“Cafe của ông chủ e cũng có thể uống, mới thể hiện đc quan hệ k bt của chúng ta, em nghĩ xem, 1 thư kí đột nhiên xuất hiện, làm việc cùng phòng với sếp, nếu quan hệ k thân thiết, s có thể có đặc cách như v đúng k! Diễn fai diễn thật tốt, đừng để lòi đuôi!” Mộ Nguyệt Sâm k nhanh k chậm nói, bộ dạng rất có lí.
Hạ Băng Khuynh trong tim âm thầm khinh bỉ.
Cô k khách khí với anh: “Mộ Nguyệt Sâm, tôi k fai buộc fai giúp anh. Đừng quên, bây h a cầu tôi, nếu a tiếp tục soi mói, thì tôi lập tức đi!”
Mộ Nguyệt Sâm nhìn chằm chằm cô, cũng k nói gì.
Nhìn 1 lúc, xua tay, lười biếng nói:”Đi làm việc đi!”
Động tác đó như hoàng đế buông tha cho tiểu thái giám v.
Bộ dạng cao cao tại thượng, duy ngã độc tôn.
Đây là động tác thiếu đánh!
Hạ Băng Khuynh k thèm so đo, quay ng về chỗ mình.
Ngồi xuống nhìn thời gian, 9h20, cách cuộc họp 10h cỡ 10ph.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn cafe đã bị bút máy quấy qua, biểu cảm rối bời k nói nên lời.
10h.
Hạ Băng Khuynh cùng Mộ Nguyệt Sâm rời phòng làm việc.
Phòng họp ở dưới 1 lầu
Lúc vào, Trác Tùy Hàng đã ở đó, là Mộ Nguyệt Sâm dặn anh, đến trc 5ph, nói tình hình cho mọi ng.
Kêu anh cố ý nói tình cảnh của anh đang rất tệ.
Đồng thời, Mộ Nguyệt Sâm còn kêu Trác Tùy Hàng để lộ anh tuyển trợ lý riêng mới, khi bị cấp cao truy hỏi thì lúc từ chối mơ hồ để lộ 2 ng có quan hệ dây dưa với nhau.
Cho nên lúc Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm đi vào, ánh mắt m.n đều nhìn cô.
Hạ Băng Khuynh lại k biết, bản thân thật sự trở thành tiểu mật trên danh nghĩa.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi ở giữa.
Hạ Băng Khuynh ngồi vị trí sau anh.
1 trc 1 sau, rất thân thiết.
Mộ Nguyệt Sâm đơn giản nói vài câu, coi như bắt đầu.
Sau đó là nói rõ về tin tức vụ án giết ng, chưa xong, anh còn bồi 1 câu: “Về hung thủ, trong lòng tôi đã có đáp án, còn về là ai trc mắt chưa nói!”
Phòng họp ồn ào lên.
Mấy nhà quản trị đều căng thẳng, có thể ngồi đây ai cũng là tinh ảnh, lời tổng tài tuy k nói rõ, nhưng đã đủ đoán đc ý của anh.
Ý anh là --- hung thủ nằm trong chúng ta, thậm chí chính là ở trong phòng họp này.
Hạ Băng Khuynh k biết Mộ Nguyệt Sâm muốn đánh rắn động rừng.
Ban đầu rất bất ngờ, sau đó lập tức hiểu, con rắn này tưởng mình rất thông minh, dám giết ng trc mặt mọi ng, còn đang đắc ý, tiêu dao ngoài vòng pháp luật.
Mộ Nguyệt Sâm muốn đánh tan sự đắc ý của hung thủ, chỉ là kích động hắn, k cần biết là vui hay buồn, hắn cũng sẽ có hành động. Chỉ cần hắn động thủ, liền có cơ hội bắt đc.
Đây quả là tác phong của Mộ Nguyệt Sâm, trực tiếp, quả quyết, tàn độc!
Anh chắc cực kỳ ghét cảm giác bị ng ta lăng mạ như hiện tại!
“Chiều nay, các trưởng thành lần lượt đến phòng làm việc của tôi, thời gian cụ thể, thư kí Trác sẽ nói!” Mộ Nguyệt Sâm dựa về sau, mắt thâm sâu nhìn từng ng đang ngồi trong đây.
Loại thâm sâu này, sắc bén đâm vào linh hồn, khiến họ sợ hãi.
Hạ Băng Khuynh nhân cơ hội sự chú ý của m.n đều trên ng Mộ Nguyệt Sâm, cô cẩn thận quan sát từng ng.Hạ Băng Khuynh Hạ Băng Khuynh Hạ Băng Khuynh Hạ Băng Khuynh Hạ Băng Khuynh
- -------- ----------