Đoạn video về vụ nổ cho thấy có một vụ nổ đột ngột trong một tòa nhà, sau đó ống kính máy quay bắt đầu rung chuyển, quay sang những nơi khác, sau đó là một tiếng hét hoảng sợ!
Là người quay phim rất sợ hại, vì vậy đã di chuyển ống kính…
Nhưng đoạn video ngắn ngủi chỉ trong hai giây có thể khiến Tần Lương và cung chủ kinh hồn bạt vía!
Bởi vì nơi có vụ nổ chính là chỗ Trương Thiên đang đứng, trước đó bọn họ bị bao vây đến tòa nhà đó.
Hơn nữa uy lực vụ nổ có thể nói rất mạnh!
Nếu Trương Thiên vẫn đang ở đó, vậy chắc chắn sẽ gặp nạn.
Cung chủ cười lạnh nói: “Tên khốn đó không phải chết thật đấy chứ?”
Ánh mắt Tần Lương đờ ra, dáng vẻ trầm lặng: “Cậu Trương…”
Đám người Quách Dũng hỏi: “Ông chủ Tần Lương, mọi người sao vậy?”
Mặc dù mọi người đều đoán được lần này vụ nổ ở bờ Đông Hải lần này chắc chắn liên quan đến Trương Thiên, nhưng cũng không đến mức hoảng hốt lo sợ như vậy…
Tần Lương thấp giọng nói với mọi người: “Trước đó chúng tôi tránh trong một căn phòng nào đó, lúc rời đi cậu Trương vẫn đang ở đó, sợ rằng kẻ địch đã ném bom vào cậu Trương…”
Quách Dũng phát ra âm thanh ‘ừng ực’: “Nếu thật sự đúng như lời ông chủ Tần Lương nói, vậy cậu Trương vẫn còn ở đó, vụ nổ uy lực lớn như thế sẽ lấy mạng người!”
Ông lớn Trần: “Khụ, vậy thì không hay rồi!”
Tuần phủ Ông: “Chúng ta mau qua đó đi?”
Quách Dũng giơ tay ngăn lại: “Đợi đã!”
“Vừa nãy cậu Trương đã nói rồi, không cần chi viện…”
Ông nhớ tới căn dặn của Tần Quảng Nghĩa, sau đó chặn hai người lại.
“Chúng ta cứ ở đây đợi là được!”
Ông lớn Trần và tuần phủ Ông giống như vô cùng cấp bách, vội vàng giải thích: “Thư kí trưởng Quách, nhưng tình hình hiện giờ thay đổi rồi!”
“Ông cũng thấy vụ nổ đó kinh khủng thế nào đó? Nếu chúng ta không chi viện, e rằng cậu Trương không thoát ra được!”
Quách Dũng vẫn lắc đầu!
Ông lớn Trần chuyển hướng sang Tần Lương: “Chủ tịch Tần, ông thấy thế nào?”
Tần Lương không biết tại sao Trương Thiên lại giữ mọi người ở đây, ông cũng muốn giúp đỡ lắm, nhưng nghĩ đến xuất thân của Trương Thiên, ông vẫn ngăn chặn nói: “Vẫn phải nghe theo sắp xếp của Trương Thiên, không cần đi chi viện!”
“Cái này…” Hai người ông lão Trần và tuần phủ Ông đành chịu.
Lúc này cung chủ nói: “Theo bản cung thấy, vẫn nên đi chi viện.”
“Trương Thiên đang ở trong tình huống nước sôi lửa bỏng, có vẻ rất khó phá vỡ tình huống bế tắc…”
“Mặc dù anh ta lệnh không cần chi viện, nhưng không phải anh ta đang liều chết, có phải nghĩ rằng một mình hy sinh để bảo vệ an toàn cho mọi người không?
Hả?
Nói đến đây, mọi người không dám hé răng!
Nội tâm cung chủ đã mạo muội lo lắng, trong lòng không ngừng nghĩ: “Còn nói chắc chắn sẽ quay về, sợ không chết bị nổ thành tro à?”
Lúc này, Tần Lương và Quách Dũng cũng không biết nên ngăn cản hay không.
Ông lớn Trần và tuần phủ Ông thì vô cùng đồng ý: “Cô Sơ Âm nói rất đúng!”
“Nếu như chúng ta nhanh chóng qua đó, còn có thể cứu được cậu Trương.”
Mọi người nói xong liền rục rịch, cung chủ cũng muốn đi theo…
Nhưng cuối cùng Tần Lương và Quách Dũng đồng thời hét lên: “Dừng lại, không được!”
Lúc này, người của nhà họ Tần nghe thấy liền lập tức đi vào…
Nhưng đây chỉ là đội vệ sĩ nhà họ Tần, tổng cộng có hai mươi người đã chặn ở cửa.
Sở dĩ Tần Lương hét lên dừng lại, đó là vì tín nhiếm đối với Trương Thiên, suy cho cùng anh tồn tại giống như một chiến thần trấn quốc!
Quách Dũng hô ngừng, đó là mệnh lệnh khắc ghi của Tần Quảng Nghĩa, tất cả đều phải nghe theo Trương Thiên.
Cung chủ: “…”
Tuần phủ Ông lắc đầu: “Tôi nhất định phải đi, bờ Đông Hải xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi phải quay về làm kế hoạch cụ thể!”
“Có thể còn phải báo cáo, vận dụng đội quân bình ổn náo động!”
Ông lớn Trần: “Chắc chắn tôi cũng phải ra mặt, còn phải triệu tập một cuộc họp tuyên bố báo chí, rất nhiều chuyện phải làm!”
Ông lão Trần và tuần phủ Ông bất chấp ngăn cản của nhà họ Tần cũng muốn ra khỏi căn phòng này…
…
Bên Trương Thiên, sau khi nhìn thấy bom nổ, phản ứng đầu tiên là bộc phát linh lực toàn thân bảo vệ bản thân, đồng thời bay người ra ngoài cửa sổ trốn thoát.
Cho dù là thần tiên, nhưng cũng không phải dao chẻ súng bắn cũng không vô đầu được.
Loại NTN này nổ tung trong phòng nhỏ cho dù không chết cũng đủ bị thương nặng…
Đương nhiên Trương Thiên có linh lực bảo vệ sẽ không thương nặng, nhưng vết thương nhẹ cũng không phải không có?
Bịch!
Cùng với vụ nổ, Trương Thiên vừa lúc nhảy vọt ra ngoài cửa sổ, chỉ là bị trấn động một chút.
Có linh lực bảo vệ, cũng không bị tổn hại gì.
Chỉ là sau tiếng bom nổ, người dưới bờ Đông Hải hoàn toàn hoảng loạn.
Sau khi Trương Thiên hiện ra, lập tức truy tìm bóng dáng kẻ hại mình: “Phải xem hắn là kẻ nào!”
Vèo!
Xa xa nhìn thấy một bóng đen rất nhanh lướt qua, hắn vẫn dừng ở trên mái nhà, nhìn về hướng Trương Thiên.
Chắc là muốn xem kết quả!
Tốc độ của kẻ này rất nhanh, còn nhanh hơn cả tốc độ Kim Đan kỳ của mình!
“Đây là cường giả cảnh giới hư không?” Trong lòng Trương Thiên thầm nghĩ.
Nhưng cho dù là cảnh giới hư không gì đó thì hôm nay kẻ này vẫn phải chết!
Vèo! Trương Thiên lao nhanh qua đó…
Cường giả đứng sừng sững trên nóc nhà, nhíu mày nhìn Trương Thiên, thầm nói: “Chưa chết? Vẫn là kẻ tu luyện của Viêm Hạ?”
“Hừ!”
Nhìn thấy Trương Thiên lao về hướng hắn, kẻ đứng sừng sững trên mái nhà lập tức nhảy lên không trung, đồng thời sau lưng hắn lại mở ra một đôi cánh máy màu đen.
Liền giống như là một người diều hâu.
Hắn chính là Diều Hâu vừa nãy vẫn luôn không chế toàn bộ cục diện.
Soạt! Trong phút chốc Chim Ưng bay lên, hai thứ đồ như lưỡi dao sắc bén được bắn ra từ bên trong.
Trương Thiên giương kiếm chặn hai lưỡi dao, đồng thời giơ khẩu súng bắn tỉa M99 của Viên Hạ lên bắn thẳng vào tên đó!
Thịch!
Tên đàn ông đó không hề né ra, thậm chí thân thể cũng không di chuyển, nhưng đôi cánh máy móc cứng như thép kia của hắn chỉ vỗ một cái liền chặn được phát bắn của Trương Thiên.
Ding!
Không nói đến tốc độ thế nào, ngay cả vật thể trên người này cũng rất khó xử lý.
Trương Thiên từ bỏ bắn súng, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt: “Người dị năng của nước M rất điển hình!”
Mấy khu vực Tây Âu và nước M này cũng có người tu luyện gọi là dị năng…
Người tu luyện nước M chưa chắc hơn Viêm Hạ, nhưng nước M có rất nhiều công ty quân đội cơ giới sẽ chế tạo ra những vũ khí đặc biệt.
Những thứ này cùng với sức mạnh tu luyện ban đầu có thể tăng lên đáng kể một cấp.
Giống như tên Diều Hâu trước mắt này, vừa nãy tốc độ nhanh như vậy, có thể là sức mạnh của bản thân, cộng thêm sức mạnh tăng tốc của đôi cánh, vì vậy đã đạt đến trạng thái bay tốc độ cao.
Tên Diều Hâu cười ha ha, châm biếm: “Dựa vào khẩu súng này muốn gϊếŧ tao ư, thật là viển vông!”
“Hôm này chính mày đã phá hỏng việc lớn của ta, tìm đến cái chết…”
Trương Thiên nhếch miệng: “Ha ha, đến đây! Trương Thiên tao rất lâu rồi chưa đánh nhau với bọn nước M rồi.”
“Xem ra không trừng trị, các ngươi không biết đau, lại hung hăng càn quấy!”
Soạt! Trương Thiên cất súng đi, dùng kiếm chém chết!
Mắt Diều Hâu sắc bén, phóng hai tia ngắm sắc bén từ đôi cánh của mình: “Dùng mấy thứ kiếm rác rưởi của Viêm Hạ này, chúng mày cũng muốn chém nhau ư?”
“Để mày thử qua mũi giáo luyện chế đặc biệt của nước M bọn tao!”
Sau khi chắt lọc một số tài liệu đặc biệt, vũ khí do nước M chế tạo không thể coi thường.
Cảnh giới sức mạnh của Diều Hâu bùng nổ, dùng hết sức lực bay xuống, còn cậy vào sức đẩy của đôi cánh máy.
Trương Thiên biết vũ khí do nước M chế tạo quả thực không tầm thường, nhưng Trương Thiên quả thực vẫn không sợ, cũng không muốn nghĩ xem kiếm trong tay mình từ đâu ra?
Dù sao cũng là vũ khí của giới tu tiên, thứ đồ mà bên đó chế tạo chẳng lẽ kém hơn so với nước M sao?”
“Thú vị đấy!” Trương Thiên bộc phát sức mạnh, rút kiếm ra.
Hai người lần đầu tiên đánh nhau.
Dang!
…