“Thật vậy sao?” Các cổ đông ngồi đó gật đầu, bên này, Lê Vân Hàng cũng đứng lên: “Một khi đã như vậy, tôi nghĩ chuyện này cũng không cần thiết phải chuyện bé xé ra to, mọi người đều là bạn lâu năm của LX, hà tất phải vì tí chuyện này mà gây mất hòa khí lẫn nhau? “
Lê Vân Hàng đã định liệu trước, cười cười: “Tôi xin dừng lại ở đây. Nếu mọi người vẫn cho rằng năng lực của tôi không đủ, muốn tôi nhường chức cho người có tài hơn, vậy thì tôi nên đề cử một chút phó chủ tịch của tôi, .Jjackson”
Lê Vân Hàng bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn về phía Jackson, đã không còn kiêng kị và kiềm chế như xưa.
Nếu Jackson đã xuống tay với mình rồi mà ông vẫn cứ mắt nhắm mắt mở cho qua, thì đó là biểu hiện của sự yếu đuối.
Bây giờ có Lâm Quân ở bên phía mình, lại ngồi vững cái ghế này, rồi một ngày nào đó sẽ từ từ diện trừ khối u ác tính mang tên Jackson này.
Trước ánh mắt kỳ quái của mọi người, Lê Vân Hàng mở miệng: “Dù sao mấy năm nay không có tôi, Jackson cũng xử lý chuyện công ty rất gọn gàng, nếu mà nói tôi không thích hợp ngồi ở vị trí này, sợ là cũng chỉ có ông ấy là có năng lực đưa LX lên một tầm cao mới.
‘Yalman cũng ngồi xuống, cẩn thận liếc nhìn Jackson, lo lắng ông ta sẽ trách mình làm việc không tốt, nhưng ông ta không biết phải phản bác lại lời nói của Lê Vân Hàng kiểu gì, vừa mở miệng đã nói ra một cái hợp đồng hàng nghìn tỷ đồng, người đàn ông tên Lâm Quân này thật sự không hề đơn giản.
Mà tâm trí của Jackson bây giờ hiển nhiên không hướng về Yalman. Ông ta hướng tầm mắt âm hiểm nhìn về phía Lê ‘Vân Hàng, âm thầm toan tính, đầu nảy số liên tục. Nếu có thể thu người đàn ông tên Lâm Quân này về cho mình dùng riêng, như vậy thì kế hoạch đã thành công hơn phân nửa là cái chắc, Nhưng bề ngoài, Lê Nhật Linh ít nhất cũng đã là con gái của Lê Vân Hàng, cho dù Lâm Quân có năng lực đến đâu thì cũng là người nhà họ Lê, .Jackson dường như chợt nhớ ra điều gì đó, khóe môi ông ta từ từ cong lên.
Lâm Quân mỉm cười khiêu khích với Jackson, Jackson cũng nâng cốc của mình hướng về phía Lâm Quân.
Kết cục coi như đã định, chuyện tiếp theo là khen ngợi nhau, rồi sau đó hết cảnh.
Lê Vân Hàng và Lâm Quân cử một số cổ đông của công ty mình đến chào hỏi lẫn nhau, Jackson lợi dụng lúc Lê Vân Hàng đang nói chuyện, bước đến chỗ Lâm Quân, cố ý thấp giọng.
“Anh Lâm Quân này.”
Lâm Quân gật đầu, nhưng anh lại tỏ ra không muốn nói thêm gì với Jackson.
“Anh hẳn là biết ý đồ của tôi rồi. Nếu đã như vậy, không bằng anh hợp tác với tôi đi, ở thành phố Hà Nội, Tập đoàn Lâm thị cũng coi như là hạng nhất, sao không suy xét đến việc đến nước Pháp phát triển một phen?”
“Không phải bây giờ tôi cũng đang phát triển đó sao?”
“Không không không, đối với những lợi ích mà Lê Vân Hàng có thể cho anh, tôi còn có thể cho anh thêm ít nhất là 20% nữa.”
“Ông Jackson, tôi nghĩ là ông nghe không hiểu, tôi đứng về phía bác trai, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện lợi ích”
Jackson cười cười, như đang suy tư gì đó: “Là vì cô Nhật Linh sao?”
“Vậy thì sao?” Chuyện xảy ra với Lê Nhật Linh lần trước là tai nạn ngoài ý muốn, bây giờ anh chắc chắn sẽ chăm sóc Lê Nhật Linh thật tốt và giữ cô tránh xa người đàn ông trước mặt.
“Anh Quân sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ vì một người phụ nữ? Theo cách của người Việt Nam các anh mà nói, đây chính là vì gái quên thân?”
“Tôi e rằng chuyện này không liên quan gì đến ông cả”
Lâm Quân nhàn nhạt nói.
“Tôi hiểu”
Lâm Quân này quả thực có thể vì Lê Nhật Linh mà từ bỏ tất cả, có thể nói là tình cảm sâu nặng, nhưng nếu đã như vậy, thì ông ta ngược lại là còn có cách để khống chế anh.
“Tôi tin rằng anh sẽ chủ động liên lạc với tôi thôi, điện thoại di động của tôi sẽ luôn mở máy chờ anh”
Lâm Quân nhướng mày, không để tâm, chỉ cảm thấy Jackson chắc chắn như vậy, chẳng lẽ lại nghĩ ra âm mưu gì nữa?
Anh tất nhiên là sẽ đề cao Lê Nhật Linh, sẽ không để người đàn ông xấu xa này có cơ hội mà thừa nước đục thả câu.