Tô Vân Nguyệt: "Tối hôm nay em sẽ tham gia. Anh có biết trên thế giới này mặt nào ăn ngon nhất không? Tối hôm nay sợ rằng em lại có thể hưởng thụ rồi!"
Tin nhắn cùng lúc gửi tới một bức hình, là vóc dáng hoàn mỹ của Tô Vân Nguyệt!
Trương Thiên theo bản năng nhìn xung quanh một chút mới dám mở bức hình ra.
Mặt nào ăn ngon nhất? Tối nay lại có thể hưởng thụ?
Shhh!
Tô Vân Nguyệt, người phụ nữ cô biến thái rồi sao?
Trương Thiên lại hít một hơi khí lạnh, nhớ tới Tô Vân Nguyệt đã từng ở thành phố Thiên Hải có mưu đồ quấy rối mình, trải nghiệm bị cắn khó quên kia... Phi, một ký ức khó chịu...
Mặt nào, không phải ý chỉ phía dưới đó chứ?
Tô Vân Nguyệt cô ta vẫn luôn nổi danh dơ bẩn!
Còn dám nói hưởng thụ? Người phụ nữ này ai chịu nổi...
Trương Thiên ghét bỏ trả lời: "Cô cũng đừng làm chuyện gì, không phải muốn bảo tôi cho mặt dưới của cô ăn thứ ngon nhất sao?"
Tô Vân Nguyệt gửi tới một icon nghịch ngợm, đồng thời nói: "Đó là chuyện chính anh muốn thì có, em không buồn nôn như anh nghĩ đâu!"
"Em muốn nói, mặt em thích nhất trên thế giới, là được nhìn thấy mặt anh!"
Trương Thiên: "Cút..."
Cái này có tính là lại bị người ta đùa giỡn hay không?
Được rồi, ngay sau khi đóng điện thoại di động, Trương Thiên thừa nhận có chút ngại ngùng, anh cười khẽ một tiếng!
Người thân bạn bè đều đã mời, tiếp theo chính là về nhà.
Lấy chìa khóa xe ở chỗ Lâm Tử Thanh, sau đó đi đến sân bay Khánh Giang đón Tiểu Lục mới từ thành Phố Thiên Hải về, sau đó trở về nhà!
Hai người Lâm Diệu Đông và Lý Tú Cầm đang ở trong nhà nhàm chán xem ti vi.
Bây giờ bọn nhỏ bận bịu, bọn họ cũng không giúp được cái gì, huống chi ở Khánh Giang bọn họ cũng không có người bạn nào, trong nhà quả thật rất hiu quạnh.
Ngay khi nhìn thấy Trương Thiên trở về, hai ông bà thật là xúc động.
Lâm Diệu Đông phóng mắt nhìn ra: "Đây là Tiểu Thiên sao? Con về rồi hả?"
"Tiểu Thiên, con chịu trở về rồi!" Mẹ vợ đi đến.
Lâm Diệu Đông sai bảo: "Bà nó, mau đi mua thức ăn, Tiểu Thiên đã trở về, nấu gì cho ngon đó..."
Trước đây nghe Trương Thiên nói, ngày nào cũng ở bên ngoài uống rượu với khách, cho nên ấn tượng khắc sâu trong lòng bọn họ, Trương Thiên đã phải liều mạng mới tạo ra được thân phận địa vị của nhà họ Lâm bọn họ như hôm nay.
Nhất là đoạn thời gian trước tập đoàn Ái Thiên xảy ra chuyện, sau đó đột nhiên lại trở nên tốt hơn.
Bọn họ cảm thấy Trương Thiên nhất định đã chịu không ít khổ, cho nên càng đặc biệt thương yêu người con rể này!
Tình yêu thương của cha mẹ...
Trương Thiên nói: "Bố, mẹ, hai người mau ngồi xuống, không cần vội!"
"Mấy ngày trước con về, nghe Tử Thanh nói hai người ở nhà nhàm chán quạnh quẽ, cho nên tối hôm nay con cố ý gọi người đến làm một buổi liên hoan, thừa dịp con trở về, cho mọi người vui vẻ một chút!"
Sau đó, Trương Thiên bảo Bành Hoa kêu tới người, bắt đầu bố trí và chuẩn bị trong nhà.
Lâm Diệu Đông và Lý Tú Cầm nắm tay Trương Thiên: "Có thật không? Như vậy thì tốt quá, nhiều người nhất định sẽ rất náo nhiệt, bố mẹ thích lắm!"
Lý Tú Cầm: "Chỉ là lại phải để cho Tiểu Thiên con bận rộn rồi, con được nghỉ trở về hẳn là muốn nghỉ ngơi cho thật khỏe."
"Đúng vậy, không thể chỉ lo nghĩ cho hai người già này, thân thể của con cũng quan trọng!" Lâm Diệu Đông nói.
"Bố mẹ yên tâm, thân thể của con rất khỏe, bố mẹ vui vẻ là quan trọng nhất." Trương Thiên giải thích: "Hôm nay con còn mang theo một ít đồ ăn ngon trở về, nhất định phải để cho các bố mẹ nếm thử một chút."
Cha vợ mẹ vợ kích động: "Được được!"
Tiếp đó hai người già bắt đầu trở về phòng thay quần áo, chuẩn bị cho buổi liên hoan tối nay.
Trương Thiên đưa Tiểu Lục vào phòng bếp, chuẩn bị xong món chính là "thịt rồng" tối nay.
"Lão đại, thật sự là thịt rồng sao? Không phải là thịt của con rồng ở lục địa Hỗn Nguyên kia chứ?" Tiểu Lục tò mò hỏi.
Trương Thiên khinh bỉ, Long tộc trong lục địa Hỗn Nguyên có thể nói là cao quý không gì sánh bằng, đem thịt rồng đến hầm? Chuyện này không phải là muốn chết sao?
Huống chi Trương Thiên còn là người của gia tộc Diệu Long đấy, ai dám nói giết rồng? Tự chém mình à!
"Nói mò, đây là Thủy Giảo, Giảo cũng có thể xem là một chi của rồng, nói là thịt rồng cũng không quá đáng."
"Huống chi loại thịt này thật sự rất thơm, nói là thịt rồng mọi người nhất định sẽ cảm thấy kinh ngạc!"
Trương Thiên quăng mấy trăm cân thịt ra, bảo Tiểu Lục lên lửa chuẩn bị hầm.
Tiểu Lục nhận lấy thịt liền trực tiếp cắt một miếng ăn sống: "Ừ, thật sự không tệ, bên trong thịt quả thật còn có một chút năng lượng..."
Trương Thiên: "..."
Không hổ là hóa thành ma mà, nắm được thứ gì đều bắt đầu ăn theo bản năng.
Chỉ là bây giờ Trương Thiên cũng không rảnh cùng Tiểu Lục nghiên cứu phương diện sức mạnh, chờ liên hoan xong rồi hãy nói.
Hai người ở phòng bếp cắt thịt ra nấu.
Thời gian một buổi chiều nhanh chóng trôi qua!
Người mà Bành Hoa phái tới cũng rất chuyên nghiệp, đã trang trí cho biệt thự của Trương Thiên những món đồ vô cùng thích hợp cho buổi liên hoan.
Từ trước cửa đi thẳng đến phía sau hồ bơi, cùng với hậu hoa viên, hết thảy đều có đồ trang trí, mà buổi liên hoan đã quyết định làm ở hậu hoa viên.
Mấy tiếng trôi qua, người được mời cũng bắt đầu tới.
Lâm Diệu Đông và Lý Tú Cầm đã bắt đầu đứng trước cửa tiếp đãi khách tới.
Người tới đầu tiên là đám người nhà họ Lâm ở thành phố Nam Châu, lần này Lâm Nhật Thăng dẫn theo Lâm Tử Trọng, Lâm Thiến Thiến, ngay cả bà cụ nhà họ Lâm cũng tới.
Bây giờ đám người nhà họ Lâm cũng không còn dám ở trước mặt Trương Thiên ra oai nữa rồi, đều đã biết bọn họ có hôm nay đều là dựa vào tập đoàn Ái Thiên mới có thể lăn lộn ra ngoài.
Hai vị nhỏ trong nhà và bà cụ cũng tới nói xin lỗi Trương Thiên, Trương Thiên đương nhiên không truy cứu người nhà!
Lâm Diệu Đông vội vàng gọi bà cụ ngồi xuống, trước kia có không tốt như thế nào đi nữa thì cũng là mẹ ruột của mình.
Không ngờ rằng hôm nay Trương Thiên cũng mời bọn họ tới, Lâm Diệu Đông rất vui vẻ!
Người tới tiếp theo là cả nhà cậu từ thành phố Hải đến.
Lý Cường dẫn theo vợ và một người con trai tới!
Lý Tú Cầm nhìn thấy người anh trai này của mình, trong lòng vô cùng vui mừng, truy hỏi một phen cũng là do Trương Thiên sắp xếp, mẹ vợ vui vẻ trong lòng.
Trên thế giới có gì vui hơn chuyện nhìn thấy người thân mình quan tâm? Vội vàng gọi mọi người ngồi xuống.
Hai nhà này cũng ở khá xa, cho nên khi được mời lập tức liền chạy đến, cho nên đến tương đối sớm.
Lâm Diệu Đông cùng Lý Tú Cầm còn ở một bên cảm ơn Trương Thiên.
Trương Thiên: "Bố mẹ vui vẻ là được rồi, hôm nay là để náo nhiệt mà."
Lâm Diệu Đông nói: "Vui vẻ, chúng ta vô cùng vui vẻ."
"Bình thường cũng không có khách khứa gì tới, tối hôm nay nhất định phải ăn mừng."
Thật ra thì ông ấy không biết, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng nhiều người tụ chung một chỗ náo nhiệt như vậy.