Đan Đại Chí Tôn

Chương 2507: Gặp Phải, Xích Chi Đại Liệt Cốc



 Diêu Khải Minh tranh thủ thời gian nhắc nhở, mặc dù pháp trận bây giờ càng ngày càng hoàn thiện, nhưng cũng càng phức tạp, muốn kích phát ra hiệu quả vốn có, vẫn phải làm tốt chuẩn bị sung túc, huống chi đó còn là Lê Vô Thương, là cường giả Thánh Hoàng đỉnh phong. 

 - Vội vàng? Không phải hơn hai mươi ngày qua các ngươi đều là đang chuẩn bị sao! Đánh cho ta!! Mũi tên đầu tiên này, mau cứu gấp trước! 

 - Chờ một chút, ngài muốn đánh mấy mũi tên! 

 - Mấy mũi tên? 

 - Đúng vậy, không phải ngài nói đánh trước mũi tên đầu tiên sao? 

 - Mẫu thân nó, đánh liên tục cho ta!! Đánh cho đến chết! Đánh chết cái lão ma đầu kia!! 

 Diêu Khải Minh, Kiếm Hùng lão tổ và cả đám người có chút ngạc nhiên, liên tục đánh? 

 Nương môn nhi này luôn luôn dã man như thế sao? 

 - Thất thần làm gì, đánh!! 

 Lý Quân Dao uy nghiêm thét lên ra lệnh, đôi mày liễu nhăn chặt lại. 

 Thu thập một tên Lê Vô Thương mà thôi, theo lý thuyết, lấy tình huống bọn người Khương Phàm bây giờ hẳn không có áp lực, vậy mà hắn lại đến đây cầu viện, còn viết một chữ gấp xưa nay chưa từng thấy, khẳng định là gặp phiền phức đặc biệt nghiêm trọng. 

 Vậy thì đánh, đánh liên tục, đánh cho đến chết, cho đến Thương Sinh Cung triệt để không cảm giác được sinh cơ của Lê Vô Thương nữa!! 

 - Thế nhưng... 

 Diêu Khải Minh cũng không biết Thương Sinh Cung còn có thể đánh liên tục, nhưng bây giờ người trấn thủ tổ sơn là Lý Quân Dao, hắn không dễ phản bác, vậy thì... Thử một chút đi! 

 - Đánh!! 

 Các cường giả, lão tổ Kiếm Hùng hoàng triều quát lớn, vẻ mặt nghiêm túc lại có mấy phần phấn chấn phức tạp. 

 Sau khi Thiên Hậu rời khỏi Cửu Lê Thần Cung nàng đã bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm đi về hướng đông, mặc dù trong đội ngũ của bọn họ không có Thánh Hoàng Không Gian như Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại, nhưng toàn bộ võ giả không gian Bán Thánh trở lên như Đông Hoàng Trấn Nguyên, Đông Hoàng Lăng Tuyệt đều đã tụ tập đi cùng với nàng. 

 Hai vị Thánh Hoàng cường hãn là Kiều Vô Hối, Ngu Chính Uyên, còn có Lan Độ dẫn đầu cường giả Lan gia cùng với khế ước thú của Thiên Hậu. 

 Đội hình tương đương không tầm thường. 

 Bọn họ cách nhau trọn vẹn hơn năm trăm dặm, mỗi vị Thánh Linh, Thánh Vương cùng Thánh Hoàng đều phối hợp với Không Võ, cẩn thận tìm kiếm trên hoang dã, rừng rậm, núi non chập chùng, cũng dò xét một ít cường tộc và bộ lạc. 

 Uy thế khủng bố tràn ngập đất trời, để tất cả cường giả dọc đường hồi hộp không thôi. 

 Kịch biến từ Cửu Lê Ma tộc đưa tới đã rung chuyển Tây Bộ đang oanh động, mặc dù cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi nhìn đến số lượng lớn cường giả xẹt qua đỉnh đầu bọn họ, thì có thể mơ hồ đoán được Cửu Lê Thần Cung hùng bá Tây Bộ hẳn là đã xong, nhưng khẳng định đã đào thoát được một bộ phận, đây là đang điều tra những người sống sót kia. 

 Cường tộc các phương âm thầm rung động, Cửu Lê Ma tộc hùng bá Tây Bộ, vậy mà lại bị hủy diệt như thế? 

 Tại trong suy nghĩ những cường tộc Tây Bộ bọn hắn đây, nơi đó không thể nghi ngờ là tồn tại ở ngưỡng vọng vô hạn của bọn hắn, là Chúa Tể thật sự của mấy chục vạn dặm cương vực Tây Bộ, kết quả ở trước mặt Khương Phàm đang quét ngang Thương Huyền, vẫn không chịu nổi một kích. 

 Bọn hắn chỉ là không hiểu, Cửu Lê Ma tộc biết rất rõ ràng sẽ không gánh được Khương Phàm vây bắt, nhưng vì sao lại không rút lui trước? 

 Chẳng lẽ cũng là bởi vì Ma tộc kiêu ngạo, không nguyện ý bỏ qua tổ địa sao? 

 Thiên Hậu không để ý đến cảm xúc dân chúng Tây Bộ, nàng cẩn thận tìm kiếm, sau khi từ đầu đến cuối vẫn không có phát hiện mục tiêu, thì lập tức mang theo đội ngũ chếch đi sang hướng đông bắc, đến Đại Diễn sơn mạch nhìn một chút. 

 Nếu như đội ngũ Cửu Lê Ma tộc như chó cùng rứt giậu, chạy tới khu an toàn, chuyện sẽ phiền toái. 

 Mà phạm vi khu an toàn lại khổng lồ, ngư long hỗn tạp, nếu như Cửu Lê Ma tộc lợi dụng sự giao thiệp cùng quan hệ của bọn hắn, cũng có khả năng tạm thời tiềm phục ở gần khu an toàn, tránh né điều tra. 

 Thiên Hậu lo lắng cho Đại Diễn thánh địa, cho nên đã tự mình quấn đường xa tới đó nhìn một chút, mà lặp đi lặp lại dò xét đã ròng rã ba ngày. 

 Khi xác định không có phát hiện chỗ khả nghi, Thiên Hậu mới thả lỏng trong lòng, nhắc nhở Đại Diễn thánh địa tăng cường đề phòng, tiếp tục mang người đi về hướng đông, không lâu sau đó đã nghĩ đến nơi dễ dàng ẩn núp nhất, Xích Chi đại liệt cốc. 

 Nếu như nào đó chi đội ngũ Ma tộc muốn tạm thời ẩn núp mà không phải vội vã chạy trốn, hoàn cảnh phức tạp ở Xích Chi đại liệt cốc nơi đó không thể nghi ngờ là lựa chọn tuyệt hảo. 

 Cho nên... sau mười sáu ngày triển khai tìm kiếm, bọn người Thiên Hậu đã đến Xích Chi đại liệt cốc. 

 Đưa mắt nhìn khắp các sườn đồi với vết nứt vô biên vô tận, Thiên Hậu sinh ra cảm giác quen thuộc đã lâu. 

 Kim Hống, Luân Hồi Huyết Sư tùy hành cũng đều gào thét cao vút, nơi này đã từng là nhà của bọn chúng. 

 Mà lúc này, sâu trong Xích Chi đại liệt cốc, Lê Vô Thương và Lê Tịch Hoa đang ngồi xếp bằng tu dưỡng. 

 Sở dĩ tiềm phục tại nơi này, thật ra là do Lê Tịch Hoa đề nghị. 

 Lê Vô Thương rất hài lòng về đề nghị của Lê Tịch Hoa, cũng càng ngày càng thưởng thức kẻ nối nghiệp hắn đây. 

 - Nếu như Khương Phàm đi về hướng tây, tính toán thời gian, hầu như đều đã đến Thần Vực Chi Hải. 

 Lê Tịch Hoa nhìn qua bầu trời xanh thẳm, thản nhiên khẽ nói. 

 - Tai mắt Hắc Ma Đế tộc ở Tây Bộ Tân Hải, hẳn phải biết chuyện chúng ta gặp phải, sau đó lại liên hệ Đế tộc.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv