Mộ Nguyệt Sâm nghe cô nói, lập tức lòng gấp như lửa.
Nhưng anh vẫn đủ bình tĩnh, cửa này nếu là cô khóa, cô sớm đã mở cửa rời đi, cho nên nhất định có ng cố ý khóa, xông cửa vào là ngu, cho nên căn bản k xông đc.
Chú Quyền ở phòng hoa, đợi chú về lấy chìa khóa, k biết tốn bao nhiêu thời gian, kế duy nhất, nhaaanh nhất chỉ có thể là bên cửa sổ đó.
“E đợi đó, anh qua cứu e ra!”
Anh chạy qa hành lang, tuy lạnh, nhưng yên tâm hơn nhiều.
“À, nha đầu, vẫn là anh ôm em ra ngoài.”
Bên tai đang lạnh, k chút dự báo truyền đến âm thanh, dọa Hạ Băng Khuynh 1 phen.
Cô quay đầu, thấy khuôn mắt cô ghét nhất: “Mộ Nguyệt Bạch---, anh đáng chết, tên hỗn đản nên bị giết ngàn lần, tên chết tiết, ma quỷ tà ác, anh còn dám xuất hiện!”
Mộ Nguyệt Bạch bị cô chửi 1 trận, biểu cảm u ám đưa đầu ra: “Anh nghe e kêu cứu mạng, mới qa, s thành anh k đúng r.”
“Tôi khinh, anh đừng giả bộ, nhà này ngoài anh ra, k ai tính kế tôi, anh tính dọa chết tôi cùng lạnh chết tôi, anh hoàn toàn hoàn toàn là ma quỷ!” Nếu k fai bây h tay cô k thể động, cô thật sự đánh chết anh.
“Đc, anh Nguyệt Bạch là ma quỷ, v e ra ngoài trc đc k?” Mộ Nguyệt Bạch cởi đồ ra đắp lên ng cô.
Hạ Băng Khuynh như bị nhiễm độc run rẩy đôi vai: “Lấy đồ anh ra, hừ, tôi biết anh muốn làm gì, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, để Mộ Nguyệt Sâm hiểu lầm chúng ta lại lén qua lại, lại kích thích anh ấy đúng k., ng như anh s có thể ác độc v---”
Trong lúc tức giận, cô la đến cả cuốn họng đều đau.
Mộ Nguyệt bạch k cãi với cô, tay mang tính bắt ép đưa qua, ôm đầu cô qua.
“Anh thả tôi ra, nghe k, nhanh thả ra!” Hạ Băng Khuynh gấp đến đỏ mắt.
Mộ Nguyệt Sâm sắp đến cứu cô, để anh thấy, thì kế hoạch của Mộ Nguyệt bạch thành công r.
Đến lúc đó lại 1 màn mưa máu tanh!
Cô phản kháng lợi hại, Mộ Nguyệt Bạch như k ôm đc cô: “E tiếp tục động, té xuống mất con anh k quản!”
Lời này của anh thành công uy hiếp cô.
Hạ Băng Khuynh thật sự k dám động!
“Có gì, về biệt thự nói đc k? Anh Nguyệt Bạch bảo đảm nghe nghiêm túc, nhưng bây h, ngoan ngoãn đừng động đậy, vì anh Nguyệt Bạch cũng k có nhiều sức nữa, e động bậy, rất có khả năng té đo.” Mộ Nguyệt Bạch ngữ khí ôn hòa uy hiếp cô.
“Mộ Nguyệt Sâm chuẩn bị đến r, anh sẽ k thành công đâu.” Hạ Băng Khuynh hung dữ trừng anh, tay nắm cổ áo cô, còn 1 khả năng là anh cố ý làm cô té.
Mộ Nguyệt bạch nhìn tay cô, có thể cảm nhận đc sự phòng bị kịch liệt của cô đối với anh.
Anh rất mất mát cong miệng: “Đưa đồ cho e, anh cũng lạnh! Chúng ta nên nhanh chóng về đi!”
Anh ôm cô liền đi.
“Đứng lại cho tôi!” Đằng sau, truyền đến giọng lạnh lùng.
Hạ Băng Khuynh đưa đầu ra, liều mạng vẫy tay với anh: “Mộ Nguyệt Sâm---”
Tay Mộ Nguyệt Bạch khẽ đưa ra, che tầm nhìn cô, bước chân k chút chậm lại, ngược lại nhanh hơn.
“Mộ Nguyệt Bạch, tôi kêu anh dừng lại nghe k!” Mộ Nguyệt Sâm đuổi theo, ngăn trc anh.
Mộ Nguyệt Bạch run ng: “E trai, biết hnay mấy độ k? Anh rất lạnh, chúng ta vào nhà, mở lò sưởi, r từ từ cãi đc k?”