Editor: Waveliterature Vietnam
Lúc nà y, Trì An không cần nghe câu trả lá»i cÅ©ng có thá» Äoán Äược chủ nháºn của khu vÆ°á»n nà y là của ngÆ°á»i Äà n ông.
Tuy nhiên, ngÆ°á»i Äà n ông lại lạnh nhạt má» miá»ng: "Cô lạc ÄÆ°á»ng rá»i, nên gá»i cha mẹ Äến ÄÆ°a cô vá» nhà ."
Nghe hai chữ "Cha mẹ", nghÄ© Äến thân pháºn má»t Äứa con rÆ¡i nhÆ° bản thân, liá»n nức ná» khóc lóc:
"Tôi không há» lạc ÄÆ°á»ng... Tôi không vá» nhà Äâu..."
Cá» há»ng vì khóc quá lâu mà khản Äặc, không nói Äược rõ tiếng, Äôi mắt cÅ©ng vì váºy mà sÆ°ng Äá» Äau nhức!
"Tại sao?"
Giáºt mình nghe câu há»i của ngÆ°á»i Äà n ông.
Hai tay Trì An ôm lấy Äầu gá»i, cúi Äầu úp mặt xuá»ng chân, không khá»i cảm thấy chua xót: "Bá»i vì mẹ ta là vợ bé...Tôi chÃnh là con gái của ngÆ°á»i thứ ba..."
Con gái ngÆ°á»i thứ ba, ngay từ lúc sinh ra Äã không há» có chút thân pháºn, bá» ngÆ°á»i Äá»i dè bá»u.
Nếu nhÆ° sá»m biết nhÆ° váºy, cô ta thà không muá»n Äược sinh ra còn hÆ¡n... hÆ¡n nữa, nếu nhÆ° không biết rõ chân tÆ°á»ng vá» thân pháºn của mình, tiếc rằng cho dù là kẻ há» Äá» ngu muá»i thì chuyá»n cô là con gái của vợ bé, ai ai cÅ©ng biết.
Cô ta nghÄ©, bất cứ ai cÅ©ng Äá»u coi thÆ°á»ng kẻ thứ ba... Äã là con gái của kẻ cÆ°á»p chá»ng ngÆ°á»i khác, ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng sẽ bá» ngÆ°á»i Äá»i phá» nhá»!
Hiá»n tại, trÆ°á»c ngÆ°á»i Äà n ông cao quý nà y, liá»u có phải hắn cÅ©ng Äang rất coi thÆ°á»ng bản thân cô ta hay không?
"Ta không há» muá»n... Trá» thà nh con gái của kẻ thứ ba... Cà ng không thá» hiá»u tại sao..."
Lá»i nói ra Äá»u bá» ngắt quãng, trong lòng không ngừng thấy hoảng loạn, lúng túng, bất an, không có cách nà o có thá» Äá»i diá»n vá»i sá»± tháºt.
Tháºm chÃ, bản thân cÅ©ng sợ thân pháºn thá»±c sá»± của mình sẽ bá» Äem ra ánh sáng... Bá»i má»t khi mang tiếng là con gái rÆ¡i thì cô ta sẽ mất hết tất cả, sẽ không còn là cô gái Æ°u tú, hoà n mỹ, mãi mãi tá»n tại vết nhÆ¡!
Má»t lúc lâu, không gian hết sức tÄ©nh lặng, không há» có má»t chút âm thanh.
Cuá»i cùng, cô ta không nhá»n Äược mà ngẩng Äầu, phát hiá»n ngÆ°á»i quản gia Äã rá»i Äi từ lúc nà o, chá» còn ngÆ°á»i Äà n ông vẫn Äứng á» vá» trà cÅ©, yên lặng nhìn mình.
Không há» biá»u lá» ra vẻ xem thÆ°á»ng, cÄm ghét, cÆ°á»i nhạo.
"Äó là lá»i lầm của cha mẹ, cô khóc lóc thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy cÅ©ng tháºt quá trẻ con rá»i."
Bá»ng dÆ°ng, ngÆ°á»i Äà n ông má» miá»ng nói chuyá»n, ngữ khà ẩn chức chút bất Äắc dÄ©.
"Mẹ tôi...Bà ấy là ngÆ°á»i tá»t...Nhất Äá»nh không phải là có ý..."
Trì An theo bản nÄng phân minh, tuy nhiên lá»i nói ra lại hết sức lúng túng.
Lại nghÄ© Äến lá»i lão quản gia vừa nói, không nhá»n Äược nghi ngá» há»i: "Cô gái kia Äá»i vá»i anh, má»t má»±c tuyá»t tình rá»i Äi, anh không cảm thấy nuá»i tiếc sao?"
Tiếp theo, ngÆ°á»i Äà n ông khẽ cúi ngÆ°á»i, tay cầm chiếc khÄn tay mà u xanh lam, má»m lại Äặt trÆ°á»c mắt cô ta: "Cô ấy muá»n Äi, tiếc nuá»i cÅ©ng chá» khiến bản thân cà ng thêm phiá»n não. HÆ¡n nữa, xuất thân của chúng ta xÆ°a nay Äá»u không thá» tá»± mình chá»n lá»±a. Äừng khóc, lá»i lầm là của mẹ cô, hÆ¡n nữa còn có má»t phần trách nhiá»m của cha cô..."
Trì An ngÆ¡ ngác, tùy ý Äá» ngÆ°á»i Äà n ông lau Äi nÆ°á»c mắt.
"Chá» cần, trong lòng cô không là m gì khiến bản thân phải há» thẹn. Lá»i cÅ©ng là của cha mẹ cô, nên Äá» há» tá»± giải quyết, hà cá» gì cô lại vì thế mà phải tá»± dằn vặt?"
Nét mặt ngÆ°á»i Äà n ông hết sức thản nhiên, nhẹ nhà ng nói, tá»±a nhÆ° tất cả những chuyá»n Äến trá»i nà y, Äá»u không Äáng Äá» hắn phải báºn tâm.
"NhÆ° váºy liá»u có Äúng không?"
Cô ta tá»± mình lẩm bẩm, tháºt sá»± không dám khẳng Äá»nh.
Chá» là nhìn thẳng và o Äôi mắt của ngÆ°á»i Äà n ông, liá»n cảm thấy những uất ức mà bấy lâu nay bản thân Äã chá»u Äá»±ng, chá» cần ngÆ°á»i Äà n ông nói và i câu, má»i chuyá»n dÆ°á»ng nhÆ° Äã vÆ¡i bá»t phần nà o Äó.
Äá»t nhiên cô ta Äứng dáºy, cắn môi rá»i Äá» nhà o và o lòng ngá»±c ngÆ°á»i Äà n ông, không muá»n Äá» lá» chút khoảng cách nà o nữa: "Äại ca ca, cảm Æ¡n anh."
DÆ°á»i gá»c cây anh Äà o mùa hạ, trong lúc cô ta cảm thấy khó khÄn nhất, lại vừa vặn gặp Äược hắn.
Cho dù biết Äược xuất thân là con gái của kẻ thứ ba, thế nhÆ°ng không há» xem thÆ°á»ng mà không ngừng an ủi, bản thân cô ta là m sao có thá» không cảm thấy cảm kÃch!
Má»t lúc lâu sau, ngÆ°á»i Äà n ông vẫn Äứng yên, không có ý Äẩy cô ta ra, chá» nghe thấy tiếng nói trần á»n, giá»ng nhÆ° Äang an ủi má»t Äứa trẻ mắc lá»i: "Chuyá»n Äã nhÆ° váºy, cho dù muá»n trá»n tránh cÅ©ng chẳng thá», chi bằng dÅ©ng cảm Äá»i mặt. Äừng suy nghÄ© lung tung nữa, nên trá» vá» nhà Äi!"