Sau gần nửa canh giờ, Chung Trì đã truyền lệnh của Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt xong, liền trở lại giải thích tình hình bây giờ cho bọn họ.
Sau ba bốn ngày họ biến mất, Chung Thương không thể kéo dài thêm được, hơn nữa không có chủ tướng trong doanh trại, nếu như là chuyện huấn luyện bình thường thì bọn họ và phó tướng còn có thể làm chủ, nhưng bây giờ thế cục rối rắm, đại chiến sắp xảy ra, nếu đột nhiên khai chiến thì bọn họ trở tay không kịp.
Chung Thương truyền tin vào cung, Chiến Bắc Diễn lập tức điều Uy Vũ Tướng quân Tiêu Chấp Vũ tới.
Mười ngày sau, Tiêu Chấp Vũ tiếp nhận quân doanh xích cương.
Cùng lúc đó, viện binh Tây Vệ cũng vào Bắc Yến, Bắc Yến lo lắng nên lập tức khai chiến với Đông Sở, để đánh bại Đông Sở xong sẽ hiệp lực cùng Tây Vệ đánh Đại Tần.
Đông Phương Nhuận mưu kế đầy rẫy, đọ sức với Bắc Yến, Tiêu Chấp Vũ lựa đúng thời cơ chủ động xuất kích, quân đội tiến vào lãnh thổ Bắc Yến bằng đường hầm dưới Tuyết Sơn, đánh úp vào quân doanh Bắc Yến.
Làm Bắc Yến trở tay không kịp!
Cũng trong lúc đó, viện binh Tây Vệ sau khi vào Bắc Yến đột nhiên phản chiến, điều binh đánh thẳng vào Tây Nam Bắc Yến, tiến công mạnh mẽ! Nhất thời Bắc Yến ba mặt thụ địch, Tây Nam, Nam, Đông Nam bị Tây Vệ, Đại Tần và Đông Sở từng bước xâm chiếm.
Lúc này, đại quân Bắc Yến đã rút về, chỉ còn lại bảy tòa thành ở phía nam Tắc Nạp và một số nơi tương đối hoang vắng ở phía bắc.
Lúc Chung Trì nói đến nổ đường hầm, không khỏi liếc nhìn Lãnh Hạ, thật sự là khó có thể tưởng tượng, đại sát khí trong miệng Chung Thương, là do nữ tử nhỏ gầy yếu đuối trước mặt chế tạo!
Tuy rằng hắn đã sớm biết được, Tiểu Vương phi không nhu nhược chút nào, thậm chí là bưu hãn, nhưng thật sự không thể liên hệ chuyện đó với nữ tử khuynh thành tuyệt sắc này.
Lãnh Hạ rất bình tĩnh với ánh mắt tò mò của hắn, nhíu nhíu mày hỏi: “Binh Tây Vệ do ai chỉ huy?”
Chung Trì nhanh chóng trả lời: “Tam Hoàng tử Mộ Dung Triết! Hơn nữa, trước đó vài ngày, Chung Ngân truyền tin tới báo, Vệ vương đột nhiên lâm trọng bệnh, giao quyền chấp chính cho Mộ Dung Triết, đã gần nửa tháng không ra mặt.”
Lãnh Hạ bật cười một tiếng, thân thể Vệ vương vốn rất tốt, trọng bệnh này có phải là quá đột ngột không.
Chắc chắn là Mộ Dung Triết đã không còn kiên nhẫn nữa!
Mộ Dung Triết kiềm chế lão Hoàng đế, dù là dùng thủ đoạn gì, đã túm được triều đình Tây Vệ, chỉ đợi chiếm được Tây Nam Bắc Yến, dùng công này nắm lấy Hoàng quyền, Long ỷ Tây Vệ cũng không thể thoát khỏi tay hắn!
Chiến Bắc Liệt lẳng lặng lắng nghe, ngón trỏ khẽ gõ lên mặt bàn, một lúc sau, trầm giọng hỏi: “Trên triều đình Bắc Yến bây giờ có phản ứng gì?”
“Triều đình đã sớm hỗn loạn, giảng hòa đầu hàng và thề sống chết đánh một trận, mỗi ngày đều khắc khẩu không ngớt, nhưng rất nhiều ngày rồi mà không có kết quả.” Chung Trì có vài phần không hiểu gãi đầu một cái, nói rằng: “Lạ nhất là thừa tướng Bắc Yến, người này vốn là người cực kỳ cẩn thận, làm việc hiểu thời thế, nhưng lần này lại chủ trương thề sống chết kháng chiến, kiên quyết không đồng ý cầu hoà Tần Sở.”
Chung Trì không rõ nhưng Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ thì rất hiểu.
Đông Sở đương nhiên không cần phải nói, huyết hải thâm cừu, mà Đại Tần, nhi tử, nữ nhi của hắn vì tham gia Ngũ quốc đại điển mà xảy ra chuyện, nữ nhi vì Đông Phương Nhuận giá họa cho Lãnh Hạ mà chết oan, dù không trực tiếp hận Đại Tần thì cũng khó tránh có vài phần mâu thuẫn.
Lãnh Hạ ngáp một cái, lúc ở Hoàng lăng vì không có khái niệm thời gian nên đêm ngày lẫn lộn, ngâm nước lạnh lâu như vậy, xem xuân cung như thế, giờ lại hàn huyên, khó tránh khỏi mệt nhọc.
Chiến Bắc Liệt lập tức kết thúc cuộc nói chuyện: “Chuẩn bị một gian sương phòng.”
Một gian?
Sắc mặt Chung Trì nhăn nhó nhìn hắn, khi thấy sự kiên trì trong mắt hắn, suýt thì muốn giơ chân lên đạp.
Gia a, nơi này là thanh lâu a, hai đại nam nhân vào thanh lâu không chọn cô nương nào thì cũng thôi, lại còn ngủ cùng một gian sương phòng, ngươi thực sự cho rằng không ai thấy kỳ quái sao?
Chung Trì cực nghiêm túc nghĩ, năng lực tiếp nhận của một người cũng có thể rèn luyện, giống như lúc nãy, hắn còn nghĩ Đại Tần Chiến thần biến thành hai mươi tư hiếu hảo trượng phu chính là ác mộng của hắn!
Thế nhưng lúc này, sau khi vặn vẹo một lúc, vô cùng bình tĩnh gật đầu, đi ra ngoài chuẩn bị.