Thiên Ca cảm giác được lửa giận trong lòng ngày càng bùng lên dữ dội.
Thấy Quý Ức yếu đuối vô dụng như vậy, Trang Nghi càng thêm tức. Cô giật mạnh tay Quý Ức ra: “Tiểu Ức, cô sợ cái gì? Người sai là cô ta…”
“Trang Nghi, tôi xin cô, cô đừng nói nữa, đừng nói thêm gì nữa!” - Trang Nghi chỉ vừa nói được một nửa, Quý Ức đã vội ngắt lời cô ấy. Cô lén véo bắp đùi mình một cái, đau đớn làm nước mắt cô trào lên. Ngay sau đó, Quý Ức quay đầu nói với Thiên Ca “Chị Thiên Ca, thực xin lỗi, thực xin lỗi!”, vẻ mặt như sợ Trang Nghi nói tiếp sẽ hoàn toàn làm mất lòng Thiên Ca.
Kế đó, dường như hận không thể lập tức dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện, cô lại quay sang tiếp tục nói với Trang Nghi: “Trang Nghi, cho qua chuyện này đi. Hơn nữa, tôi tin tưởng chị Thiên Ca, chị ấy không cố ý đâu. Chắc chắn là chị ấy không muốn mạnh tay như vậy, có thể là do lỡ tay mà thôi!”
Lỡ tay?
“Cô ta nói như vậy chẳng phải là đang khẳng định với mọi người là cô đã mạnh tay xô ngã cô ta à?”
“Cô ta không những phá hoại mơ ước được trình diễn trên sân khấu cùng Trình Kha của cô, mà còn muốn đổ oan cho cô?”
Từ lúc Quý Ức đi đến bên cạnh Thiên Ca, nói với cô chuyện của Trình Kha, cô đã luôn cố gắng nén giận. Nhưng giờ phút này, khi nghe Quý Ức nói như vậy, Thiên Ca lập tức không khống chết được, cao giọng quát: “Cô nói láo!”
Quý Ức vốn đang đợi giờ phút này, vừa nghe Thiên Ca quát lên, cô đã run rẩy toàn thân, dường như vô cùng sợ hãi. Cô vừa trốn sau lưng Trang Nghi, vừa lén véo mạnh lên đùi mình.
Đau đớn khiến nước mắt cô trào ra. Lúc này, Quý Ức tựa như một con thỏ trắng mặc người chém giết, cô mấp máy môi, yếu ớt nói: “Chị Thiên Ca, chị đừng giận, là lỗi của em, em nói sai rồi…”
Quý Ức càng tỏ vẻ điềm đạm, đáng yêu Thiên Ca càng thêm tức giận hơn, lớn tiếng nói: “Cô đừng có mà diễn, cô cho rằng tôi không biết là cô đang giả bộ đáng thương à?”
Quý Ức càng run rẩy dữ dội, cô bị dọa đến nỗi không dám nói, chỉ có thể nắm lấy tay Trang Nghi, rưng rưng khóc.
Trang Nghi đâu thể ngồi yên nhìn Quý Ức bị Thiên Ca quát mắng như vậy. Huống chi, xung quanh đây còn có nhiều ống kính trực tiếp đang chĩa vào, với tư cách là một người đại diện chuyên nghiệp, bất cứ lúc nào, cô cũng phải suy nghĩ cho nghệ sĩ của mình. Có một vài lời mà Quý Ức không tiện nói, nhưng người đại diện là cô thì lại có thể nói ra trước mặt mọi người. Nghĩ đến đây, Trang Nghi lập tức nói: “Thiên tiểu thư, có phải là cô có thành kiến với Quý Ức hay không? Cho nên cô mới làm khó cô ấy như vậy?”
“Lời này hẳn là do tôi hỏi các người mới đúng? Các người muốn hợp tác để làm khó tôi ư?” Thiên Ca hỏi ngược lại.
Hiện tại, cô ta đang vô cùng tức giận. So với Quý Ức đang nằm sấp trên mặt đất, thì thái độ của Thiên Ca khiến người ta cảm thấy rất hống hách.
“Thiên tiểu thư, chúng tôi còn chưa nói cô đó! Tối nay, trước khi vào tham gia tiệc từ thiện, vốn dĩ là cô đi sau Quý Ức, nhưng cô lại chen lên phỏng vấn trước. Phỏng vấn xong rồi, cô còn hô tên Vua màn ảnh Thi Dương lên, hại Quý Ức không những không được phỏng vấn, mà ngay cả cơ hội xuất hiện cũng không có, cứ như vậy đi thẳng vào hội trường.” Những chuyện khác, Trang Nghi cũng không nhắc đến. Bởi vì cô không có chứng cớ, làm không khéo, có khi ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo. Nhưng chuyện xảy ra trên thảm đỏ tối nay nếu bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có người xem lại camera, đến lúc đó, lời của cô cũng được chứng thực.