Chương 1: Darwin đã sai rồi
Those who do not move, do not notice their chains.
- Rosa Luxemburg
“Darwin đã sai rồi!”
Trên màn hình điện thoại, Tiến sĩ Ivan mở đầu bài phát biểu trước 2000 Khoa học gia trong Hội nghị Khoa học thường niên bằng một câu nói rất gây chú ý.
“Tôi biết ở đây ngày hôm nay, hầu hết trong chúng ta đều tôn sùng Darwin như người khai sáng nên sự thật về cội nguồn của nhân loại. Nhưng với những kết quả nghiên cứu của công trình mà tôi đã bí mật theo đuổi trong suốt 20 năm vừa qua, tôi đủ tự tin để đứng ở nơi này, bằng mọi uy tín mà tôi đã tạo dựng được trong suốt sự nghiệp của mình, để nói với các bạn rằng Darwin đã sai!”
Tiếng xôn xao trong hội trường truyền vào bộ phận thu âm của điện thoại, rồi truyền tới tai của Aja thông qua bộ tai nghe không dây.
- Anh Aja!
Tiếng nói nũng nịu văng vẳng từ đâu đó bên ngoài tai nghe, kèm với đó là một bàn tay trắng trẻo và xinh xắn níu lấy khuỷu tai hắn lắc lắc.
Aja giật mình quay sang, bỏ một bên tai nghe xuống và mỉm cười với cô bé gái 15 tuổi đang phụng phịu nhìn mình.
Elly, em gái hắn, với nước da trắng muốt như tuyết đầu mùa của xứ Val, đôi mắt xanh lục trong veo như nước hồ Balkor, và nụ cười bí hiểm như những khu phế tích khuất sâu trong rừng thông Bol. Cô gái chau mày nhìn hắn, nhẹ nhàng khiển trách bằng giọng nói du dương như tiếng xào xạc của hàng phi lao dưới chân núi Sa’vax:
- Anh à, cả năm anh mới có chuyến du lịch với gia đình, mà anh lại đắm chìm vào việc học nữa! Anh lên thủ đô bỏ lại Elly một mình, Elly cũng buồn lắm đó!
Aja vội gãi đầu tỏ vẻ hối lỗi.
Ngoài cửa sổ, chuyến tàu lửa vẫn xình xịch chạy qua thảo nguyên tuyết phủ dài tới tận đường chân trời, bỏ lại phía sau những khu rừng lá kim thưa thớt và những áng mây xanh biếc của tháng 2 lạnh lẽo.
Aja năm nay 19 tuổi. Hắn là Thực tập sinh trẻ tuổi nhất của Khoa Nhân chủng học, Đại học Dal’kar, ngôi trường danh tiếng nhất của Thủ đô Dal’kar nước Cộng hòa Xa’tara, một đất nước nhỏ bé nhưng giàu có và trù phú nằm ngay phía Tây nước Nga rộng lớn.
Aja có nước da cũng trắng như em gái mình, cùng đôi mắt màu lam biêng biếc lúc nào cũng gợi nên một nỗi buồn vu vơ hoặc một sự chìm đắm trong suy tưởng. Hắn có mái tóc đen nhưng sẽ ánh lên những ánh xanh biếc dưới ánh mặt trời. Aja mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần jeans giản dị, càng làm nổi bật lên dáng người cao gầy và mảnh khảnh.
Đôi tai bịt bởi hai chiếc tai nghe trắng và đôi mắt lúc nào cũng đắm chìm vào màn hình điện thoại hoặc một quyển sách nào đó, khiến hắn luôn có vẻ xa cách với thế giới thực tại.
Elly vốn rất thích tính cách hiền lành và trầm tĩnh của anh trai, nên cô cũng chẳng ngạc nhiên gì trước sự thờ ơ của hắn đối với chuyến du lịch lần này. Cô cũng chẳng giận dỗi được lâu. Thay vào đó, sau vài lời quở trách, Elly lại giương đôi mắt trong veo của mình, nhoài về phía trước nhìn vào màn hình điện thoại của anh trai.
- Anh đang xem cái gì đó?
- Bài phát biểu mới đây của thầy Ivan tại Hội thảo Khoa học quốc tế. Hôm đó anh đi theo thầy và đã quay lại.
- Hôm đó anh đã được nghe rồi kia mà, sao anh còn muốn nghe lại làm gì? - Elly ngạc nhiên hỏi, mắt nhìn xuống vị Tiến sĩ đứng tuổi tóc đã bạc trắng trong màn hình, không mấy tỏ ra hứng thú.
- Có vài điều anh cần suy ngẫm một chút. Em biết đấy, bài phát biểu này chưa được công bố rộng rãi trên truyền thông, nhưng hiện nay trên khắp các diễn đàn khoa học, thậm chí cả trong Khoa bọn anh cũng đang tranh cãi rất gay gắt về những gì thầy đã phát biểu.
- Thầy ấy nói về vấn đề gì vậy? - Elly vừa hỏi vừa tự nhiên giật lấy chiếc tai nghe của Aja mà đeo lên tai.
- Về những phát hiện mới về Di truyền học, về những bằng chứng đủ sức thuyết phục để lật lại Thuyết tiến hóa của Darwin về nguồn gốc loài người, và cả những nhận định có phần xa vời về nền Văn minh của Nhân loại. Hơn nữa, thầy Ivan còn động tới cả Kinh Thánh…
- Sao mà lan man vậy? - Elly nhíu mày - Thuyết tiến hóa của Darwin thì em đã được học ở trường rồi. Nhưng ý thầy giáo của anh bảo là Thuyết đó sai à?
- Cũng không hẳn là sai - Aja đưa tay gãi gãi mũi - Về mặt sinh học, thầy Ivan thừa nhận rằng loài người chúng ta tiến hóa từ vượn người, và tất cả các loài trên thế giới đều tiến hóa từ một tổ tiên chung. Chỉ có điều… thầy ấy tuyên bố đã phát hiện ra một yếu tố trong DNA của con người không phải là sản phẩm của sự tiến hóa, và theo thầy thì đó chính là “bước ngoặt” đã tạo nên trí tuệ cho loài người, để biến chúng ta trở thành những sinh vật bậc cao vượt trên mọi loài động vật.
- Wow?! - Elly lại tròn xoe đôi mắt - Nghe có vẻ lý thú vậy? Anh giải thích cho em rõ ràng hơn đi!!!
- Nhưng trước hết - Aja cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô em gái - Em có tin là Zombie có thật không?
Chuyến tàu vượt qua trời tuyết rơi mịt mùng xứ sở Bắc Âu, qua 3 đường biên giới và dừng lại tại ga Exynox, nhà ga trung tâm của thành phố Odin, thủ đô nước Valhalla, một đất nước nhỏ bé và xinh đẹp nằm bên biển Baltic.
Allum, cha của Aja và Elly, một người đàn ông ngũ tuần tráng kiện và vững chãi, nhảy xuống khỏi toa tàu, giẫm mạnh chiếc ủng lên nền tuyết, rồi đưa tay đỡ lấy Emily, vợ ông, cũng là mẹ của hai đứa con. Người phụ nữ vẫn vô cùng xinh đẹp ở độ tuổi 42, yểu điệu và kiểu cách đưa bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bàn tay to lớn của người đàn ông, nhẹ nhàng bước xuống. Mái tóc đen óng ánh đung đưa trong khung cảnh trắng xóa của sân ga.
Sau khi đỡ lấy Emily, Allum đưa tay đón lấy hai chiếc vali từ tay Aja, đặt chúng xuống nền tuyết. Còn Aja cũng co chân nhảy xuống, chếnh choáng suýt trượt chân vì tuyết. Allum rất nhanh chóng đưa bàn tay to lớn giữ chặt lấy bả vai con trai mình. Ông cười lớn:
- Vững vàng lên nào chàng trai! Con trai nhà Dracul luôn luôn mạnh mẽ để làm điểm tựa cho người khác!
Vừa nói, ông vừa đưa tay đón lấy Elly cũng đang nhanh nhẩu nhảy xuống.
Bốn người gia đình Dracul bước về phía lối ra. Emily yêu kiều khoác lấy tay Allum, nép người vào thân hình vạm vỡ của chồng, vừa mỉm cười lắng nghe những lời thuyết minh của ông về thành phố Odin xinh đẹp mà thời trẻ ông đã từng sinh sống.
Elly thì tíu tít xung quanh Aja, đặt rất nhiều câu hỏi về câu chuyện mà người anh mọt sách thiên tài này vừa tiết lộ.
Trước ánh đèn cao áp rọi thẳng vào người, Ivan im lặng nhìn cả hội trường đang xôn xao vì những lời ông nói. Đây là một phản ứng đã được dự đoán trước, đặc biệt là khi một Khoa học gia đầu ngành của cả một đất nước với đầy đủ tín nhiệm của đồng nghiệp quốc tế lại phát ngôn nên một điều như vậy.
- Zombio-genesis! - Ivan đột ngột cất tiếng với một âm lượng lớn đủ át cả hội trường - Như các vị nhìn thấy trên màn hình. Một cấu trúc hình cầu với kích thước bằng 1 phần 1 triệu của 1 nm. Nó hội đủ yếu tố để định nghĩa là một sinh vật sống, nhưng lại hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ đông trong điều kiện thông thường trên Trái đất. Nhưng, thứ vật chất này lại có thể “thức tỉnh” trong môi trường chân không!
Hội trường dần trở nên im lặng.
- Nhiều lý do chính đáng cho thấy nguồn gốc của cấu trúc này không đến từ Trái đất của chúng ta. Nhưng các vị biết tôi đã tìm ra “thứ” này ở đâu chứ? - Ivan ngừng lại một lúc, đưa mắt nhìn khắp hội trường - Trong chính DNA của tôi đấy!
Tiếng xì xào bắt đầu râm ran.
- Vâng! Qua 30 000 thí nghiệm so sánh đã được thực hiện trên người, khỉ, vượn người, cá heo, voi, một số loài sinh vật có vú khác, cá, chim, côn trùng…, điểm khác biệt mà tôi có thể tìm ra trong bộ DNA của chúng ta… chính là thứ vật chất này!
Ivan bước tới, dang rộng hai tay.
- Các vị đã bao giờ tự hỏi, liệu nhân loại chúng ta về bản chất vẫn chỉ là lũ khỉ trụi lông đi bằng hai chân và tình cờ có được một bộ não siêu phàm chưa ạ? Các vị đã bao giờ tự hỏi, vì sao trong suốt lịch sử dài lâu của mẹ Trái đất, dù đã trải qua bao nhiêu thời đại, đã bị thống trị bởi bao nhiêu giống loài, nhưng chỉ có loài người chúng ta, xuất hiện ở một thời điểm đã muộn, lại chỉ trong một thời gian quá ngắn ngủi, lại có thể xây dựng nên cả một nền Văn minh huy hoàng vô tiền khoáng hậu chưa ạ?
Ông ta đưa cánh tay chỉ lên màn hình, lúc này đang hiển thị một hoạt ảnh mô phỏng việc cấu trúc được gọi là Zombio-genesis xâm nhập vào bộ DNA của vượn người và biến đổi nó trở thành DNA của con người hiện đại.
- Hạt giống của Chúa! - Ivan lớn tiếng hơn nữa - Một món quà từ ngoài vũ trụ! Một cuộc xâm lăng! Thừa nhận đi, các bạn yêu quý của tôi. Hỡi đồng loại của tôi! Chúng ta, tất cả chúng ta đều là những sinh vật ngoài hành tinh đang cộng sinh trong thân xác của một loài linh trưởng!
Cả hội trường bùng nổ và tạo nên một cảnh hỗn loạn chưa bao giờ xuất hiện.
- Vậy tức là sao? - Elly chau mày.
- Tức là, giả thuyết của thầy Ivan cho rằng trí tuệ của chúng ta, nhận thức của chúng ta, hay như cuộc nói chuyện giữa anh và em bây giờ đây, thực tế được điều khiển bởi một thực thể ngoài hành tinh. “Chúng ta” thực ra chính là những thực thể bé xíu đó, giống như những con virus. Còn thân xác mà ta đang sở hữu, chỉ là vật chủ bị chiếm đoạt. Tổ tiên của chúng ta là những con virus siêu nhỏ đã chiếm đoạt thân xác của loài vượn, sau đó bằng sinh sản đã tạo ra những thế hệ virus con gắn chặt cùng những thân xác mới của các con vượn non, và tạo nên loài người như hiện nay.
- Eo ơi! - Elly lè lưỡi - Anh nói gì nghe ghê quá!
- Thực ra còn có cách diễn giải dễ nghe hơn. Đó là loài virus này đã hòa vào cùng DNA của loài vượn, biến đổi nó để tạo nên một giống loài mới, có trí tuệ ưu việt hơn rất nhiều lần.
Aja vừa nói, vừa dắt Elly bước qua những hành lang của một viện bảo tàng. Bảo tàng Odin, nằm trong thành phố Odin, chính là điểm tham quan đầu tiên của gia đình họ.
Cả hai dừng lại trước một mẫu vật về người Neanderthal, một giống người cổ đại không phải tổ tiên con người, đã từng sinh sống ở Châu Âu và nay đã tuyệt chủng.
- Homo Neanderthalesis - Aja lầm bầm - Chúng ta không phải con cháu bọn họ. Tổ tiên của chúng ta thông minh hơn, linh hoạt hơn, và đã sống sót qua mọi khó khăn nguy hiểm để trở thành giống loài thống trị. Loài người hiện đại chúng ta, Homo Sapiens!
- Homo Sapiens… - Elly cũng lẩm bẩm nhẩm theo.
- Nhưng Elly ạ. Thầy Ivan có nói với anh, Homo Sapiens không phải là hậu duệ duy nhất của những “con người đầu tiên”, những con người được hưởng Hạt giống của Chúa. Trên thế giới này, vẫn tồn tại một giống loài ưu việt hơn, dẻo dai hơn, mạnh mẽ hơn. Chúng ta là những kẻ bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng, còn bọn họ thì không! Nhân tố Zombio-genesis của bọn họ nguyên thủy và mạnh mẽ tới nỗi có thể lây lan và đồng hóa chúng ta! Thầy ấy gọi bọn họ là…
- Là gì vậy anh? - Elly nuốt nước bọt và hỏi với giọng lo lắng.
- Người anh em của Homo Sapien, Homo Zombien. Zombie.