Cố Thần lặng lẽ rời khỏi phòng, trong lòng Chu Nhã Tĩnh rất vui vẻ, hiện tại cơ hội đã đến với cô. Bạch Hiểu Nguyệt, tôi không tin là hai người có cảm tình với nhau. Chắc chắn đối với vấn đè này Vân Thiên Lâm vẫn không thể nào hoàn toàn tin tưởng Bạch Hiểu Nguyệt.
“Lợi dụng?” Vân Thiên Lâm dựa người vào sô pha, không lên tiếng, bộ dạng như bậc đế vương, anh chờ Chu Nhã Tĩnh nói xong. Anh muốn nhin thêm một chút nữa, kế tiếp Chu Nhã Tĩnh sẽ biến ra loại kịch bản nào nữa để ly gián anh với Bạch Hiểu Nguyệt.
“Anh cũng rất rõ ràng, lúc còn đi học cô ta với Trình Lãng của Vinh Thăng vẫn luôn bên nhau, cô ta biết được thân phận cao quý của Trình Lãng nên lập tức tiếp cận anh ta. Sau đó cô ta không dừng ở đó mà liên tục tìm kiếm cho mình các mục tiêu mới để tùy thời mà hành động, chờ đến thời điểm thích hợp sẽ trở về Bạch gia thôn tính hết thảy. Chỉ là sự việc người tính không bằng trời tính, có thể là ông trời đã nhận ra dã tâm của cô ta cho nên mới phát sinh chuyện ngoại tình với chị họ. Em khẳng định là Bạch Hiểu Nguyệt không nghĩ tới kế hoạch của mình lại bị phá hỏng bởi chính chị họ của mình.”
“Cho nên sẽ như thế nào?” Vân Thiên Lâm yên tĩnh nghe Chu Nhã Tĩnh thiết kế ra một câu chuyện ảo tưởng Bạch Hiểu Nguyệt lập ra một kế hoạch hoàn mỹ để trả thù, anh không thể không bội phục trí tưởng tượng của Chu Nhã Tĩnh, ở Paris mấy năm nay học cái tốt của người ta không học lại đi học cách hãm hại người khác qua lời nói, cô thế mà lại có thể nghĩ ra được câu chuyện như vậy.”
“Sau đó Bạch Hiểu Nguyệt liền gặp được anh, biết thân phận của anh liền lập tức chuyển hướng sang mục tiêu mới. Vừa hay anh bị Vân gia bức hôn, cô ta mới thuận thế trở thành vợ hợp pháp của anh. Cho nên mới nói, Bạch Hiểu Nguyệt chỉ là lợi dụng anh mà thôi, cô ta yêu anh chỉ là vì coi trọng cái danh Vân thiếu của anh mà thôi. Trên đời này có mấy người phụ nữ nào mà có thể từ chối lời cầu hôn của Vân thiếu. Anh chẳng qua chỉ là công cụ để Bạch Hiểu Nguyệt giành lại Bạch gia mà thôi, anh hiểu rõ chưa?”
Vân Thiên Lâm cơ hồ không nhịn được mà vỗ một tràng pháo tay tán thưởng sự bịa đặt hoàn hảo của Chu Nhã Tĩnh, hẳn là Chu Nhã Tĩnh suy bụng ta ra bụng người nên mới áp đặt cái suy nghĩ ấy lên người Bạch Hiểu Nguyệt, lập ra một cái kế hoạch từng chi tiết về Bạch Hiểu Nguyệt thành một câu chuyện vô cùng logic và trùng khớp. Chỉ là câu chuyện này làm cho Vân Thiên Lâm thấy rõ hơn con người của Chu Nhã Tĩnh.
Mấy ngày trước anh chỉ mới hồ nghi hình ảnh được chụp trên bìa tạp chỉ có Hiểu Nguyệt với Chu Nhã Tĩnh, có phải Chu Nhã Tĩnh sắp xếp cho người làm như vậy không? Nhưng mà hiện tại anh tận tai nghe được những lời này cô nói, bây giờ anh không cần chứng cứ gì cả có thể xác định 100% là hết thảy đều nằm trong mọi sự tính toán của Chu Nhã Tĩnh.
Là sơ sót của anh, anh không nên để cho Hiểu Nguyệt đi gặp Chu Nhã Tĩnh một mình, để cho cô phải đối mặt với dư luận thêm một lần nữa. Lúc này ngoại trừ trong lòng tự trách mình ra, anh đối với Chu Nhã Tĩnh vô cùng ghét bỏ. Ba năm trước, sao anh có thể nhìn trúng một người phụ nữ xấu xa đến vậy, để cho cô ở gần bên cạnh mình.
“Lợi dụng anh để lấy lại gia sản nhà họ Bạch, em là cảm thấy Vân gia còn không bằng một Bạch gia nhỏ bé sao?”
“Thiên Lâm, hiện tại anh còn không rõ sao? Bạch Hiểu Nguyệt bây giờ không phải chỉ còn muốn lấy lại Bạch gia mà Vân gia cô ta cũng muốn, cô ta sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt này. Bạch Hiểu Nguyệt không khác gì một người phụ nữ lòng dạ sắt đá, âm mưu gian hiểm, người anh cưới về chính là một người tâm địa rắn rết so với rắn rết không hơn không kém. Anh đừng để bể ngoài ngây thơ của cô ta che mắt, anh hãy tỉnh lại đi! Chỉ có em mới là đối đãi thật lòng với anh.
Nhìn Chu Nhã Tĩnh tận tâm tận lực bày ra cái trò diễn xuất này, Vân Thiên Lâm vô cùng cảm thán, cô thật đúng là đầu tư, sắp xếp tỉ mỉ từng chi tiết hợp hóa biến Hiểu Nguyệt của anh từ một người đơn thuần không suy nghĩ nhiều lại so với rắn rết mà anh không tài nổi biện luận cho được.
Chu Nhã Tĩnh thấy Vân Thiên Lâm không nói lời nào, cho rằng lời lập luận của cô vừa rồi làm cho anh trong lòng hồ nghi Bạch Hiểu Nguyệt, anh hẳn là đang dao động, nhìn bên ngoài là mặt nước phẳng lặng nhưng bên trong là sóng xô dào dạt.