Cố Thanh Hy đỡ hắn đứng thẳng dậy.
Tên này sàm sỡ người ta nghiện rồi à? Có cơ hội là sáp lại gần nàng.
Đừng tưởng nàng là kẻ ngốc.
Khi xưa hắn ta xuất hiện ở núi Lạc Hồn, xảy ra một loạt chuyện kỳ quái. Núi Lạc Hồn cách núi Vọng Hồn xa như vậy, nếu hắn ta không có bản lĩnh thì làm sao đến được núi Vọng Hồn.
Thân phận của hắn ta rất quỷ dị.
Cố Thanh Hy chớp mắt giảo hoạt, trong đôi mắt long lanh toát lên sự tính toán.
“A Mạc, sao đệ lại ở đây?”
“Bị người ta bắt tới”.
“Ồ, ai mà xấu xa vậy, dám bắt A Mạc của ta”.
Ma chủ mỉm cười, phong tình vạn chủng, ngay cả trăm hoa cũng thất sắc: “Tỷ tỷ, tỷ muốn ra mặt thay ta sao?”
“Đương nhiên, ai bảo đệ là đệ đệ của ta chứ”.
Lời này vừa nói ra, tâm trạng của Ma chủ tốt hơn một chút, nụ cười trên mặt cũng tươi thêm.
Cố Thanh Hy đổi giọng, cười gian xảo: “Tiểu A Mạc, nếu tỷ tỷ bị ức hiếp, đệ có giúp tỷ tỷ không?”
Ma chủ liếc nhìn máu tươi thoắt ẩn thoắt hiện dưới mạng che mặt của nàng, tiếp đó cảm nhận nội thương mà nàng phải chịu, ý cười giảm bớt đi mấy phần: “Ai dám ức hiếp tỷ tỷ, A Mạc bảo đảm sẽ khiến kẻ đó hối hận vì đã xuất hiện trên đời này”.
“Nói vậy là đệ sẽ ra mặt cho tỷ tỷ?”
“Đương nhiên”.
“Đấy, chính là hắn ta”, Cố Thanh Hy chỉ vào người đàn ông áo trắng Ôn Thiếu Nghi đang giao chiến với Dạ Mặc Uyên: “Ức hiếp tỷ”.
Nếu không phải hắn ta phá rối, Dạ Mặc Uyên đã giết chết Lan kỳ chủ, hủy núi Vọng Hồn từ lâu rồi.
Lại thấy hắn ta ra tay không hề lưu tình, chuyên tấn công phía dưới của Dạ Mặc Uyên, cho dù có đẹp đến mấy cũng không phải loại tốt lành gì.
Dạ Mặc Uyên trung khí không đủ, người bị trọng thương, võ công hắn ta lại không hề thua kém Dạ Mặc Uyên, lâu dài Dạ Mặc Uyên chắc chắn sẽ chịu thiệt.
Nàng không rõ thân phận thực sự và võ công của Tư Mạc Phi, chỉ nói một câu mang tính dò xét.
Có thể giúp thì tốt, không thể thì thôi. Dù sao cao thủ trình độ này chiến đấu với nhau há có thể để người bình thường nhúng tay vào.
Gương mặt tuấn tú của Ma chủ rầu rĩ, có chút xót thương lẫn khó xử: “Tỷ tỷ, võ công của bọn họ quá cao, có lẽ A Mạc không đánh lại bọn họ, A Mạc cũng sợ, A Mạc không có võ công”.
“Ồ… Hóa ra đệ chỉ biết nói, không biết làm. Thôi vậy, dù sao chúng ta mới gặp nhau lần thứ hai, đệ không giúp ta cũng là bình thường”.
“Tỷ tỷ không thích… ừm… loại hình giống như A Mạc sao?”
“Ta thích đàn ông trưởng thành võ công cao cường, có khí khái nam tử hán, yêu thương vợ vô hạn”.
“Rầm…”
Ma chủ giơ tay phải lên, từng đóa hoa ăn thịt người quỷ dị quấn lấy Ôn Thiếu Nghi.
Hắn ta ra tay đột ngột, tốc độ nhanh đến cực hạn, cộng thêm mỗi đóa hoa mạn đà la đều mang theo uy áp dồi dào hủy diệt đất trời.
Ôn Thiếu Nghi biến sắc.