Những lời này như gai đâm vào lòng Sở Phi, khiên cô khó chịu vô cùng, cuối cùng nước mắt cũng rơi xuống!
Cô lớn giọng nói: “Đủ rồi! Tôi và Lâm Tử Minh đã ly hôn rồi, anh ấy hẹn hò với phụ nữ khác bên ngoài, không liên quan gì đến tôi, tôi cũng không có quyền gì mà quản anh ây! Cô nhịn không nổi nữa, đem chuyện đó nói hết ra.
Khi Sở Gia nghe được tin này, bọn họ đều tỏ ra bất ngờ.
Cái gì, Lâm Tử Minh với Sở Phi ly hôn rồi? Bọn họ nghe không sai đúng không?
“ Cô nói thật chứ? Cô và Lâm Tử Minh ly hôn rồi?” Có một người của Sở Gia hỏi.
Sở Phi gật đâu nói, bây giờ cô mới nói: “Đúng vậy, tôi đã ly hôn với Lâm Tử Minh, bây giờ anh ây kết giao với ai bên ngoài không liên quan gì đến tôi, cũng không liên quan gì đến Sở Gia. Vậy nên mọi người không cần lo lắng tôi sẽ làm mắt mặt mấy người.”
Liễu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng thở dài, bọn họ đặc biệt thât vọng.
Nghe được tin tức này, Sở Huyên vui vẻ nhất, không khỏi cười thành tiếng nói: “wow, chị Phi Phi, không phải chứ, chị đã ly hôn với Lâm Tử F Minh?
Lâm Tử Minh bây giờ đã là ông chủ lớn rồi, không chỉ có thể mua được.
một biệt thự lớn ở Vịnh Du Long, mà còn được ráo riết săn lùng với các ngôi sao lớn như Ninh Vũ Ngựng, bây giờ đang rất hot, lượng tìm kiếm cũng rất nhiều. Chị Phi Phi, chị có phải là bị Lâm Tử Minh đá không? s Sở Phi giả vờ như không nghe thấy lời của Sở Huyên, cô năm chặt tay dưới bàn, nước mắt lưng tròng.
Những người khác phản ứng và gia nhập vào chê nhạo Sở Phị, bây giờ Sở Phi đã trở thành một trÒ CƯỜI.
“Nói thế là đủ chưa?”
Cuối cùng, cô không nhịn nổi lấy tay đập bàn, phân nộ ra.
Mọi người đều bị cô dọa cho một trận.
Giờ cô không kìm được nước mắt, rơi lệ, cô tức giận và âm ức nói: “Đúng vậy! Tôi đã ly hôn với Lâm Tử Minh, hiện tại Lâm Tử Minh có tiền rồi, theo như mây người thấy, tôi quả thực rất xâu hồi Nhưng cũng không đến lượt mây người chê nhạo tôi, còn xem tôi như một trò đùa! Máy y người là kẻ thù của tôi hay gia đình của tôi? “
“Từ nhỏ tôi luôn rất ngoan ngoãn trong gia đình, trước khi kết hôn với Lâm Tử Minh, tôi chưa từng làm mất mặt gia đình! Hơn nữa, cưới Lâm Tử Minh, không phải máy người cho tôi kết hôn sao?” bây giờ quay ra trách tôi? Mấy người còn là người không! “
Một người nói nhỏ: “Đã lâu lắm rồi, còn nói ra nữa, có ý nghĩa không?”
Sở Phi nghe được câu nói đó, cô lập tức nhìn sang nói: “Tôi không muốn nói những chuyện trước đây, tôi sẽ chỉ nói vê những chuyện gần đây nhất! Gia đình đã gặp khó khăn hai lần, nhưng lần nào không phải là tôi cứu vãn tình thế? Lần đầu tiên nếu như không phải tôi đã vay hai ngàn vạn nhân dân tệ từ Chủ tịch Tử Quỳnh, Sở Gia sớm đã không còn rồi!
Được rôi, tôi vay được hai ngàn vạn nhân dân tệ để giúp. Sở Gia qua khó khăn, nhưng sao nào, Sở Hạo đã đem số tiền đó đi đánh bạc, Sở Gia lại khủng hoảng, lại là tôi người đã chuyển một trăm triệu nhân dân tệ từ Tử Quỳnh, đề cứu. Sở Gia khỏi nước Sôi lùa! bỏng một lần nữa! Nói không khách sáo, nêu không phải tôi, Sở Phi, tật cả các người đã đi ăn gió Tây Bắc rồi, làm gì còn những ngày tháng sang trọng như hôm nay, có hoa hông hàng tháng? “
“Nhưng mấy người, nên vì biết ơn tôi, lại quay ra vô ơn chế nhạo, xem tôi như trò cười, đây là cách mà mây ngươi cư xử sao? Máy người rốt cục là người thân hay là kẻ thù của tôi?”
Sở Phi trong lúc tức giận đã nói hết ra, hoàn toàn rồng lên, cuồng loạn, trên mặt toàn là nước mắt.