- Thì Lương!
Lý Dật đột nhiên lớn tiếng kêu.
- Đến đây, thiếu gia!
Rất nhanh, khi Lý Dật vừa cất tiếng kêu, Thì Lương đẫ chỉ huy một số người mang tới trong tay mấy cái hộp tinh mỹ.
- Tiêu tổng quản lần đầu tới đến chỗ ở của ta, những lễ vật này, kính xin Tiêu tổng quản nhận lấy!
Lý Dật vừa cười vừa nói.
Nghe thấy Lý Dật nói, Thì Lương vung tay lên, vài hạ nhân đem trong tay lễ vật đưa đến cho Tiêu tổng quản.
Nhìn thấy mấy cái hộp tinh mỹ ở trước mặt, Tiêu tổng quản cũng cười ha ha nói:
- Lý thiếu gia thật sự là đa tâm, tại hạ nếu như không thu, khó tránh khỏi bị Lý thiếu gia xem là khách sáo với người.
Bàn tay cầm đến cái hộp, rất nhanh, cái hộp kia đã không thấy tăm hơi. Đấu Vương cường giả, lại là tâm phúc của Đại Điện hạ, có được Dung giới cũng là chuyện bình thường.
Nhìn thấy Tiêu tổng quản đã nhận lấy lễ vật, những người khác đi theo cũng không khách khí đều nhận lấy quà lễ của mình.
- Lý thiếu gia, đây là một phần thiếp mời, ba ngày sau, Đại Điện hạ trong Vương cung mời một ít nhân vật trọng yếu, Đại Điện hạ hy vọng Lý thiếu gia có thể nể mặt tham dự.
Tiêu Thống vừa cười vừa nói, đem một phần thiếp mời từ trong túi lấy ra.
- A, nếu là Đại Điện hạ mời, Tiêu tổng quản trở về nói với Đại Điện hạ, Lý mỗ lúc đó nhất định đến đúng giờ.
Lý Dật cười nhận lấy thiếp mời.
- Tốt, không có chuyện gì khác, Tiêu Thống xin cáo từ!
Tiêu Thống thấy mọi chuyện xong xuôi, lập tức cáo từ đứng lên.
- Tiêu tổng quản không ngồi một chút uống trà?
Lý Dật hỏi.
- Đa tạ Lý thiếu gia, tại hạ sự vụ bận rộn, lần sau có thời gian, nhất định sẽ tìm Lý thiếu gia uống trà.
Tiêu Thống vừa cười vừa nói.
- Nếu là như vậy, ta sẽ không giữ lại, Tiêu tổng quản.
Lý Dật làm một cái thủ hiệu mời.
Đưa tiễn Tiêu tổng quản xong, Lý Dật lập tức gọi lớn một tiếng.
- Tạ Vũ!
- Chủ nhân!
Nghe thấy Lý Dật tiếng kêu, Tạ Vũ rất nhanh chạy tới.
- Thì Lương, ngươi làm ngay một cái kho hàng, đem những vật phẩm này nhập kho, sau đó giao cho ngươi đi xử lý, những vật quý này đổi được bao nhiêu tiền, ngươi nói cho ta biết là được.
Lý Dật chỉ vào năm chiếc xe ngựa nói.
- Tạ Vũ, ngươi an bài huynh đệ, trông coi kho hàng, sau đó, lại mang theo vài huynh đệ, đi với ta đến Tổng bộ Thiên Ưng Bang.
Lý Dật phân phó.
- Vâng, thưa chủ nhân!
Tạ Vũ lập tức đáp ứng.
Lý Dật lưu lại hai gã bang chúng Thiên Ưng Bang lại, là muốn dẫn đường đi nhanh tới Tổng bộ Thiên Ưng Bang.
Bất quá, bảng hiệu Tổng bộ Thiên Ưng Bang lúc này đã bị hạ xuống. Ngày hôm qua Lý Dật chính thức tuyên cáo Thiên Ưng Bang giải tán, tạo thành phân bộ Lý Minh, những bang chúng Thiên Ưng Bang sau khi trở về, đã đem bảng hiệu Thiên Ưng Bang hạ xuống. Nhưng bảng hiệu Lý Minh cũng chưa treo lên.
Thiên Ưng Bang tuy rằng mất, nhưng mà người của Thiên Ưng Bang đều còn, nhìn thấy đoàn người Lý Dật đi tới, hai người trông cửa sắc mặt bối rối.
Tuy rằng không biết người tới là ai, nhưng thấy hai vị cận vệ Bang chủ lúc trước, hai người gác cửa này cũng có thể đoán, chính vị tuổi trẻ thiếu niên này, chính là người trong truyền thuyết, bốn đại cường giả trong bang liên thủ, mà một chiêu kích chết Bang chủ.
- Người này là Đấu Hoàng cường giả!
Nguyên lai hai người này đối với Thiên Ưng Bang đều có cảm tình, hai người này không giống như những bang chúng ngày hôm qua theo Lý Dật trở về Tổng bộ, được chứng kiến thủ đoạn Lý Dật, đã bị hoàn toàn chinh phục. Hai người này nhìn Lý Dật đến, trên mặt biểu lộ rất phức tạp, có bối rối, có hận ý, trong khoảng thời gian ngắn, còn có chút luống cuống.
- Mau hướng Thiếu chủ nhân vấn an!
Đi vào, nhìn hai bảo vệ ở cửa, hai thân vệ kia lập tức lớn tiếng quát. Bị hai thân vệ kia quát, hai người đứng trông cửa như tỉnh lại.
- Xin vấn an Thiếu chủ nhân!
Hai người đồng thời quỳ xuống.
- Tốt lắm, đứng lên đi, từ nay về sau nhìn thấy ta, gật gật đầu chào là được, không cần quỳ xuống.
Lý Dật nhíu mày nói.
Quỳ lễ, tại trong mắt Lý Dật xem ra là phi thường trọng lễ. Đàn ông dưới gối có hoàng kim, đây là quan niệm kiếp trước của Lý Dật đã thâm căn cố đế, Lý Dật không muốn nhìn thấy thủ hạ của mình thường xuyên quỳ xuống, như vậy bọn họ làm gì có ngạo khí.
Rất nhanh, Lý Dật đi tới hành lang của Thiên Ưng Bang.
- Thiếu chủ nhân!
Theo lời chào, rất nhiều người muốn quỳ xuống.
- Không cần quỳ, ta không thích!
Lý Dật nói một câu, thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng lại truyền rất rõ ràng vào lỗ tai của từng người.
Nghe thấy Lý Dật nói, những người này sắp quỳ xuống lập tức cảm thấy sững sờ.
- Từ nay về sau, nhìn thấy ta đều không cần quỳ xuống, cái quy củ này, ta hủy bỏ!
Lý Dật nói.
- Vâng, thưa Thiếu chủ nhân!
Nhìn thấy Lý Dật nghiêm túc những người kia đều cùng kêu lên.
- Tốt, từ hôm nay trở đi, các ngươi cũng không phải là người của Thiên Ưng Bang, mà là người của Lý Minh. Các người triệu tập tất cả người của Thiên Ưng Bang tới, nhớ rõ, là tất cả mọi người.
Lý Dật nói.
- Vâng, thưa Thiếu chủ nhân!
Nghe thấy Lý Dật phân phó, bọn họ đều đi triệu tập toàn bộ người của Thiên Ưng Bang.
Đem tất cả mọi người triệu tập tới, tốn không ít thời gian, bình thường thành viên đều đi tìm người, còn lại vài thành viên nồng cốt của Thiên Ưng Bang cùng ngồi với Lý Dật tại đại sảnh.
- Họ Lý kia, trả mạng cho Bang chủ ta đây!
Lức này Lý Dật vừa ngồi không được bao lâu, có một tiếng hét to ở bên trái cửa truyền vào.
Theo tiếng quát lớn, có một thanh niên thân hình to lớn rất nhanh chạy tới. Trong tay cầm theo một thanh đao sáng loáng, giơ đao nhọn hướng về phía Lý Dật bổ tới.
- Lớn mật!
Tạ Vũ nhìn thấy người trẻ tuổi này đánh về phía Lý Dật, quát to một tiếng, cổ tay run lên, một thanh trường thương hiện ra trong tay Tạ Vũ. Hai tay cầm thương, hướng phía người trẻ tuổi kia đâm tới.
Trường thương cùng đao nhọn va chạm vào nhau tạo ra những đốm lửa, Tạ Vũ cùng người trẻ tuổi kia lập tức tách ra.
Nhìn thấy người này, trong nội tâm Lý Dật lập tức kêu một tiếng đáng tiếc.
Người này bất quá mười tám mười chín tuổi, đã là tu vi Lục Tinh Đấu Sư, tuổi trẻ như vậy có thể có tu vi như vậy, cũng coi là nhân vật thiên tài. Hơn nữa, dùng đao nhọn đối với trường thương, vũ khí trên tay đã ở vào bất lợi như vậy vẫn liều mạng cùng với Tạ Vũ ngang tay, không thể không nói người trẻ tuổi này có thiên phú dị bẩm.
Tạ Vũ được Lý Dật ban thưởng cho Công pháp Chu Tước Trung cấp, tu vi đã đạt đến Bát Tinh Đấu Sư đỉnh phong, chỉ một chút là có thể tiến vào Cửu Tinh. Mà Tạ Vũ vốn là cường đạo, khả năng đánh nhau rất nhanh nhẹn dũng mãnh.
- Kẻ cướp! Ngươi giết Bang chủ, hiện tại lại muốn chiếm đoạt Thiên Ưng Bang, ngươi quả thật giỏi!
Người trẻ tuổi kia đứng vững, sau đó lớn tiếng quát.
- Tiểu tử, cái gọi là thắng làm vua, thua làm giặc. Đạo lý này ngươi cũng không hiểu sao? Bang chủ Thiên Ưng Bang tài nghệ không bằng người, hết lần này tới lần khác còn muốn trêu chọc ta, đây không phải là muốn chết?
Lý Dật cười cười nói.
- Ta đã giết chết Bang chủ của các ngươi, nên vì đường lui của các ngươi mà suy nghĩ. Đã giết chết Bang chủ của các ngươi, làm cho các ngươi tìm không thấy sinh kế, đây chẳng phải là tội của ta sao? Cho nên, giết chết Bang chủ của các ngươi, ta tự nhiên phải phụ trách tương lai của các ngươi, tiếp nhận Thiên Ưng Bang, đây là theo lý lẽ bình thường.
Lý Dật hai tay vung lên nói.
Lý Dật chiếm lấy Thiên Ưng Bang, nói ra đạo lý hùng hồn đầy lý lẽ, cho dù là Tạ Vũ, cũng có chút bội phục Lý Dật cưỡng từ đoạt lý. Nhưng mà hết lần này tới lần khác chính là cưỡng từ đoạt lý như vậy, làm cho mọi người trong khoảng thời gian ngắn phản bác không được.
- Ngươi nói thúi lắm!
Người tuổi trẻ kia tìm không thấy được lời phản bác, hung hăng mắng một câu thô tục.
- Tiểu tử, ta rất bội phục đảm lượng của ngươi!
Lý Dật không biến sắc, mỉm cười nói.
- Ha ha, tiểu tử? Tiểu gia nhìn ngươi so với tiểu gia còn nhỏ tuổi hơn, cũng dám gọi tiểu gia là tiểu tử?
Thiếu niên kia phá lên cười ha ha.
Không thể không nói, Lý Dật tuổi còn rất trẻ, thoạt nhìn thậm chí so với thiếu niên kia còn nhỏ hơn một chút.
- Ngươi là gì của Bang chủ Thiên Ưng Bang?
Lý Dật trầm giọng hỏi.
- Ta là sư đệ của hắn!
Thiếu niên kia cổ tay không ngừng lật qua lại, trong tay cầm đao nhọn sáng loáng cũng không ngừng lật qua lật lại, không ngừng bắn ra ánh đao, làm cho sắc mặt đung đưa.
- A, các ngươi là sư huynh đệ? Nói như vậy, các ngươi cùng một sư phụ?
Nghe thấy thiếu niên nói như vậy, Lý Dật thoáng chút đăm chiêu hỏi.
- Sư phụ ta tên như thế nào, ngươi còn không đủ tư cách để biết!
Thiếu niên kia đột nhiên chớp mắt, đem đao nhọn trong tay dựng lên, vung đao hướng về phía Lý Dật đâm xuống.
- Muốn chết!
Tạ Vũ hung hăng mắng một câu, nâng cao trường thương nghênh về phía thiếu niên kia.
- Giết!
Trường thương của Tạ Vũ bỗng chốc bị chặt đứt. Xem ra, thanh đao trong tay thiếu niên kia phẩm giai so với trường thương trong tay Tạ Vũ cao hơn.
Trường thương của Tạ Vũ bị hủy, Lý Dật tay vừa nhấc, thân thể có chút động, đột nhiên vươn tay ra, đánh ra một trảo.
Năm đó Lý Dật còn là Đấu Giả cũng không phải chỉ dựa vào Huyễn Sát, Vân Bộ cũng có thể tùy ý hành hạ Đấu Vương đến chết, hiện tại đã có thực lực Đấu Vương thi triển ra Huyễn Sát, càng làm cho người ta có cảm giác mê huyễn.
Đưa bàn tay đến trực tiếp bắt được cổ tay thiếu niên, dùng sức hất lên, có một cổ lực lượng mạnh đem thiếu niên văng ra ngoài.
Thiếu niên kia trên không trung đột nhiên mở rộng hạ thân, cả tư thế huyền ảo vô cùng, cứ như vậy đột nhiên khôi phục quyền khống chế thân thể, nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống mặt đất.
- Các ngươi đều là người của Thiên Ưng Bang, chẳng lẽ cứ như vậy khuất phục sao?
Quơ ngang thanh đao nhọn trong tay, thiếu niên chất vấn mọi người Thiên Ưng Bang chung quanh.
Đối mặt với câu hỏi của thiếu niên này, tất cả bang chúng Thiên Ưng Bang không biết trả lời như thế nào.
- Mọi người cùng nhau xông lên đi, đem mấy người kia giết chết. Thiên Ưng Bang vẫn là Thiên Ưng Bang!
Thiếu niên kia lớn tiếng quát.
Thiếu niên này nói ra những lời này, hiện trường lan tràn một bầu không khí quỷ dị, Thiên Ưng Bang rơi vào trong hỗn loạn, có nên nghe thiếu niên này không đây?
- Các ngươi hiện tại đều là người của Lý Minh ta, ai đi giết thiếu niên kia, ta có phần thưởng!
Những người này còn đang dao động, Lý Dật lập tức quát to một tiếng.
- Nếu không nghe lời, Bang chủ Thiên Ưng Bang chính là kết cục mà các ngươi lấy đó làm gương!
Lý Dật nói ra như sấm sét giữa trời quang, lập tức đánh thức tất cả mọi người.
Ngày hôm qua, Lý Dật đánh bại bốn đại Đấu Vương vây công, trực tiếp một chiêu giết chết Bang chủ Thiên Ưng Bang, sau đó, phô bày ra đấu khí hóa cánh. Đấu khí hóa cánh là cái gì? Đó là Đấu Hoàng cường giả.
Lúc này nghe theo thiếu niên Đấu Sư này nói, hay là nghe theo Đấu Hoàng cường giả nói, bang chúng Thiên Ưng Bang rất nhanh đưa ra quyết định.
- Lý Tiểu Hổ, ngươi đi chịu chết đi!
Một Đường chủ quát to một tiếng.
- Liệt Địa Quyền!
Vị Đường chủ này quát to một tiếng, Đấu kỹ đánh về phía thanh niên trước mặt.
- Đều là lũ phế vật!
Lý Tiểu Hổ rất là tức giận nói một tiếng.
Trong tay vừa bấm, Lý Tiểu Hổ không biết lấy ra vật gì đó, cả thân thể quang hoa lóe lên, lập tức không thấy bóng dáng.
- Truyền Tống Phù?
Nhìn thấy Lý Tiểu Hổ đột nhiên không thấy đâu, trong ý thức Lý Dật truyền tới một thanh âm kinh ngạc.
<br