- Ha, Hạo Hải tiên đế sơ sẩy quá, cái bình kia ai dám cược? Ai cược người đó bi kịch. Bà nội nó, tahận không thể đập bể cái bình chết tiệt kia, tiếc rằng đây là chuyệnkhông thể.
Nhắc đến cái bình là Tiểu Nê Thu lại thấy sợ.
Lý Thất Dạ khẽ thở dài:
- Cái bình đó bị Đế Thích đoạt tiên cơ, người đời sau làm sao cũng khó,muốn cá cược cái bình đó nói dễ hơn làm. Tiên đế đi cũng khó cược thắng. Nhưng có cơ hội thắng đám hòa thượng già kia, chỉ cần phật môn mở là ta đi Lão Vô Tự một chuyến ngay.
Tiểu Nê Thu im lặng, nó cũng muốn báo thù cho lão chủ nhân, đánh đám hòa thượng già kia, vì có ngày trút cơn tức ra. Nhưng Tiểu Nê Thu không cóthu đoạn nghịch tiên như công tử, muốn thắng Lão Vô Tự chỉ có trông chờvào công tử!
Năm xưa Tiểu Nê Thu theo Vạn Tướng Chân Thần vào Lão Vô Tự vốn là vì một trong Cửu Đại Thiên Thư. Tiếc rằng Vạn Tướng Chân Thần vô địch như vậycũng té ngã trong Lão Vô Tự, Lý Thất Dạ mất bao nhiêu thủ đoạn, trútcông sức cứu bọn họ ra. Lần đó Lý Thất Dạ suýt bị kéo vào trong, tuy Vạn Tướng Chân Thần được cứu ra nhưng vẫn không thoát khỏi ác mộng, cuốicùng tọa hóa trước thời gian.
Tiểu Nê Thu thăm dò địa mạch biến đổi, Lý Thất Dạ thì tìm tòi thọ tinhthiên thú trong hoang dã. Cuối cùng Lý Thất Dạ nhìn trúng một con thọtinh năm mươi vạn năm.
Cổ thánh nghe đến thọ tinh năm mươi vạn năm đều biến sắc mặt. Cổ thánhmuốn giết thọ tinh thiên thú rất khó khăn, cần có ba cổ thánh hợp sứcmới giết chết nó được.
Đáng sợ hơn là tu sĩ sợ nhất bị thọ tinh thiên thú theo dõi, vì nguyhiểm hơn bất cứ cái gì. Lý Thất Dạ ngược lại theo dõi một con thọ tinhnăm mươi vạn năm. Nếu ai biết chuyện này chắc sẽ nghĩ Lý Thất Dạ bịđiên, tự tìm chết.
Sau khi Lý Thất Dạ theo dõi một con thọ tinh thiên thú thì hắn lấy CửuNgữ Chân Cung ra, định đuổi theo thọ tinh xuất quỷ nhập thần.
Tiểu Nê Thu từng đi theo Vạn Tướng Chân Thần nên biết hàng, nhìn kỹ Cửu Ngữ Chân Cung trong Lý Thất Dạ làm nó biến sắc mặt nói:
- Ôi chao, tía ơi. Đây . . . Đây . . . Đây là cửu tự thành chân ngôn,cửu tự chân ngôn bảo kim trong truyền thuyết! Vạn cổ hiếm hoi, tiên đếcũng khao khát muốn có!
Tiểu Nê Thu hét thất thanh:
- Nó . . . Nó . . . Nó là chân ngôn thứ nhất trong trần gian. Đây . . .Đây là thiên địa thủy kim. Bà nội nó, cho nó ôn dưỡng thêm ức vạn nămkhông chừng sẽ trở thành một Thiên Bảo.
Tiểu Nê Thu nói phun nước miếng đầy đất, thèm thuồng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Công tử, ta nghe nói năm xưa công tử có một bảokhố? Ha ha, công tử có cho tiên đế mượn báu vật trong bảo khố? Hay côngtử ban cho ta năm, ba báu vật đi?
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu, lạnh nhạt nói:
- Tìm Hư Không Môn thật sự giúp ta thì muốn có báu vật không thành vấn đề.
Đương nhiên Lý Thất Dạ có báu vật, tiếc rằng không có trong tay, bị hắnchôn trong chỗ phòng ngự nghêm ngặt cao nhất thế gian. Nếu không phải Lý Thất Dạ tự tay mở ra thì dù tiên đế có ra tay chưa chắc mở được.
Tiểu Nê Thu vỗ ngực kêu bồm bộp:
- Công tử gia yên tâm, ta nhất định sẽ tìm Hư Không Môn cho công tử!
Tiếc rằng nó là con giun nên không có ngực.
Lý Thất Dạ bật cười, hắn cũng muốn tìm Hư Không Môn thật sự nhưng nói dễ hơn làm, từ vạn cổ đến nay có biết bao nhiêu tiên hiền lần tìm Hư Không Môn, đa số tay trắng trở về.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, Trì Tiểu Điệp vẫn chăm chỉ tu luyện trong TổThần miếu. Ba ngày sau, Lý Thất Dạ mang theo Tiểu Nê Thu quay về, vácmột vật khổng lồ.
Người Lý Thất Dạ loang lổ vết máu.
Trì Tiểu Điệp hết hồn, giật mình kêu lên:
- Ngươi . . . Ngươi bị thương?
- Chút vết thương nhỏ.
Lý Thất Dạ ném vật khổng lồ trên vai xuống đất. Rầm một tiếng, cự thú khổng lồ bị ném xuống làm mặt đất rung rinh hõm lỗ to.
Trì Tiểu Điệp nhìn cự thú đó kinh kêu:
- Bá Địa Giao Long, thiên phú tuổi thọ sáu mươi vạn năm!
Trì Tiểu Điệp chực kỳ rung động, thiên thú hung mãnh như vậy dù là phụ hoàng của nàng cũng không dám chọc.
- Ta chỉ giết nó, chưa lấy gân tủy, chưa cướp đạo cốt.
Lý Thất Dạ nói:
- Nàng tu luyện Thần Đồng Thiên Binh Đạo không đơn giản, cần nắm giữ cấu trúc đại đạo, kỹ xảo ngự binh. Từ hôm nay trở đi, nàng dùng đao đồ thú, mãi khi nào tu luyện đến mức quen thuộc thì thôi.
Trì Tiểu Điệp giật mình nghe Lý Thất Dạ nói, nàng không ngờ hắn đi rangoài là vì săn bắn, còn để trợ giúp nàng tu luyện Thần Đồng Thiên BinhĐạo.
Lý Thất Dạ là một lão sư nghiêm khắc, hắn không cho Trì Tiểu Điệp thời gian trống, ra lệnh:
- Bây giờ bắt đầu đi!
Trì Tiểu Điệp hít sâu, đôi mắt tập trung, mắt nàng bỗng trở thành hoàngkim đúc. Trì Tiểu Điệp thúc giục thần đồng, tiếng kim loại vang lên. Mắt Trì Tiểu Điệp cấu trúc ra một thanh thần đao, là thần đao lấp lánhhoàng kim.
Keng!
Thần đao bay ra từ thần đồng chém vào ngực Bá Địa Giao Long, một đao chặt máu phun tung tóe.
- Không đúng.
Lý Thất Dạ trầm giọng nói:
- Ngự binh chi đạo không chỉ là sức mạnh, cũng không chỉ là thần uy,quan trọng nhất là kỹ xảo. Nàng phải nắm giữ kỹ thuật thì mới tùy tâmchưởng ngự thiên binh vạn khí, chỉ khi kỹ xảo quen thuộc thì tương laibất cứ bảo khí nào, dù có là bảo khí tiên đế, nàng nhìn một cái liềnthấu suốt huyền diệu, cấu trúc ra bảo khí tiên đế!
Lý Thất Dạ chỉ điểm Trì Tiểu Điệp:
- Da Bá Địa Giao Long vừa cứng vừa dai, nàng dùng sức mạnh chém chỉ chặt đứt thú tủy, tổn hại thiên tài vật bảo toàn thân nó. Đao lướt vân da,nhẹ mà nhanh, mạnh mà mềm, bén mà phong . . .
Trì Tiểu Điệp hít sâu, nàng gồng người lại vung hoàng kim thần đao, bắtđầu lại từ đầu. Lý Thất Dạ chỉ điểm, Trì Tiểu Điệp từng bước mổ bụng BáĐịa Giao Long.
Trì Tiểu Điệp mổ bụng Bá Địa Giao Long, Lý Thất Dạ đứng bên cạnh đôi khi chỉ điểm. Cuối cùng Trì Tiểu Điệp tách rời nguyên con Bá Địa Giao Long, mỗi vị trí đều phân giải ra. Sau khi hoàn thành Trì Tiểu Điệp thở phàonhẹ nhõm, ngồi bệch xuống đất bất chấp hình tượng thục nữ.
Ngự binh chi đạo thế này đối với Trì Tiểu Điệp còn mệt hơn là đấu một trận ác liệt với người.
- Rất miễn cưỡng.
Lý Thất Dạ liếc Trì Tiểu Điệp, lắc đầu, nói:
- Thần Đồng Thiên Binh Đạo của tổ tiên nàng có thể nói là diệu đạo đênđỉnh, đạt tới cảnh giới cao nhất. Có thể diễn biến tiên đế chân khí,thậm chí giống y như đúc, có thần uy của tiên đế chân khí. Nếu nàng muốn làm được đến mức đó thì phải hiểu ngự binh chi đạo, nếu không cuối cùng nàng chỉ có sức mạnh, sẽ chỉ diễn biến ra các binh khí oanh tạc lungtung, đó không phải ngự binh!
Trì Tiểu Điệp im lặng nghe Lý Thất Dạ dạy dỗ, dù lời nói của hắn nghiêm khắc nhưng nàng nhớ kỹ mỗi câu chữ.
Trong khi Trì Tiểu Điệp khổ tu Thần Đồng Thiên Binh Đạo thì cứ cách vàingày Lý Thất Dạ sẽ vào núi, bắt thọ tinh thiên thú, ác điểu trùng vươngcho nàng luyện tập ngự binh chi đạo.
Trì Tiểu Điệp chăm chỉ, cố gắng tu luyện, xem mỗi câu từng lời Lý Thất Dạ nói là khuôn vàng thước ngọc.