Buổi sáng đầy năng lượng cô mở chiếc điện thoại bàn phím cũ kĩ ra xem thử thì ra hôm nay là một ngày đặc biệt của cô vậy mà suýt nữa cô quên mất ngày này, lần đầu tiên ở cùng với một người đàn ông xa lạ tuy rằng cô lại không có chút phòng bị gì với anh cô nghĩ rằng anh là một người hiền lành nên sẽ không dám làm gì cô, khi vừa mở cửa ra mắt nhắm mắt mở đã nhìn thấy nhà cửa sạch sẽ được lau chùi dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, đi tới gần cửa sổ nhìn thấy anh đang phơi đồ bên ngoài, còn trên bàn đã chuẩn bị cơm canh sẵn sàng, vừa nhìn thấy cô anh liền vẫy vẫy tay.
“Chào buổi sáng tiểu thư.”
Cô không nói gì chỉ gật đầu rồi ngồi xuống bàn ăn, những món ăn thơm lừng bày trên bàn ăn thu hút vị giác của cô, nhanh chóng chuẩn bị muỗng nĩa để nhập tiệc nhưng nhận ra còn có anh nên cô ngòi đợi một lúc.
“Ơ tiểu thư sao không ăn? hay là không vừa miệng của cô?”
Thẩm Nhất Đang lắc đầu rồi đưa tay kéo anh ngồi xuống đối diện mình.
“Tôi đợi anh, ăn cùng đi dù gì sáng nay anh cũng vất vả rồi.”
Cô lấy bát cho anh rồi xới cơm và đồ ăn đầy bát cho anh, Lịch Bắc Dạ cười mỉm hài lòng đưa tay lau mồ hôi trên trán nhận lấy bát cơm của cô, giây phút yên bình và ấm áp còn hạnh phúc hơn là ở nhà trước đây, trước đây hai người như chó với mèo, không khí khi dùng bữa lúc nào cũng toàn là sát khí, rồi người này lớn tiếng người kia động tay động chân, còn lúc Thẩm Nhất Đang ở nhà dùng bữa thì cũng như cho có chẳng có không khí gì của gia đình cả.
Đột nhiên cô đặt bát cơm xuống trầm ngâm suy nghĩ, anh thấy cô dừng động tác thì đưa tay quơ trước mặt cô, cô vẫn không hề hay biết gì ngồi đờ ra như vậy.
“Tiểu thư, cô không khỏe ở đâu sao?”
Giọng nói của anh làm cho cô giật mình, Thẩm Nhất Đang quay trở lại với hiện tại khẽ lắc đầu, cô đưa tay gắp cho anh miếng thịt một cách dịu dàng.
“Tiểu thư ăn đi, tôi chỉ ăn rau thôi là đủ rồi.”
“Ăn cho có sức mà làm việc chứ, tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi lợi dụng sức lao động của người ta.”
Lịch Bắc Dạ thấy những lời của cô lúc này thật khác khi ở nhà, mặc dù anh đã cải trang trở thành một kẻ xấu xí bên ngoài có vẻ bệnh hoạn vậy mà cô không kỳ thị xa lánh ngược lại còn đối xử rất tốt với anh, đôi mắt của anh lóe lên một tia ôn nhu nhìn cô, cô gái này rốt cuộc là người thế nào? Bản tính đỏng đảnh ở nhà và cô gái dịu dàng tốt bụng hiện tại sao cứ như hai con người khác nhau như vậy.
“Công việc có gì nhiều đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi, mà tiểu thư không đến làm sao?”
“Hôm nay...tôi không có làm, bởi vì là một ngày đặc biệt đối với tôi, anh đi cùng tôi vào thành phố nhé.”
Lịch Bắc Dạ gật đầu chuẩn bị cùng cô vào thành phố, Thẩm Nhất Đang diện trên người bộ váy xòe nhẹ nhàng nữ tính màu trắng tinh thuần khiết, đôi giày búp bê đế thấp, mái tóc dài được thắt hai bên, trang điểm cũng nhẹ nhàng, phong cách cũng đi ngược với mọi khi so với hình ảnh quyến rũ hoang dã trước đây thì hoàn toàn lột xác.
Lịch Bắc Dạ vẫn trong bộ đồ rẻ tiền đó, chiếc áo thun trắng cùng quần tây nâu đen tuy vẫn trông vẫn rất tươm tất thoáng qua Thẩm Nhất Đang lại nhận ra mình và anh ăn mặc khá cùng tông màu trông cứ như đang hẹn hò vậy, cô chưa từng trải nghiệm cảm giác đi hẹn hò trong ngày sinh nhật như thế này, trước đây với Lãnh Thiên Sơ cũng chưa từng.
“Tiểu thư cô đúng là rất xinh đẹp.”
Lịch Bắc Dạ đưa hai ngón tay cái ra khen cô, Thẩm Nhất Đang xoay xoay trước gương hồn nhiên vui tươi sống đúng với cái tuổi mười tám, mà quên mất phải nói là hồn nhiên ở tuổi mười chín, vì bước qua ngày hôm nay cô chính thức chào tuổi mười chín, còn một tuổi nữa là đủ trưởng thành thật sự rồi, Lịch Bắc Dạ cũng không biết chuyện hôm nay là sinh nhật của cô, nhìn thấy cô ăn diện như vậy thì nghĩ rằng cô muốn đi dạo chơi nên mới ăn diện như vậy.
“Gia Long, chúng ta đi thôi.”
Thẩm Nhất Đang nắm lấy tay của anh kéo đi, lần nào cô cũng chủ động như vậy, tuy lúc đầu cô xua đuổi anh nhưng kể từ khi cô chấp nhận để anh ở lại thì cô đã mở lòng với anh hơn, như thế này mới đúng là bản tính của cô còn bản tính kia chỉ là vỏ bọc bên ngoài nhằm tạo sự mạnh mẽ cho bản thân mà thôi.
Cả hai ngồi xuống hàng ghế xe cuối cùng, trông cô vô cùng háo hức, sinh nhật của cô mọi khi đều chỉ có bánh kem và đám nịnh bợ vây quanh, quà cáp thì chất cao như núi, những lời khen ngượng miệng khiến cô chán ghét, nhưng năm nay thì hoàn toàn khác, một cái sinh nhật không quà cáp nữa nhưng cô lại cảm thấy rất háo hức mong đợi, đây là sinh nhật đặc biệt nhất trong đời của cô, nhưng nói gì nói thì năm nào cũng nhàm chán vì không có sự tham dự của mẹ nên mọi cái sinh nhật đều chỉ là hình thức cho có.
“Tiểu thư trông cô có vẻ rất vui.”
Anh quay sang nhìn cô vui vẻ liền tò mò hỏi.
“Đương nhiên, vì hôm nay là ngày đặc biệt của tôi mà.”
“Đặc biệt ư? Là gì vậy tiểu thư?”
“Là sinh nhật của tôi, tôi bước sang tuổi mười chín đó.”
Không giấu được sự vui mừng của mình, Thẩm Nhất Đang cười tươi như một đóa hoa nở rộ lần đầu anh nhìn thấy cô cười tươi tắn đến như thế, và anh nhận ra một điều là sinh nhật của cô lại đến trong lúc cô gặp khốn đốn thế này, đột nhiên anh cảm thấy cô có chút chạnh lòng khi nói ra từ sinh nhật.
“Tiểu thư, tôi không có quà cho cô nhưng tôi sẽ tặng cô một thứ khác.”
“Thôi không cần đâu, có anh đi cùng là vui rồi.”