Quý Trạch An vừa trọng sinh, chưa kịp suy nghĩ kĩ kế hoạch nghịch tập cho bản thân đã bị toàn thế giới doạ sợ. Bởi vì mọi thứ xung quanh cậu hiện giờ đều có dòng chữ "thuyết minh", khiến cậu hoài nghi mình đang sống ở một thế giới song song nào đó. Cậu phát hiện bên trên mì ăn liền còn chưa có đụng qua trên bàn của mình không biết bị ai viết lên ‘Ta đã quá hạn, thùng rác mới là chốn về của ta, nếu ăn ta vào bụng thì phải thận trọng suy xét a, thiếu niên!’
Trên áo sơ mi chữ T đang phơi nắng trên ban công cũng viết ‘Tên ngốc, tắm rửa cho ta cũng không làm được, phía dưới bên phải còn có một vết bẩn lớn như vậy, có phải ngươi nên suy xét đến việc đeo kính mắt hay không? Nhanh đưa ta vào trong máy giặt để ta bơi lội!’ Tra nam kiếp trước phản bội chính mình tới cửa, má trái hắn viết ‘ta là tra nam’, má phải viết ‘ngu ngốc bị lừa’, hoành phi trên trán viết ‘mau mau thoát y!’ Quý Trạch An quyết đoán đóng cửa lại, cậu cần phải thật sự tĩnh lặng, tĩnh lặng thôi.
Bình luận truyện