Chu Nhã Tĩnh mừng rỡ như điên, nhìn Vân Thiên Lâm chậm rãi tiến tới về phía cô, tâm của cô vì thế cũng nhảy cẫng lên chín tầng mây. Chu Nhã Tĩnh ngồi trên giường bệnh, ngẩng đầu nhìn thân ảnh cao lớn, cô thoáng thấy được hình ảnh hạnh phúc của mình trong tương lai, bọn họ rất nhanh sẽ cùng chung sống bên nhau thôi.
Đến lúc đó, cô chân chân chính chính trở thành Vân phu nhân, đi đến nơi nào cũng đều sẽ được mọi người chú ý, quan trọng nhất là cô được một người đàn ông uu tú nhất thành phố Y sủng ái nâng niu trên lòng bàn tay. Loại cảm giác này làm cho Chu Nhã Tĩnh vô cùng thoái mái, cảm thấy bản thân mình rất có thành tựu.
Đó mới chính là một cuộc sống xứng đáng với Chu Nhã Tĩnh.
“Cho nên như thế này! Có phải em đang suy nghĩ tới việc buổi họp báo ngày mai có rất nhiều phóng viên, anh sẽ đem Bạch Hiểu Nguyệt và em lên trên bục giải thích với truyền thông rằng sẵn nói cho mọi người biết người mà Vân Thiên Lâm yêu chính là Chu Nhã Tĩnh, cùng với anh vạch trần kế hoạch của Bạch Hiểu Nguyệt, tuyên bố ly hôn với cô ấy, sau đó cùng em ở bên nhau có đúng hay không?”
Chu Nhã Tĩnh mừng rỡ như sắp phát điên, anh đã quyết định rồi sao? Có phải chuyện này đến nhanh hơn cô tưởng rồi không? Thật sự là làm cô có chút không chân thật. Đây là điều mà cô mong muốn bấy lâu nay.
Cô liền biết Vân Thiên Lâm đối với cô có cảm tình, sao có thể vì một Bạch Hiểu Nguyệt nghèo nàn mà từ bỏ cô, mà quên hết quá khứ niệm tình yêu lúc xưa.
Cô chính là Chu Nhã Tĩnh, không phải là một cô gái tầm thường, không thể so sánh được với mấy cô gái khác.
“Thiên Lâm, chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa có được không? Lúc trước là bởi vì em không nghe lời anh. Em thề là từ nay về sau sẽ không bao giờ làm anh thất vọng, nhất mực nghe lời anh, ở nhà chăm sóc gia đình, sẽ trở thành một người vợ tốt, em biết là anh có tình cảm với em mà. Chỉ cần anh không thích chỗ nào của em, em nhất định sẽ sửa chữa, em sẽ nỗ lực biến mình thành bộ dạng anh thích.”
Vân Thiên Lâm từ trên cao nhìn xuống người đang ngồi trên giường bệnh, cười lạnh một tiếng, giơ tay nắm lấy cằm Chu Nhã Tĩnh. Chu Nhã Tĩnh theo động tác của Vân Thiên Lâm, ngẩng đầu lên nhìn anh, tựa như lúc trước, lần đầu tiên cô té ngã trên sân khấu, cô nhìn lên anh, bây giờ cô cảm thấy mình giống như trở về thời điểm đó vậy.
“Chỉ cần là anh không thích em đều thay đổi?” Vân Thiên Lâm cười lạnh một tiếng, thay đổi sao?
Đối mặt với câu hỏi của Vân Thiên Lâm, Chu Nhã Tĩnh không cần suy nghĩ, liều mạng gật đầu, chỉ cần có thể ở lại bên người Vân Thiên Lâm, muốn cô làm cái gì cũng được.
“Anh thích em thay đổi chỗ nào, em sẽ đều thay đổi hết.”
Trong lòng Chu Nhã Tĩnh tràn đầy chờ mong Vân Thiên Lâm trả lời, anh đưa ra bất cứ yêu cầu nào cô cũng đều sẽ đáp ứng nhưng cô còn chưa kịp trả lời anh thì đã lời của Vân Thiên Lâm làm cho cô trong nháy mắt từ thiên đường rơi xuống mười tám tầng địa ngục.
“Em hãy thay đổi khuôn mặt giống với Bạch Hiểu Nguyệt, lúc đó anh sẽ suy nghĩ lại.” Chu Nhã Tĩnh không thể tin được chính mình lại nghe được những điều này, co bắt lấy tay Vân Thiên Lâm, bị Vân Thiên Lâm vô tình hất tay ra.
“Thiên Lâm, em thật sự là thích anh, tại sao anh lại không tin em, ngoại trừ chuyện này ra em có thể vì anh làm bất cứ chuyện gì. Anh hãy tin tưởng em.”
“Phải không?” Vân Thiên Lâm nhìn bộ dáng kích động của Chu Nhã Tĩnh, không hề có một chút nào dao động.
“Em không cần phải làm gì cả,bởi vì anh không còn yêu em nữa, thế thôi. Hôm nay là lần cuối cùng anh đến đây thăm em, anh chỉ muốn nói với em dừng ngay lại cái trò hãm hại của em với Hiểu Nguyệt, nếu không, anh không cam đoan có thể khống chế chính mình không làm gì em.”
“Cô ta là lợi dụng anh, tại sao anh lại không tin em.” Chu Nhã Tĩnh hô to lên, vì cái gì mà Vân Thiên Lâm đối với Bạch Hiểu Nguyệt vô cùng tin tưởng, không một chút nghi ngờ nào với cô ta, thật là không công bằng.
“Lợi dụng cũng được, là anh cam tâm tình nguyện. Chỉ cần cô ấy nguyện ý ở bên anh, bất kể cô ấy có làm gì, anh đều sẽ không để ý. Nếu như em cảm thấy có thể lấy cái gì đó ra uy hiếp với anh thì cứ việc làm. Em hãy nhìn xem, Vân Thiên Lâm anh rốt cục có năng lực bảo vệ tốt người phụ nữ của mình không?”