•••
Ở trước lúc Lương Nhạn mở cửa ra, cô ngàn vạn lần cũng không tưởng tượng được sẽ có một người phụ nữ ở trong phòng Diệp Ly.
Hơn nữa người này cũng không tính là xa lạ với bản thân cô.
Trong phòng mở điều hoà nhưng lại có như không có, so với nhiệt độ bên ngoài cũng không chênh lệch lắm.
Diệp Ly nửa quỳ ở mép giường, thường thường sờ sờ mặt và tay Nữu Thư Thụy, trong miệng lải nhải nói gì đó.
Nghe có tiếng động ở phía sau, Diệp Ly quay đầu, Lương Nhạn chưa bao giờ thấy bộ dáng mất hình tượng của hắn như bây giờ.
Đôi mắt đỏ hồng, bên trong tơ máu dày đặc, nhìn đáng sợ lại dọa người. Tóc mái dính lên trán, như là bị người ta xối một thùng nước từ trên đầu xối xuống.
Cả người nghèo túng lại vô thố. Cơ hồ là trong một cái chớp mắt, Lương Nhạn liền đi tới, cô vốn tưởng rằng đây là một tình huống rất khó nhằn nào ngờ lại phát hiện Nữu Thư Thụy vẫn luôn mở to mắt.
So sánh với Diệp Ly mà nói, sắc mặt của Nữu Thư Thụy thậm chí còn muốn tốt hơn một chút.
Vì thế Lương Nhạn hỏi:
"Tình huống như thế nào?"
Diệp Ly lắc đầu không nói chuyện, hoặc là nói hắn cũng không biết.
Nữu Thư Thụy nhìn lại đây, nói với Diệp Ly: "Anh đi ra ngoài."
"Không......" Hắn nắm chặt tay Nữu Thư Thụy, lại để sát vào vài phần.
Nữu Thư Thụy như là thở dài, dùng một cái tay khác xoa đầu của hắn.
"Em không có việc gì, làm bác sĩ kiểm tra một chút, thực mau. Anh đi ra ngoài trước đi, tắm rửa một cái, chờ anh làm xong tất thảy thì em cũng đã xong rồi."
Đoạn lời nói này tựa hồ làm Diệp Ly an tâm không ít, cơ bắp đang căng cứng cũng dần buông lỏng xuống.
Chỉ là vẫn như cũ túm chặt tay cô, đặt ở bên miệng hôn thật lâu mới bằng lòng đứng dậy rời đi.
Lương Nhạn ở bên cạnh xem đến chấn động, cô ta chưa bao giờ gặp qua dáng vẻ này của Diệp Ly, thậm chí bắt đầu hoài nghi người mình nhìn thấy trước kia liệu có phải là Diệp Ly hay không?
Việc Diệp Dương Huy tìm Nữu Thư Thụy trị bệnh cho Diệp Ly là sự thật mà ai cũng biết, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô ta tận mắt chứng kiến kết quả của cuộc trị liệu này.
Vì thế, cô nàng đối Nữu Thư Thụy càng thêm kính nể.
"Cố vấn Thư yên tâm, cho dù là bệnh nan y, tôi cũng sẽ nỗ lực giúp cô sống lâu thêm mấy năm."
Nữu Thư Thụy cười một tiếng, đây cũng là lần đầu tiên cô nở nụ cười xuất phát từ nội tâm sau những ngày qua.
"Không nghiêm trọng đến vậy, hẳn là âm đ*o bị xé rách." Cô lắc đầu, nói.
Lương Nhạn nghe thế liền đỏ mặt, biểu tình có chút xấu hổ, bây giờ cô ta hiểu lý do tại sao ở Diệp gia có rất nhiều bác sĩ giỏi hơn nhưng lại không được kêu đến, mà lại kêu cô ta.
"Lượng xuất huyết không nhiều lắm, căn cứ theo đau đớn truyền đến thì hẳn là ở phụ cận cửa âm đ*o, nhưng không xác định ở sâu bên trong có bị thương hay không, còn phiền toái cô giúp tôi nhìn xem." Nữu Thư Thụy vẻ mặt bình tĩnh mà trần thuật sự thật.
Lương Nhạn mở hòm thuốc ra. "Nếu giống như những gì cô nói thì trong quá trình khám tôi sẽ vào sâu bên trong một chút."
"Thoa nhiều thuốc tê cho tôi là được." Nữu Thư Thụy nhàn nhạt gật đầu.
Lương Nhạn chỉ cho rằng Nữu Thư Thụy là sợ đau nên cũng không nghĩ nhiều. Suy xét đến mối quan hệ của Nữu Thư Thụy và Diệp Ly có lẽ không đơn giản như vậy, cho nên lần kiểm tra này cô ta cũng mất nhiều thời gian hơn bình thường.
••• @tramkyuccuanhat
Diệp Ly vội vàng thu thập tốt chính mình, chạy đến cửa phòng định mở cửa mới phát hiển mở không ra nhưng cũng không dám lại phá cửa như lần trước, chỉ có thể đi lòng vòng trước cửa phòng.
Quản gia thấy một màn như vậy, tâm tình không cấm có chút phức tạp.
Lúc kiểm tra xong, Lương Nhạn mới phát hiện bản thân mình một thân mồ hôi, trái lại là Nữu Thư Thụy, toàn bộ quá trình đều phi thường bình tĩnh.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy đến tình huống bên trong âm đ*o, có lẽ Lương Nhạn đều cho rằng Nữu Thư Thụy không bị gì cả.
Một lát sau, Lương Nhạn tận lực dùng ngữ khí tương đối thoải mái nói: "Giống như những gì cô nói, miệng vết thương không sâu lắm, cũng không lớn, dùng thuốc mấy ngày liền có thể khôi phục. Nhưng bên trong âm đ*o sưng đỏ, sau khi miệng vết thương khép lại, nội trong vòng...... Ít nhất nửa tháng không cần làm chuyện đó."
Nữu Thư Thụy gật gật đầu, có chút mệt mỏi nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nửa tháng, hẳn là đủ rồi.
Trong lúc thu thập đồ đạc, Lương Nhạn càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, loại quan hệ như thế này tại sao lại phát sinh giữa một cố vấn tâm lý và người bệnh?
Nếu là người khác có mối quan hệ như thế này với Diệp Ly, cô ta khả năng còn cảm thấy không có gì.
Nhưng đây là Nữu Thư Thụy.
Cô ta do dự vài lần lại không biết mở miệng như thế này, cuối cùng vẫn là Nữu Thư Thụy chú ý tới biểu tình của cô ta, chủ động hỏi: "Làm sao vậy?"
"Tôi...... Có thể giúp cô việc gì không?" Lương nhạn hỏi.
Nữu Thư Thụy nhìn cô ta một lát, nói: "Phiền cô giúp tôi rót ly nước."
Lương Nhạn lập tức liền hiểu, cũng biết bản thân mình có chút xúc động.
Liền tính Diệp Ly thật sự làm ra việc gì trái pháp luật, thì với năng lực của Diệp gia, khiến cho một bác sĩ gia đình như cô "mất tích" là việc dễ như trở bàn tay.
Mà Nữu Thư Thụy không giống cô ta. Từ thái độ của Diệp Ly đối với cô, cho dù cô có bị giam cầm ở trong biệt thự thì cũng vẫn an toàn.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, trong mối quan hệ này, người chân chính chiếm cứ vị trí chủ đạo không phải Diệp Ly mà là Nữu Thư Thụy.
Lương Nhạn trấn an chính mình, rót nước đưa cho cô xong liền rời đi.
••• @tramkyuccuanhat
Diệp Ly lập tức vọt vào phòng, thẳng đến khi xác nhận Nữu Thư Thụy thật sự không bị gì mới bình tĩnh lại.
Hắn lấy cái ly Nữu Thư Thụy đang cầm, đang muốn đút cô uống thì Nữu Thư Thụy lại lắc đầu, hỏi: "Anh sợ máu?"
Thân thể Diệp Ly cứng đờ, biểu tình đọng lại ở trên mặt, ngơ ngác nhìn Nữu Thư Thụy hồi lâu mới chậm rãi ôm lấy cô.
"Anh sợ em sẽ...... Biến mất."
Tứ chi hắn run rẩy ôm chặt cô, rõ ràng trong lòng còn sợ hãi, động tác lại rất khắc chế, chỉ ôm lấy nửa người trên Nữu Thư Thuỵ.
Thấy thế, Nữu Thư Thụy càng thêm chắc chắn phỏng đoán của mình. Vừa rồi cô suy nghĩ hồi lâu, ở trong tình huống bình thường, lượng máu chảy ra như này cũng không thể làm người ta hoảng sợ được.
Trên cơ bản có thể kết luận rằng nguyên nhân phát bệnh của Diệp Ly có liên quan tới máu.
Máu để lại cho Diệp Ly một ấn tượng khắc sâu trong tim, ở trong lòng hắn, máu đại diện cho cái chết.
Khi còn nhỏ, hắn đã từng thấy ai đó chết sao?
Kết hợp trạng thái của Diệp Ly cùng với độ tuổi phát bệnh của hắn, người này chỉ có thể là mẹ của hắn.
Rốt cuộc ở trong tình huống bình thường, mẹ chính là một cái hài tử thơ ấu thời kỳ nhất ỷ lại cũng quan trọng nhất đối tượng.
Chỉ là Nữu Thư Thụy còn có một ít địa phương không chải vuốt rõ ràng. Nếu Diệp Ly thật là đem nàng làm như mẫu thân người thay thế, kia hắn vì cái gì sẽ đối nàng làm ra loại chuyện này?
Nàng lại là từ khi nào bắt đầu bị Diệp Ly làm như "Mẫu thân" đối đãi?
Bất luận cái gì sự tình thay đổi cùng phát sinh đều là yêu cầu thời gian. Này trong đó khẳng định còn có nàng không nhớ tới chi tiết.
Lại hoặc là nói, sự tình bản thân so nàng tưởng tượng còn muốn phức tạp.
Nghĩ nghĩ, Nữu Thư Thụy cảm thấy người sau khả năng tính sẽ lớn hơn nữa. Bằng không, nên như thế nào giải thích Diệp Dương Huy vẫn luôn giấu giếm hành vi?
Nữu Thư Thụy nhìn tự nhào vào chính mình trong lòng ngực sau liền không có động tác Diệp Ly, tâm tình không khỏi có chút phức tạp.
Tóc của hắn thậm chí so đi ra ngoài trước còn muốn ướt, sờ lên xúc cảm tự nhiên cũng không
bằng ngày thường hảo.
Diệp Ly vẫn luôn vẫn duy trì phảng phất muốn đem chính mình nghẹn chết tư thế, thẳng đến
Nữu Thư Thụy động, hắn mới đi theo ngẩng đầu, nửa nghiêng đầu, lẳng lặng mà hưởng thụ
Nữu Thư Thụy vuốt ve.
Sau một lúc lâu, vẫn là Nữu Thư Thụy mở miệng nói: "Trước đem đầu tóc làm khô đi, đừng bị
cảm."
Diệp Ly đại khái là nghĩ tới phía trước sự tình, đột nhiên đứng dậy, "Ta giúp ngươi thổi."
Nữu Thư Thụy nửa người dưới còn không có tri giác, chỉ có thể dựa vào đầu giường thượng.
Nàng vốn định đem đầu nghiêng đi đi, Diệp Ly lại đem nàng bế lên, đặt ở chính mình trong lòng
ngực, làm nàng mặt hướng hắn ngực.
Nữu Thư Thụy chỉ có thể dựa vào Diệp Ly trong lòng ngực.
Này vốn nên là một bộ gắn bó keo sơn tốt đẹp hình ảnh, lại bởi vì thổi tóc khi hai người đều
thực an tĩnh, mà làm bầu không khí trở nên có chút kỳ quái.
Diệp Ly không có giống trước kia như vậy, luôn là làm rất nhiều động tác nhỏ, nói rất nhiều lời
nói.
Một đôi mắt cố chấp vẫn luôn chăm chú nhìn cô, phảng phất chỉ lơ đảng trong nháy mắt, Nữu Thư Thụy liền sẽ biến mất.
••• @tramkyuccuanhat
Sau khi đã thu thập đâu vào đấy, khi đã nằm ở trên giường chuẩn bị đi ngủ, Diệp Ly mới vuốt mặt của cô, nói:
Nữu Nữu, thực xin lỗi, từ đây về sau anh sẽ không làm vậy nữa, em tha thứ cho anh được không? Anh bảo đảm, về sau anh sẽ làm thật nhẹ nhàng”
“Nếu như anh không làm đúng như những gì anh nói, em có thể mắng anh... Hoặc đánh anh đều được... Chỉ cần em đừng rời xa anh, cái gì anh cũng chấp nhận, được không?"
Dĩ vãng ngay tại lúc này, Diệp Ly đã ôm chặt Nữu Thư Thụy, liều mạng nói ở bên tai cô những lời mật ngọt.
"Ngủ đi " Nói xong, người này mới chịu nhắm lại đôi mắt đẫm lệ, nặng nề ôm cô chìm vào giấc ngủ. Cô một bên hít sâu, một bên thầm may mắn chính bản thân tối qua không có bị đau tới mức tỉnh lại.
“Đau.” Nữu Thư Thụy nói.
Cô đương nhiên biết hiện tại không thể ăn, chính là vì bản thân vùng âm đ*o của cô đã rất nhạy cảm, cô chỉ cần động nhẹ một cái, cái đau liền từ thân dưới truyền lên làm khuôn mặt của cô lập tức trắng bệch không một chút máu.
Diệp Ly nằm rất gần cô, tại bên phía mặt sườn tay của Nữu Thư Thụy chợt run run, nước mắt ở hốc mắt nhiều tới mức từ từ chảy ra phía ngoài, chứng minh được Nữu Thư Thụy vẫn còn ở đây.
Nhưng hiện tại, hắn lại không có làm như vậy, mà là vẫn như cũ giữ nguyên một tư thế, gắt gao nhìn lấy Nữu Thư Thụy.
Mặc dù nước mắt nhiều tới mức làm nhòe đi tầm nhìn, cũng không chịu chớp mắt, cứ lo lỡ mất bất cứ biểu cảm gì bên mặt của cô.
Diệp Ly phỏng chừng sợ Nữu Thư Thụy không đồng ý, cho nên mới luôn luôn mở to mắt nhìn lấy cô, thẳng đến lúc cô gật đầu mới thôi.
Nữu Thư Thụy giơ tay lau đi nước mắt trên mặt hắn, Diệp Ly giật giật môi, tựa hồ đang nghĩ về cô, lại khắc chế xuống.
Lúc sau, Nữu Thu Thụy mới nhẹ nhàng vỗ vỗ lấy Diệp Ly, có lẽ vì sự ôn nhu, một đêm này Nữu Thư Thụy ngủ rất sâu, nhưng tới lúc vừa mới thức dậy, cô liền cảm nhận được cái đau âm ỉ từ âm đ*o truyền lên.
Bản thân nằm đó mà nhìn lấy trần nhà, người nằm bên cạnh cũng xích lại gần. Diệp Ly không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy, nửa ngồi xem lấy cô.
"Nữu Nữu, làm sao vậy?
Biểu tình của Diệp Ly sau khi thấy Nữu Thư Thụy liền lập tức thay đổi, từ bình tỉnh đến hoảng loạn chỉ mất chưa tới một giây để biểu đạt.
Nữu Thư Thụy chỉ chỉ đầu giường, nói: "Em muốn uống thuốc.”
"Hiện tại không thể uống được... Anh sẽ kêu người làm đem tới chút gì đó để ăn. Em nhịn một chút, được không?" Diệp Ly lắc đầu.
Hai người im lặng mà giằng co một hồi, Diệp Ly bỗng nhiên từ ở trên giường bước vào phòng tắm. Hành động này của hắn làm Nữu Thư Thụy bất giác nghĩ đến một vài kí ức không mấy tốt đẹp.
Nhưng cũng may, lúc cô đang im lặng hồi tưởng thì Diệp Ly bước ra với khuôn mặt ướt dầm dề, thoạt nhìn hẳn là vừa mới rửa mặt chứ không phải xách ra những chiếc chai lọ màu đỏ.
Hắn đi đến đầu giường lấy tới lọ thuốc, tinh tế nhìn một vòng, sau đó đem chăn che nửa người dưới của Nữu Thư Thụy xốc lên.
"Thuốc này có công dụng giảm đau khá hiệu quả”
Diệp Ly nhẹ nhàng kéo ra hai chân của Nữu Thư Thụy, tay chầm chậm sờ vào âm đ*o.
âm đ*o quả nhiên co rút lại, đừng nói thoa thuốc, ngay cả một khe hở cũng không có.
Diệp Ly nghiêng đầu hôn lấy đùi của Nữu Thư Thụy, đương lúc cô cảm thấy cái hành động này mơ hồ mang lấy một cái điềm gở không báo trước, âm đ*o đột nhiên bị ngậm lấy.
Hôm qua vừa bị dòng nước hung hăng cọ sát vào âm đ*o, khiến cho âm đ*o nhạy cảm vô cùng, lúc này còn bị ngậm lấy, toàn bộ âm đ*o liền co rút không ngừng, bên trong tựa hồ đã tiết ra một chất nhầy quen thuộc.
Miệng vết thương bị kích thích đến phát đau, nhưng lại vì cái hôn ôn nhu của Diệp Ly mà triệt để biến cái đau trở thành khoái cảm.
Môi lưỡi cũng không dám dùng đến quá nhiều sức, so với dĩ vãng, mỗi một lần liếm của Diệp Ly còn không mạnh bằng một con mèo con nữa.
Vì để giảm bớt đau đớn cho Nữu Thư Thụy, Diệp Ly còn dùng tay chậm rãi vuốt ve lấy hông của cô.
Có lẽ là do chuyển động lên xuống quá mức nhẹ nhàng này của hắn chọc đến chỗ ngứa của cô nên chỉ bằng việc này cũng khiến cô sinh ra khoái cảm.
Diệp Ly không dám động tới âm đ*o, sợ sẽ làm cho Nữu Thư Thụy đau đớn, mỗi lần duỗi lưỡi cũng đều cực kì cẩn thận, thậm chí không ngừng thay đổi vị trí làm cho chỗ nào của âm đ*o cũng đều được liếm qua.
Cũng bởi vì điều này, cằm cùng chóp mũi của Diệp Ly ngẫu nhiên sẽ vô tình chạm vào âm đ*o làm kích phát khoái cảm càng thêm mãnh liệt.
Không bao lâu, Nữu Thư Thụy liền rung lên kèm theo từng đợt co giật. Miệng vết thương bị chất nhày chảy ra thấm ướt, mang đến một trận đau đớn, nhưng cái đau này so với từng đợt co giật do khoái cảm mang lại cũng không tính là cái gì.
Diệp Ly nhân cơ hội này tách ra hai chân của Nữu Thư Thụy, làm toàn bộ khung cảnh dưới âm đ*o đều hoàn toàn bại lộ dưới tầm nhìn của hắn.
Một bên suy nghĩ, một bên Diệp Ly xoa nhẹ cửa âm đ*o. Lúc đó ở ngay mép âm đ*o đều là một mảnh ướt át, đầu ngón tay đảo quanh nó, rồi từ từ trượt vào.
Bị dị vật chui vào cảm giác vô cùng rõ ràng, âm đ*o liền co rút lại cơ hồ quấn chặt lấy ngón tay của Diệp Ly.
Vì làm Nữu Thụ Thụy nhanh chóng thả lỏng, Diệp Ly dần dần tăng thêm lực đạo, khi thì ngoáy nhẹ, khi thì dùng lưỡi ở âm vật luân phiên trêu đùa.
Rất nhanh, huyệt đạo liền chậm rãi thả lỏng, Diệp Ly cũng thuận thế dùng ngón tay đã cho thuốc mỡ chen vào huyệt đạo, nhẹ nhàng thoa đều bên trong.
Sợ không thoa đúng, Diệp Ly cứ thoa thuốc mỡ xong lại rút ra cho thêm thuốc mỡ vào, bất tri bất giác liền chen vào huyệt đạo hết nguyên cả ngón tay.
Diệp Ly liếm láp quá mức ôn nhu, Nữu Thư Thụy căn bản vô pháp kháng cự, run rẫy thân thể vài lần, ngay cả ngón tay của Diệp Ly đã đút vào hết, cô cũng không buồn cử động.
Thẳng cho đến khi phía bên trong âm đ*o truyền đến khoái cảm kịch liệt, cô mới rên nhỏ một tiếng, bụng dưới của nhộn nhạo.
Thậm chí là sau khi đã qua phần cao trào, vị trí thần bí vẫn luôn co rút rung rẫy, từ bên trong cơ thể của cô vậy mà lại kêu gào muốn cho Diệp Ly cắm vào hòng muốn lấp đầy nó.
Từ cảm giác ngón tay của Diệp Ly truyền lại, hắn còn cảm nhận được phần kiều nộn thịt ở bên trong Nữu Thư Thụy đang kịch liệt chấn động. Diệp Ly phát hiện xúc cảm ở lòng bàn tay có chút bất đồng với ngón tay, liền thử đưa tay vào sâu hơn nữa
Nữu Thư Thụy lập tức cong eo lên, không nhịn được phát ra âm thanh có chút khó chịu Diệp Ly tưởng bản thân làm đau cô, hoảng hốt muốn đưa tay rút về.
Nhưng làm đến một nửa, động tác đột nhiên dừng lại, Diệp Ly bây giờ mới phản ứng lại hình như Nữu Thư Thụy không phải vì đau đớn mà kêu lên.
Diệp Ly không làm nữa, mà hắn ngồi dậy nhìn về phía cô. Lúc này Nữu Thu Thụy vẫn còn thở dốc, trong tiếng thở dốc còn kèm theo một chút gì đó mị hoặc.
Tiếng rên rỉ thở dốc này không phải lần nào làm cũng phát ra, mà thường thường chỉ khi nào cô bị làm đến tràn đầy khoái cảm thì mới thốt ra được.
Chỉ nghe thôi, Diệp Ly liền cứng, dương v*t nặng nề mà đập xuống giường.
Diệp Ly lại nhìn âm đ*o đang nuốt mất hai ngón tay của mình, dương v*t bị chọc cho nghẹn đỏ lên, lại chỉ có thể duỗi tay ở bên ngoài dương v*t vuốt ve nó. Ngón tay cắm ở trong âm đ*o của Nữu Thư Thụy cũng động, đầu ngón tay hơi hướng lên trên cọ sát phần thịt mềm bên trong âm đ*o.
âm đ*o mãnh liệt co rút lại, Nữu Thư Thụy vặn eo, như muốn khóc ra nói: "Không cần, không cần... Diệp Ly, mau buông tay, xin..."
Lời nói còn chưa dứt, bên trong âm đ*o lại tiết ra chất lỏng, nó thông qua khe hở ngon tay chậm rãi thấm ướt bàn tay của hắn. Diệp Ly xem đến dương v*t mãnh liệt co rút, hắn cố chấp cuối đầu, nặng nề cầm lấy dương v*t của bản thân.
Tắm tắc tiếng chất lỏng lại như bị phóng to, cứ ở bên tai Diệp Ly lặp đi lặp lại.
Nữu Thư Thụy cảm thấy vòng eo không kiểm soát được, bụng nhỏ căng trướng đến đáng sợ, âm đ*o không nhịn được co rút lại, ngay cả miệng vết thương đau đớn cũng biến mất, chỉ còn lại dục vọng thèm khát.
So với dương v*t, ngón tay càng linh hoạt hơn rất nhiều. Dĩ vãng ngẫu nhiên sẽ chạm tới điểm khoái cảm của cô, nhưng đều là nhẹ nhàng lướt qua, sẽ chỉ làm tăng khoái cảm trong chốc lát, chưa bao giờ Nữu Thư Thụy lại trải qua giống như bây giờ.
Đốt ngón tay dùng sức mà đình mềm thịt, muốn phóng thích hưng phấn cảm vẫn luôn ở lỗ nội vứt đi không được
Hai mắt Nữu Thư Thụy như trắng bệch, cái gì cũng không nhìn thấy. Chỉ còn cảm giác được đầu ngón tay ở bên trong cơ thể của cô lại moi lại móc, lại quấy đảo mang lại cho cô khoái cảm.
Cô mở miệng, rên rỉ trong vô thức.
Toàn thân Diệp Ly như mới vừa đi xông hơi, cơ thể đỏ bừng, còn ẩn ẩn tỏa ra nhiệt khí. Trên cổ tay gân xanh cũng trồi lên, bởi vì dùng sức, cũng bởi vì khắc chế.
Hai ngón tay ở bên trong âm đ*o dùng sức động, cũng nghe được tiếng Nữu Thư Thụy rên rỉ ngọt ngào, hắn cúi đầu, há mồm ngậm lấy âm đ*o cùng với âm thanh rộn rạo.
Bỗng nhiên một âm thanh rên rỉ vang lên. Động tác của Diệp Ly lại càng thêm tàn nhẫn, càng thêm dùng sức để phát tiết ra thống khổ khi thịt tới miệng lại không được ăn.
Chiếc lưỡi to một lần nữa mang về khoái cảm, Nữu Thư Thụy hoàn toàn không có sức lực. Chăn không biết khi nào đã bị cô kéo qua một bên, tay chân mảnh khảnh vô lực ở trên giường lay động, thường thường sẽ run rẫy nhẹ vài cái.
Từ âm đ*o một lần nữa chảy ra dịch lỏng, nhiều tới mức thấm ướt lòng bàn tay của Diệp Ly vừa mới liếm sạch sẽ. Có chút chất lỏng lại còn chảy xuống cổ tay của hắn, sau đó mới chầm chậm ngừng lại.
Diệp Ly một lần nữa tăng thêm lực hút ở miệng, bàn tay ở dưới cũng tăng tốc hoạt động, âm đ*o co rút lại mở ra, phun ra một cái chất lỏng trong suốt, mà còn là phun ra rất xa, thế mà cùng với chất nhầy đã có sẵn ngay âm đ*o của Nữu Thư Thụy hòa cùng với nhua, tạo ra một màu sữa.
Diệp Ly lúc này mới lưu luyến rút ngón tay ra khỏi âm đ*o, âm đ*o vậy mà nuốt lấy không nhả ra ngón tay của hắn, đuổi theo tới tận cửa. Thẳng đến thật sự theo không kịp, mới tỏ ra đáng thương mà trở về. Diệp Ly đem trên tay chất lỏng nhìn một chút, rồi nhẹ nhàng đưa lên, một chút một chút hôn ở trên mặt của Nữu Thư Thụy.
••• @tramkyuccuanhat
Dạo này Nhạt với Mặn bận quá nên là lặn cũng hơi lâu. Không biết chừng nào mới không bận để bão chương nữa huhu:((