Đông Hoàng Như Ảnh nhìn Khương Phàm, cũng không biết lựa chọn ra sao.
Khương Phàm hít sâu một hơi, nhắm mắt lại nhíu mày suy nghĩ.
Từ những gì hắn hiểu rõ về Cửu Lê Ma tộc cùng Hắc Ma Đế tộc, đến tình huống của Hắc Ma Bia cùng Cửu Lê Ma Đồ, từ tình cảnh của Cửu Lê Ma tộc, đến Cửu Lê Ma tộc thủ vững, từ Hắc Ma Đế Quân đến Lê Vô Thương.
Khương Phàm lo lắng các mặt, khi thì tự mình huyễn tưởng thành Lê Vô Thương, khi thì tự mình huyễn tưởng thành Hắc Ma Đế Quân, còn tự mình tưởng tượng thành Thiên Diện Ma Hoàng thần bí.
Đông Hoàng Như Ảnh nhìn Khương Phàm đang nhăn chặt mày, nàng nhẹ nhàng đánh đầu ngón tay, có thể rõ ràng cảm nhận được hắn đang khẩn trương và cưỡng ép tỉnh táo.
Dù sao, Thiên Hậu nơi đó không có Thánh Hoàng Không Võ, nếu quả như thật gặp phải, hậu quả khó mà lường được, mà Thiên Hậu không thể nghi ngờ là chính nữ tử hắn yêu nhất dù là kiếp trước hay là kiếp này, thậm chí là người thân thân nhất.
Đông Hoàng Như Ảnh muốn đề nghị, nhưng dính đến Hắc Ma Đế tộc cùng Thiên Diện Ma Hoàng, thật sự là không biết chút nào!!
Khương Phàm khổ sở suy nghĩ, lặp đi lặp lại phỏng đoán, sau một hồi lâu, đột nhiên mở mắt:
- Viết Lê Vô Thương!
- Lý do?
Đông Hoàng Như Ảnh nhìn con mắt Khương Phàm đỏ lên, nàng đã biết phần phỏng đoán này mang theo sự không chắc chắn.
- Lê Vô Thương không thể nào để cho Hắc Ma Đế tộc thao túng bộ tộc của hắn, đây là ranh giới cuối cùng, Lê Vô Thương hung ác càng tinh minh hơn, sẽ không thể không cảnh giác Hắc Ma Bia, cho nên hắn không thể nào ở lại Đế tộc, cũng không thể nào tuỳ tiện bị khống chế.
- Bên trong hạch tâm Cửu Lê Ma Đồ là di cốt Ma Hoàng đang ngủ say, chỉ có thể do huyết mạch Cửu Lê Ma tộc tiến hành thao túng, Hắc Ma Đế tộc căn bản không dùng được, cho nên có lẽ Lê Vô Thương còn là Lê Vô Thương, cũng là do hắn khống chế Cửu Lê Ma Đồ. Nhưng chỉ sợ bên cạnh Lê Vô Thương có đại ma của Hắc Ma Đế tộc, cũng chính là tên đại ma kia, đang chính thức khống chế Hắc Ma Bia!
Khương Phàm giơ lên giấy vàng liền muốn viết xuống, nhưng ở một khắc cuối cùng vẫn rất do dự, dù sao đây cũng là suy đoán.
Nếu như có bất cứ sai lầm gì, kết quả cuối cùng cũng đều là phán đoán.
Đông Hoàng Như Ảnh có chút hé miệng, không dám loạn biểu ý kiến.
Thời khắc này quyết định, chỉ sợ thật có thể ảnh hưởng đến Thiên Hậu, hoặc là mạng của bọn người Đông Hoàng Càn.
- Lê Vô Thương!! Lê Vô Thương!! Ta viết Lê Vô Thương!!
Giọng Khương Phàm khẽ run, cắn nát ngón tay, dứt khoát viết xuống tên Lê Vô Thương.
Lấy liệt diễm nhóm lửa, đốt thành tro bụi!
Mặc kệ Lê Vô Thương đang nấp ở phương nào, bây giờ rất có thể hắn đã ra tay, Thương Sinh Cung của tổ sơn hẳn là có thể cung cấp trợ giúp.
Nếu như bọn người Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại gặp phải, Sát Sinh Tiễn có thể giúp bọn hắn thoát khốn.
Nếu như Thiên Hậu gặp, thì Sát Sinh Tiễn có thể cứu mạng!
Khương Phàm còn đặc biệt viết nhiều hơn một chữ trên giấy vàng —— gấp!
- Đi!!
Khương Phàm đốt sạch giấy vàng, một phát bắt được tay Đông Hoàng Như Ảnh, muốn đuổi đến hướng.
- A, ngươi làm đau ta ~~
Đông Hoàng Như Ảnh tránh thoát khỏi Khương Phàm, lập tức diễn biến đạo ngấn Không Gian, chỉ về phương đông.
Tổ sơn!
Thương Sinh Cung khổng lồ tỏa ra mê quang sáng chói, lơ lửng trên tế đàn to lớn tại đỉnh tổ sơn!
Thương Sinh Cung cao tới mấy ngàn thước, tương tự Bàn Long, đại khí cổ lão, mặt ngoài chảy xuôi hoa văn phức tạp, đường vân tỏa cường quang như ngân hà lao nhanh.
Tế đàn to lớn này là dùng đỉnh núi tổ sơn đục khắc thành, pháp trận cổ lão lại phức tạp kéo dài từ tế đàn, trải rộng ra vạn trượng tổ sơn, càng kéo dài đến các dãy núi xung quanh, cùng đại địa mênh mông vô tận.
Toàn bộ pháp trận bố trí cơ hồ tung hoành hơn ba vạn dặm Đại Hạ hoàng triều, cũng do mấy vạn tòa tế đàn xâu chuỗi.
Cho nên toàn bộ Đại Hạ hoàng triều kỳ thật chính là một pháp trận tụ tập lời cầu nguyện của chúng sinh, nếu quan sát từ hư không, Đại Hạ hoàng triều tựa như một siêu cấp vòng xoáy kéo dài hơn ba vạn dặm, trùng điệp, không ngừng liên tục tụ tập lời cầu nguyện của dân chúng.
Cho nên, rốt cuộc tiềm lực của Thương Sinh Cung khủng bố đến mức nào, không có người nào rõ ràng được cụ thể, nhưng đều có thể tưởng tượng được nó đặc biệt và cường hãn.
Sau mũi tên kia, Lý Quân Dao đã giao trách nhiệm cho toàn bộ cường giả tổ sơn, bao gồm Diêu Khải Minh và các cường giả vốn có của tổ sơn, cùng với lão tổ của Đại Hạ hoàng triều đến đây hiệp trợ, còn có cường giả của Kiếm Hùng hoàng triều, Băng Lam hợp chủng quốc, tiếp tục tọa trấn tổ sơn với pháp trận xung quanh, nếu như Khương Phàm thật sự cần, mũi tên tiếp theo sẽ đến ác hơn mạnh hơn, mà bảo đảm trước khi phóng thích, sẽ chấn động Tru Thiên Thần Điện cùng Xích Thiên Thần Triều.
Cho nên, khi xung quanh tòa tế đàn truyền tin kia hiện ra tên của Lê Vô Thương, cũng lại còn mang theo một chữ “gấp”, Lý Quân Dao đã quả quyết hạ lệnh:
- Lập tức khóa chặt Lê Vô Thương cho ta, đánh!!
- Lập tức?? Gấp quá?!