“Ha ha, chị dâu, tính cách của chị đã không thay đổi chút nào, em thấy có phải là chị thích biệt thự ở vịnh Dụ Long, nhưng mà do không mua nỗi đúng không?” Hàn Tuyết Phân có nụ cười rất đắc ý và châm biếm, đôi mắt đầy kiêu hãnh và khinh miệt khi nhìn Liêu Tô Hồng nói: “ Cũng phải mà, Phi Phi mặc dù là chủ tịch của Thịnh Khoa, nhưng mà không thể so sánh được với Vương Vinh Mẫn nhà em, quan trọng là Phi Phi cũng không lầy đâu ra tiên, dù sao cũng là hơn một ngàn vạn nhân dân tệ mà.”
Liễu Tô Hồng nghe thấy những lời này, trong lòng không biệt khó chịu như thê nào nữa, nhưng ánh mắt của Sở Phi khiến cô ta không dám cử động.
Tiếp theo là một câu nói từ Sở Huyên, nó làm cho đầu óc cô ta trực tiệp muốn phát nỗ, “Tất nhiên rồi, chị Phi từ lúc lên làm chủ tịch xe cũng không có đổi, vẫn lái chiếc Volkswagen trước đây, không như Vương Vinh Mẫn nhà em, người ta đã lái chiếc Bentley mấy năm trước rồi.”
Liễu Tô Hồng lập tức nồi giận, đứng lên nói to răng: “ Nhà mấy người cứ nói những lời kì quái gì vậy? Ai nói Phi Phi nhà tôi mua không nôi biệt thự ở vịnh Du Long hả? Chúng tôi chỉ là muốn giữ thể diện cho mây người, nếu như mấy người đã nói vậy rôi, thì chúng tôi hôm nay sẽ đi thanh toán mua hai căn biệt thự đói”
Hàn Tuyết Phân và Sở Huyên cả hai người họ đều rồi trí, không ngờ Liễu Tô Hồng lại to gan đến thê, đên bây giờ rồi mà vận dám nói những lời đó, khiến cho bọn họ có chút áy náy chẳng có nhẽ vừa rồi Sở Phi Tà diễn kịch, Sở Phi thật sự có thê lây ra hơn một ngàn vạn nhân dân tệ để mua căn biệt thự đó?
Trong một thời gian, bọn họ không dám nói chuyện dễ dàng nữa.
Nhưng Liễu Tô Hồng hiểu được phản ứng của bọn họ, lập tức đắc ý nói; “Sao nào, không dám nữa? Tôi thấy lấy không i ra được là mây người đầy, vừa rôi giả vờ rất tuyệt vời mà, người không biệt lại còn nghĩ rằng mây người có trong danh sách của những người giàu có nữa.’ Sở Huyên lúc đó cũng rất thất vọng, cô ta kéo .Vương Vinh sang một bên rôi nói vài lời nhỏ tiếng, đủ mọi kiểu làm nũng còn đáp ứng một số yêu cầu “quá đáng”, cuối cùng Vương Vinh Mân đã nghiên răng đồng ý.
Hơn một ngàn năm trăm vạn nhân dân tệ, đối với hắn mà nói có chút nhiều, nhưng mà cũng không đến nỗi là không lây ra được, mới đoạn thời gian trước, hắn mới bàn bạc được một đơn hàng lớn, thu lại được ít vốn đầu tư.
Hăn cũng là một người yêu thích thê diện, đặc biệt còn trước mặt những phụ nữ xinh đẹp, cộng thêm Sở Huyên đã cho hắn vài điều kiện kích thích, hắn không thệ nào không động lòng, nghiên răng đồng ý.
Sở Huyên lập tức nở nụ cười rực rỡ, khế thờ dài trước mặt Vương Vinh Mẫn, đi qua lại, nói với Liễu Tô Hồng: “Được thôi, bác gái hôm nay định thì hôm nay định đi, bây giờ chúng ta, qua gặp nhân viên bắt động sản để thanh toán, giải quyết thủ tục.”
Liễu Tô Hồng hứ một tiếng rồi nói: “Phi Phi, con có nghe thây không?
Chúng ta bây giờ đi trí toán, mua căn nhà biệt thự đó, đến lúc đó, chúng ta sẽ phải trang trí nó lên một cấp độ cao hơn, như một cung điện!” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sở Phi nhìn không nổi nữa, cô nói với một chút cảm xúc trong đó: “ Mẹ! Mẹ đủ rồi đó, con đã nói rồi, không. CÓ mua biệt thự ở vịnh Du Long này.”
Liễu Tô Hồng. bị Sở Phi mắng mỏ vài câu nên rất xâu hỗ, giận dữ nói: “Này, thái độ của con là thê sao? Có ai nói chuyện với mẹ mình như vậy không?
Mẹ đã nuôi nâng con lớn lên, bây giờ con có tiên rồi, mua cho mẹ một căn biệt thự cũng không được hả?”
Sở Phi thấy Liễu Tô Hồng đã rất hoang mang, không nói một ngàn năm trăm vạn nhân dân tệ, giờ năm trăm vạn nhân dân tệ cô cũng không thê lấy ra được, cô chỉ nói: “Không phải là con không muôn mua, mà là con không có tiên, sao mà mua cho mẹ?”
Sau khi nói điều này, gương mặt Liễu Tô Hồng lập tức trở nên xanh lè, ngược lại Hàn Tuyết Phân và Sở Huyên lại càng cười hả hê hơn.