Chiều tối Bạc Trạch Lăng trở về nhà chỉ thấy người giúp việc đang thu xếp để rời đi nhưng anh không thấy bóng dáng của Thẩm Dược đâu, không khí ở biệt thự cho anh cảm giác không đúng.
“Nhị thiếu gia cậu mới về.” Bà lịch sự khẽ gật đầu chào hắn.
Bạc Trạch Lăng gật đầu không nóng không lạnh hỏi “Thẩm Dược đã về chưa?” Hôm nay cô đi làm ở phòng tranh giờ này còn không thấy ở nhà để né anh chẳng lẽ chưa tan làm sao?
“Phu nhân cô ấy từ sáng nói là về Thẩm Gia mấy hôm sẽ quay lại.” Bà nói theo những gì cô dặn dò không biết anh có phát hiện ra không.
Hàng chân mày của hắn liền nhíu lại cứ như bản thân vừa nghe nhầm gì đó nên hắn đã hỏi lại một lần nữa “Về Thẩm Gia mấy ngày sao?”
Bà gật đầu không chút do dự.
Hắn gật đầu phất tay ý bảo bà ấy có thể về nhà rồi.
Cầm lấy điện thoại gọi cho Thẩm Dược nhưng cô không nhấc máy làm hắn cảm thấy khó chịu hơn, cởi áo vest vắt lên sofa rồi ngồi xuống.
Tay cầm điện thoại gọi cho cô, gọi liên tục mấy cuộc cũng chỉ nghe tiếng chuông đổ rồi kết thúc mà không ai nhấc máy đáp lại hắn, tâm trạng trở nên phức tạp. Chuyện Thẩm Dược quay về nhà lâu như vậy chưa từng xảy ra, tại sao đột nhiên lại về nhà?
Nhìn điện thoại một lúc bỗng dưng hắn nhận ra nếu bây giờ cô mất tích hắn cũng không biết phải gọi cho ai để tìm, nghe nói cô không có nhiều bạn bè, thậm chí hắn chưa từng nhìn thấy hay nghe cô nói sẽ ra ngoài cùng bạn mình.
Dòng suy nghĩ của hắn bị cắt ngang khi hắn nhớ ra cô sẽ không quay về Thẩm Gia, nếu quay về gấp như vậy chắc chắn xảy ra chuyện gì đó.
Bước chân không tự chủ mà vội vả ngồi vào trong xe để đến Thẩm Gia.
Chiếc BMW lao đi trên đường, hắn đã nói rồi ngoài hắn ra bất kỳ ai cũng không có quyền động vào Thẩm Dược, cho dù đó có là ba mẹ cô đi chăng nữa hắn cũng không cho phép.
Bạc Trạch Lăng ấn gọi cho bạn mình là Kiều Dật Hiên mãi đến một lúc sau mới đầu dây kia mới lên tiếng.
“Alo!”
“A Hiên cậu giúp tôi cho người tìm Thẩm Dược xem cô ấy có đến Thẩm Gia không?” Hắn trông vô thức thấy sốt ruột mà chính hắn cũng không nhận ra điều đó.
Kiều Dật Hiên đầu dây bên kia bất mãn nói “Cậu sao hết làm vợ mình bệnh lại làm vợ mình chạy mất vậy? Không được thì ly hôn đi.”
“15 phút, tôi cúp máy đây.” Hắn không quan tâm nói xong liền thẳng thừng cúp máy.
Trên đường gần đến được Thẩm Gia thì Kiều Dật Hiên đã gửi tin nhắn đến.
Bạc Trạch Lăng dừng xe lại khi nhìn thấy những gì bạn mình gửi, còn chưa kịp đọc hết thì Kiều Dật Hiên trực tiếp gọi lại cho hắn.
Hơi thở của anh bắt đầu không đều khi nhìn thấy tin nhắn, lời nói của anh cũng trở nên lạnh lùng “Nói!”
“Theo người của tôi tra được Thẩm Dược đến một cô nhi viện ở ngoại ô, mỗi năm đều đến đó còn có Tần Du em trai Tần Bắc Yên. Tôi còn tra ra được Tần Du thích cô ấy khi còn đi học, có lẽ bây giờ vẫn vậy mối quan hệ của họ rất tốt....” Kiều Dật Hiên đang nói những gì mình tra ra được, anh ta là người sở hữu công ty của Kiều Gia không chỉ vậy anh ta còn thuộc người ở thế giới ngầm cho nên những thông tin này muốn tra rất dễ.
Chưa đợi anh ta nói xong Bạc Trạch Lăng cúp máy, sắc mặt cũng trở nên khó coi, hắn tắt điện thoại xoay vô lăng quay đầu xe lại lái xe đi về phía ngoại ô thành phố.
Mỗi năm đều đến một lần? Hẹn hò ở cô nhi viện sao, nghe cũng thú vị thật đấy không ngờ sau lưng hắn cô còn quen biết với Tần Du thảo nào Tần Bắc Yên cứ thích hắn ly hôn là muốn tác hợp cho cả hai người bọn họ sao?
Đừng có nằm mơ, cô phản bội hắn nhất định hắn sẽ khiến cô sống không bằng chết.
Nực cười thật người như cô nhìn cứ tưởng chết nhát vậy mà lén lút qua lại ở phía sau lưng hắn, vậy mà lúc hắn chạm vào người cô còn tỏ vẻ bản thân trong sạch lắm.
“Mẹ kiếp! Tôi nhất định sẽ mang cô xuống 18 tầng địa ngục.”
Thẩm Dược ở bên kia vừa ăn tối xong thì đã trở về phòng ngủ của mình, phòng ngủ ở đây chỉ bằng cái phòng trọ nhỏ nhoi chỉ có đúng một chiếc giường chủ yếu là dành cho khách quý đến.
Mở điện thoại lên cô liền há hốc mồm khi nhìn thấy rất nhiều cuộc gọi từ Bạc Trạch Lăng, đến tận gần 20 cuộc gọi.
Trong đầu cô có rất nhiều suy nghĩ hắn xảy ra chuyện gì sao? Tại sao lại gọi nhiều như vậy bình thường cũng đâu có gọi nhiều đến mức này.
Cảm thấy bất an cô liền ấn gọi lại cho hắn, cô gọi liên tục nhưng đều không liên lạc được, trong lòng cứ như lửa đốt gần đây hắn và Bạc Dương Tự tranh nhau gây gắt như vậy không phải Bạc Dương Tự lại bày trò gì với hắn nữa chứ.
Thẩm Dược đi đi lại lại trong phòng liên tục gọi nhưng không được cô liền bất mãn “Cái tên này không biết xảy ra chuyện gì rồi lại còn tắt máy.”