Tin này gây sốc cho tất cả mọi thành viên trong Sở Gia, cũng giồng như quen biệt một người nghèo khổ từ lâu đột nhiên nói thành người giàu nhất thế giới, cảm thấy thật hoang đường.
“Điều này là thật hay giả vậy?Lâm Tử Minh? Hắn ta phát tài rồi?”
“ Nhìn như thế, chắc là thật rồi, không thấy Sở Huyên nói là thật sao, Sở Huyên không thể nào nói dối được.”
“Chết tiệt, Lâm Tử Minh thật sự phát tài rồi, ông trời đúng là không công bằng mà, một kẻ ăn bám cũng có thể phát tài, những người có tài hoa như chúng ta sao lại không phát tài chứ?”
Liễu Tô Hồng cảm thấy rất vui khi chứng kiên sự ghen tị và đố kị của mọi người. Vốn dĩ dựa theo tính cách của cô ta, đáng lễ cô ta sớm đã thông báo chuyện này rồi, nhưng đáng tiếc là Lâm Tử Minh đã ly hôn với Sở Phi, biệt thự không liên Liên dã đến bọn họ, ngoài ra Sở Phi còn đặc biệt cảnh cáo cô ta không được nói cho ai biết chuyện đó, cho lên vẫn luôn giữ trong lòng, nhưng mọi người đã phá vỡ nó.
Giờ cô ta cuối cùng đã có cơ hội nói ra, như được giải phóng vậy.
Tuy nhiên, Sở Huyên vẫn tiếp tục nói: “Lâm Tử Minh chắc chắn đã phát tài rồi, mua được một căn biệt thự lớn, lại còn có thể bí mật gặp mặt ngôi sao lớn, chị Phi Phi, em thật là ngưỡng, mộ chị đó, lấy được người chồng tốt như vậy, haha. Đợi khi về nhà rồi, nhớ hỏi anh rễ có thê giúp em xin chữ kí của Ninh Vũ Ngưng không, em tin là anh rễ với Ninh Vũ Ngưng thân thiết như vậy, chắc là một chữ kí không là gì đâu nhỉ?”
Khi nói xong, cả căn phòng im lặng.
Đúng vậy, Lâm Tử Minh phát tài rồi, thê nên bí mật gặp mặt Ninh Vũ Ngưng là thật rồi!
Bắt thình lình, mọi người đều nhìn thấy ánh mắt của Sở Phi có biến đổi không ít.
Đầy đủ các loại khinh bỉ và chế nhạo, cảm tháy rằng Sở Phi đang bị cắm sừng.
Liễu Tô Hồng cũng rối trí, không ngờ Sở Huyện có mục đích như vậy, mặc bẫy rồi.
Vì vậy, khuôn mặt của cô trở nên xấu hồ.
Nhìn thấy Sở Phi như vậy, Sở ‘ Huyên càng thêm đắc ý, trong lòng gỡ bỏ được cục tức, tiệp tục nói: “Chị Phi Phi, không lẽ có chuyện như vậy mà chị cũng không giúp chứ? Đối với anh rễ mà nói, chỉ cân nỗ lực là được, anh rễ cũng đã bí mật gặp mặt Ninh Vũ Ngưng, hai người họ thân thiết như vậy, haha……
Cái gì gọi là mọt trái tim muốn giết.
người, bây giờ thi Sở Phi có thê cảm nhận được rồi.
Cô nghiến răng, cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí nước mắt còn lăn dài nữa.
Cái gì gọi là rơi vào bẫy, cái gì gọi là hỗ xuông đồng bằng bị chó bất nạt, bây giò Sở Phi đêu cảm nhận được.
Cô dùng lực cắn chặt môi, cố gắng không đề nước mắt rơi xuống.
Nhưng thật sự rất khó khăn, bây giờ cô thây vô củng xấu hỗ, điều mà trước đây cô chưa từng trải qua.
Lúc này Sở Quốc Đống đi tới, mặt hằm hằm mà tức giận nói: “Sở Phi, chuyện này là thế nào? Lâm Tử Minh là con rễ của Sở Gia, tại sao lại có quan hệ mập mờ với phụ nữ khác?
Nếu như truyền ra ngoài thì mặt mũi Sở Gia giấu đi đâu?”
“Phải đó, xấu hổ quá, dù sao Sở Gia của chúng ta cũng là một gia tộc danh giá ở thành phố Hoa này, bây giờ Lâm Tử Minh còn chạy ra ngoài trăng hoa, đây không phải là đánh vào mặt cháu mà đang đánh vào mặt Sở Gia chúng ta.”
“Sở Phi, cô quản Lâm Tử Minh kiểu gì vậy? Sao đến việc này cũng không làm được, thật là xấu hổ mài!”
“Phải đó, đến chồng cũng quản không nổi thì làm sao điều hành được công ty Thịnh Khoa chứ, cô có năng lực không vậy?”
“Tôi nghĩ đã đến lúc chọ cô ta xuống khỏi vị trí chủ tịch hội đồng quản trị rồi!”
Đột nhiên, có rất nhiều người của Sở Gia rơi vào bấy, nói những lời khó nghe.