren:"Bánh táo.
Lấy cuốn tập và bút ra, tiêu đề thông tin về Mie, ghi hết lại, anh mới cất đi:
"(Bánh táo vẫn như cũ nhỉ?) Tôi làm anh rể cô được không?
Trong phim tuy cũng có nhắc về món yêu thích, sở thích của hai cô nhưng cũng rất ít, nhất là Mie, bởi gần nửa bộ phim cô mới hồi sinh.
Với giờ Mie không chết, thế giới đã khác, anh cần cập nhật lại thông tin chuẩn xác, để còn lập kế hoạch.
Senren:"Không được!
Diệt Thiên:"Cô phản ứng lớn như vậy làm gì, tôi muốn làm sao cô quản được?
Senren:"Hứ, (dĩ nhiên rồi, sao có thể giao chị cho một tên nguy hiểm như vậy được!).
Nhìn cô như hờn dỗi vậy hứ một tiếng quay đầu đi, không để ý tới mình.
Diệt Thiên:"Tôi hỏi lại một lần nữa, tôi không làm chồng cô được không?
"Không...
Vừa định nói không được, tự nhiên thấy sai sai ở chỗ nào ấy, giọng của cô yếu bớt gần như không nghe tiếng luôn.
Diệt Thiên:"Ôi da, ôi da, vậy là cô, muốn tôi làm chồng mình, tới vậy hả?
Buông Mie ra, anh xoay qua ôm Senren vào lòng, làm cô cứng đờ cả người, cô cũng không vùng vẫy, căng thẳng nhỏ giọng hỏi:
"Anh muốn làm gì?
Diệt Thiên:"Ôm cô ngủ.
Anh ngậm lỗ tai cô liếm.
Senren:"A... dừng lại... nhột quá.
Lẽ ra cô phải đẩy anh ra, nhưng mà, cảm giác thân quen này là sao? thật kì lạ, với cô cũng hơi sợ...
Ghẹo cô một hồi làm cô thở hổn hển, anh nói nhỏ:
"Nói nghe cái này nè.
Thấy cô thở gấp nhìn mình không nói, anh hôn tới, cô trừng lớn hai mắt, cũng nhắm mắt lại, hai người lưỡi quấn quít lấy nhau.
Senren:"(Cảm giác quái quỷ gì thế này, cái cảm giác này là sao...).
Cô không ngờ là, có một ngày, mình lại, cùng một con quái vật, hôn môi! đáng ghét! chuyện gì đang xảy ra thế này, cô nhớ không nổi người đó nữa, thay vào đó là hình ảnh của anh.
Nút lưỡi một hồi, cô vòng tay qua ôm cổ anh, anh bắt đầu luồng tay vào áo ngủ cô, lại nút lưỡi một hồi anh dừng lại rời môi, thấy cô đôi mắt mê ly nhìn mình:
"Từ giờ trở đi, mỗi khi thức dậy buổi sáng cô phải hôn tôi chào buổi sáng, buổi tối cô cũng phải hôn tạm biệt tôi trước khi ngủ, được chứ?