Tọa Sơn Điêu lại lấy lại tinh thần, tăng lực hút lên gấp đôi.
“Cậu đã có nhiều tinh huyết như vậy thì càng tốt, tôi sẽ hút hết!”
Sau đó, lại thêm thời gian một chén trà nữa trôi qua.
Bụng dưới của Tọa Sơn Điêu hơi phồng lên, có dấu hiệu đã “no”.
Công phu tà ma mà ông ta tu luyện không thế hút mãi được, sức mạnh của nó đều có giới hạn, tùy theo sức mạnh của chủ nhân.
Nhưng thấy sức mạnh tinh huyết sắp đạt tới giới hạn, cơ thể ông ta thực sự sắp không thể trụ được nữa.
Nhưng Diệp Lâm trước mặt dường như vẩn không hề hấn gì, tinh huyết trong cơ thế không
ngừng lưu chuyển.
Như thế một nguồn nước vô tận, không bao giờ cạn vậy.
“Cái này…”
Cuối cùng, Tọa Sơn Điêu cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Không biết tên nhóc trước mặt này có thể chất gì mà lại có nhiều tinh huyết như vậy, đến giờ mà vẫn có thể chịu đựng được?
Đúng là điên rồ mà!
Không biết Diệp Lâm có chịu nối hay không, Tọa Sơn Điêu đã sắp không chịu nổi rồi.
“Tên nhóc, xem như cậu giỏi!”
Tọa Sơn Điêu không thể không thừa nhận thất bại, rằng ông ta không thể hút hết trong cùng một lúc.
“Vậy lần sau lại tiếp tục nhé, haha… Ị”
Vừa nói, Tọa Sơn Điêu không khỏi cười đắc ý, chuấn bị bắt giam Diệp Lâm, sau đó sẽ mang anh ra ngoài sử dụng trong lần tu luyện tiếp theo.
Bằng cách này, ông ta sẽ có được nguồn cung cấp tinh huyết vô tận.
Điều này tốt hơn nhiều so với việc hấp thụ từ người bình thường.
Tọa Sơn Điêu muốn dừng lại.
Nhưng… Mười ngón tay của Diệp Lâm giống như một chiếc kìm sắt, khóa chặt bàn tay của Tọa Sơn Điêu.
Sức mạnh tinh huyết vẫn đang chảy vào cơ thế Tọa Sơn Điêu.
“Cậu… Cậu định làm gì?”
“Buông ra!”
Tọa Sơn Điêu có chút hoảng sợ.
Ông ta muốn ngừng hấp thu, nhưng đối phương dường như không nghĩ vậy.
Thậm chí sau Tọa Sơn Điêu đã ngừng hút thì vẫn có một luồng sức mạnh ổn định tràn vào cơ thế Tọa Sơn Điêu.
“Cái này…!”
Tọa Sơn Điêu cả kinh!. Truyện Mỹ Thực
Hiến nhiên, Diệp Lâm đang chủ động truyền tinh huyết vào trong cơ thể Tọa Sơn Điêu.
“Cậu… Cậu điên rồi à?”
Tọa Sơn Điêu vùng vẫy kịch liệt nhưng không thể thoát khỏi sự trói buộc của Diệp Lâm.
“Sao nào? Không hút được nữa à?”
Diệp Lâm khẽ mỉm cười.
“Nếu không thế hút được nữa thì hãy trả lại gấp đỏi đi!”
Dứt lời, lực lượng huyết khí mà Diệp Lâm đấy vào trong cơ thể Tọa Sơn Điêu lập tức gây ra một làn sóng cực lớn trong cơ thể đối phương.
Ngay sau đó, một sức hút còn đáng sợ hơn ban nãy ngưng tụ ở giữa lòng bàn tay Diệp Lâm.
Tinh huyết trong cơ thể Tọa Sơn Điêu bị điên cuồng hút trở về.
Trong khoảnh khắc, trên người Diệp Lâm xuất hiện một sức mạnh khống lồ, như muốn nuốt chửnq cả nqười Toa Sơn Điêu.