Chương 2: Tất cả chúng ta đều là Zombie!
The cosmos is within us. We are made of star-stuff. We are a way for the universe to know itself.
- Carl Sagan
- Zombie á? - Elly phì cười - Thầy giáo của anh xem nhiều phim Hollywood quá rồi!
Aja cũng cười. Kì thực đúng là thầy Ivan lấy cảm hứng từ xác sống trong phim Mỹ mà đặt tên cho thứ giống loài tưởng tượng này là Zombie, còn đặt cả tên cho nhân tố di truyền mới phát hiện này là Zombio-genesis.
Hắn đưa em gái bước qua khu trưng bày hiện vật tiêu bản người Homo Sapiens cổ đại. Một cái xác ướp đã được phục hồi cơ bắp đầy đặn, cao chỉ tầm 1m5, với dáng đứng thẳng, bàn chân to và một cái đầu to cùng trán dô.
- Trong mọi nền văn minh, đều có những truyền thuyết kể về giống người “ưu việt” trong quá khứ xa xưa, và vì sao loài người hiện đại lại chỉ là những biểu hiện thoái trào của giống loài ấy. - Ivan tiếp tục bài phát biểu của mình - Thần thoại Hy Lạp kể về giống người vàng và người bạc. Kinh Thánh nói về Vườn Địa Đàng. Khổng Giáo kể về “tiền nhân” và cách để con người tu dưỡng để khôi phục những đức tính tốt đẹp đã mất.
Màn hình lớn chuyển sang hình ảnh phóng to của nhân tố di truyền Zombio-genesis, cho thấy cấu trúc một vòng tròn gần như hoàn hảo, nhưng lại khuyết đi mất một đoạn.
- Mọi cỗ máy vận hành đều cần một loại “phanh hãm”, một chiếc limiter để ngăn hệ thống trở nên quá tải. Nhưng nhân tố Zombio-genesis được tìm thấy ở 100% người tham gia thử nghiệm đều cho thấy khuyết thiếu thứ phanh hãm này. Nó khiến cho nhân tố di truyền này được nhân bản với tốc độ chóng mặt, ít nhất là so với hình thái sơ khai của nó. Tỉ lệ hình thành một nhân tố Zombio-genesis trên một hợp tử đã thành hình là gần 100%, tức là gần như mọi đứa trẻ ra đời đều sẽ có trí tuệ của một con người chứ không ngu ngốc như một con vượn.
- Tuy nhiên… - Ivan nói tiếp - Liệu thứ phanh hãm mà tất cả chúng ta đang khuyết thiếu này thực ra còn có tác dụng gì nữa? Hay thậm chí, vì sao tôi dám tự tin khẳng định rằng đoạn khuyết thiếu trong cấu trúc này đã tồn tại ở hình thái sơ khai với vai trò là một chiếc phanh hãm? Vậy thì đây!
Màn hình lại chuyển cảnh.
Lần này cũng là một hình chụp hiển vi một cấu trúc gần như y hệt thứ cấu trúc vừa rồi. Chỉ khác một điều, nó là một hình tròn khép kín với một đoạn cấu trúc được bôi màu khác biệt.
- Hình thái sơ khai của Zombio-genesis, dạng thức sống từ không gian đã xâm chiếm Trái đất này, dạng thức nguyên thủy đã ban phát cho chúng ta những mầm mống của một nền Văn minh phồn thịnh. Xin giới thiệu với các bạn, hạt giống của Chúa trời. Và tại đây - Ivan giơ tay cầm chiếu đèn laser vào đoạn được bôi màu - Đây chính là Trái Trí Tuệ trong Vườn Địa Đàng. Tổ tiên của chúng ta, vì một loại đột biến nào đó, đã từ bỏ chiếc phanh hãm trí tuệ này mà phát triển trở nên lớn mạnh như hiện nay.
- Cái quái gì vậy?!!! - Một học giả ở gần hàng ghế đầu bật dậy thét vào chiếc mic cá nhân. - Tên điên này đang phát biểu xằng cái gì vậy? Đầu tiên ngươi nói chúng ta vốn dĩ là người ngoài hành tinh, sau đó ngươi bảo rằng chúng ta còn chỉ là dạng đột biến của những con vi khuẩn xấu xí này? Đây là Hội thảo Khoa học, không phải Thánh đường để giảng Kinh Thánh. Dẹp ngay những thứ vớ vẩn về Kinh Thánh hay Khổng Giáo của ông đi, ông già!!
- Trật tự! - Một học giả nữ khác ở hàng ghế đầu bật dậy theo - Chúng ta tôn trọng mọi ý kiến phát biểu! Xin ông hãy để Tiến sĩ Ivan Rumanov hoàn thành bài phát biểu!
- Tôi cũng phản đối! - Vị kia còn chưa ngồi xuống, một vị khác đã đứng dậy - Tôi không tới đây để nghe một lão già điên phát biểu!
- Quá xằng bậy rồi!
- Một sự phỉ báng đối với cả Khoa học lẫn Đức Chúa trời!
- Một sự lai căng tệ hại!
- Bịa đặt!
- Điên rồ!
Aja đang đứng phía cuối Hội trường giơ điện thoại ghi hình, cũng bị đám đông nhốn nháo xô nghiêng ngả. Ngay cả hắn cũng bị choáng ngợp bởi những lời phát biểu có phần lỗ mãng và mang nặng tính phỏng đoán của thầy, một điều hắn cứ ngờ sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trên vị Học giả đáng kính kiêm người hướng dẫn của mình.
Rầm!!!
- Quécccccccccc!!!!!!!!!!!!!!
Một thùng sắt lập phương cao cỡ 2m rơi uỳnh xuống sân khấu, ngay bên cạnh Ivan Rumanov. Tiếng hét kinh tởm từ một sinh vật bên trong chiếc cũi khiến toàn bộ hội trường lập tức câm nín vì hoảng hốt.
Chiếc thùng sắt kiên cố kia bị sinh vật bên trong đập vào liên tục, phát ra những tiếng động đinh tai nhức óc.
Cánh cửa sắt bật mở, và từ đó lập tức chồm tới song sắt là một con vượn lớn với đôi mắt mở lớn tới mức như muốn lòi con ngươi ra ngoài, da mặt chằng chịt những vết thương sâu hoắm lòi ra thịt thừa, và cái miệng mở lớn với hàm răng nhọn hoắt nhợp nhụa trong nước dãi sền sệt. Nó bất chấp những song sắt mà liên tục lao tới gào thét không ngừng.
- Zombio-genesis dạng nguyên thủy - Ivan Rumanov vẫn bình thản nói tiếp, như thể chẳng có gì xảy ra - Tỉ lệ lây truyền không hề cao, ít hơn 10% khả năng thành công từ cá thể này qua cá thể khác, thậm chí trong 99% trường hợp, thứ thành phẩm ra lò không thể trở thành “dạng sống ưu việt” như tôi mong muốn, mà chỉ là một dạng sống ngu dại và điên rồ, vô tri vô giác, bị bản năng chi phối và không ngừng điên cuồng đi tìm kiếm các nguồn gene di truyền khác để đồng hóa và lây lan. Bù lại, chúng có sức sống cực kì dẻo dai và khả năng phục hồi siêu ấn tượng. Mỗi phát cắn của chúng đều sẽ tiêm nước bọt và máu vào cơ thể nạn nhân, và qua đó lây lan đi thứ nhân tố di truyền nguyên thủy này. Nào, các vị nhìn vào thứ sinh vật nửa vượn nửa quỷ này, và nói cho tôi biết các vị nghĩ tới thứ gì?
Vị học giả đầu tiên đứng lên phản bác ngã lùi về phía sau, sợ hãi lắp bắp:
- Zom… Zombie! Tên điên này đã chế tạo ra một con Zombie!!!!
- Không đúng, đồng nghiệp thân mến của tôi ạ - Ivan mỉm cười - Không phải là chế tạo. Mà là phát hiện. Tôi đã phát hiện ra rằng chúng ta đã luôn bị lừa dối từ lúc chào đời. Zombie ư? Ồ, hóa ra tất cả chúng ta đều là Zombie!