- Cái này chúng ta cũng không biết, hẳn là Trần Phong Nhiên thông tri cho Lâm Tĩnh Nhu. Trần Phong Nhiên không phải thực muốn tìm người... chỉ là muốn giá họa cho Trần đại thiếu, cho nên...
Lưu Na hít sâu một hơi, nói ra:
- Cho nên, Lâm Tĩnh Nhu mới có thể trùng hợp xuất hiện như vậy.
Kế tiếp, Lưu Na cùng lão Nhị cùng với thanh niên tóc vàng, nói tất cả sự tình hãm hại Trần Thanh Đế, toàn bộ kéo ra. Như vậy làm Trần Thanh Đế rất là muốn giết người.
Trước trước sau sau, trọn vẹn bị hãm hại giá họa mười chín lần, nhưng Trần đại thiếu kia lại không có phát giác, không có hoài nghi. Con mẹ nó, người này ngu xuẩn đến tình trạng gì a.
- Con mẹ nó, mười chín lần, còn thật là hung ác, thật là độc ác.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nhìn về phía Trần Hương Hương nói:
- Tiểu muội, em có phát hiện hay không, mỗi một lần tên khốn… khục khục… ta bị giá họa hãm hại, đều là thời điểm quan hệ giữa anh và em có chỗ cải thiện.
- Ân.
Trần Hương Hương có chút nghĩ nghĩ, thật đúng là có chuyện như vậy, mỗi lần đều là như thế.
- Hừ, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lúc này Trần Phong Nhiên tìm người bắt cóc em, tất nhiên là vì, ta thay Tiểu Hắc trị liệu chín ngày, mà chín ngày này một mực cùng một chỗ với em. Cho nên, hắn mới không thể chờ đợi được như thế, ngày đầu tiên khai giảng liền động thủ.
Trần Thanh Đế dẫn dắt, làm cho Trần Hương Hương minh bạch cả sự tình từ đầu đến cuối.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết là nguyên nhân này, nhưng mà, cái này lại để cho người trong cuộc như Trần Hương Hương không rõ ràng.
- Ta... chúng ta kế tiếp phải làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Trần Hương Hương áy náy nhìn Trần Thanh Đế, hiện tại nàng mới phát hiện, Trần đại thiếu một mực xem thường nàng, khắp nơi cùng nàng đối nghịch, mới là người quan tâm nàng nhất.
Tánh mạng Tiểu Hắc hấp hối, tất cả bác sỹ thú y đều thúc thủ vô sách, là Trần đại thiếu trị tốt. Tại thời khắc nguy cấp nhất, là Tiểu Hắc liều mạng trọng thương, liều chết hộ chủ, chèo chống đến khi Trần Thanh Đế đến, mới để cho Trần Hương Hương không có lọt vào tổn thương không thể vãn hồi.
Trần Hương Hương không phải người ngu, nàng đương nhiên biết rõ, Tiểu Hắc trước kia quyết không có lợi hại như vậy. Từ khi bị Trần Thanh Đế trị liệu tốt, mới có thể trở nên lợi hại như thế.
Hơn nữa, mới vừa đến Trung Y học viện, thời điểm Trần Thanh Đế giao Tiểu Hắc cho Trần Hương Hương, còn mệnh lệnh Tiểu Hắc, bảo nó bảo vệ tốt Trần Hương Hương.
Ở một khắc này, Trần đại thiếu thật giống như ý liệu đến cái gì.
Trần Hương Hương đối với Trần Thanh Đế oán hận chất chứa quá sâu, cũng không phải người ngu, chỉ là lúc trước không cách nào dùng tâm bình tĩnh đối đãi Trần đại thiếu mà thôi. Bây giờ nghĩ lại, Trần đại thiếu làm hết thảy đều là vì tốt cho nàng, che chở nàng.
- Đợi!
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, tùy theo, trong tay của hắn nhiều ra ba cây ngân châm, rất nhanh đánh ra, lão Nhị, thanh niên tóc vàng cùng với Lưu Na, tất cả đều bị đâm trúng, hôn mê bất tỉnh.
- Anh...
Trần Hương Hương trừng lớn hai mắt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trần Thanh Đế, không biết tại sao Trần đại thiếu phải đánh ngất bọn người Lưu Na đi.
- Bọn hắn chướng mắt, giao Tiểu Hắc cho anh.
Trần Thanh Đế thò tay, nhận lấy Tiểu Hắc, âm thầm đưa linh khí vào trong cơ thể Tiểu Hắc.
Thời điểm Trần Thanh Đế cầm máu thay Tiểu Hắc, liền kiểm tra thương thế của Tiểu Hắc, biết không có vấn đề, mới tiến hành ép hỏi bọn người lão Đại cùng lão Nhị.
- Tiểu Hắc không có đại sự gì, sau khi trở về, ta làm cho nó một ít thang thuốc Đông y bổ huyết, một ngày sau là có thể chạy nhảy tung tăng rồi.
Trần Thanh Đế một bên âm thầm đưa linh khí vào trong cơ thể Tiểu Hắc, một bên cười nói.
Thương thế của Tiểu Hắc, không có nguy hiểm đến tánh mạng, dùng tu vi của Trần Thanh Đế, chỉ cần nguyện ý, có thể đơn giản làm cho miệng vết thương của Tiểu Hắc khép lại, ngay cả vết sẹo cũng không lưu lại.
Bất quá, Tiểu Hắc mất máu quả thực không ít, cần phải bồi bổ trở lại.
- Giải thích có quan hệ, anh cũng không muốn nói nhiều, anh nghĩ em có lẽ xem rất rõ ràng. Còn nữa, em tìm một cơ hội hỏi Lâm Tĩnh Nhu thoáng một phát, hỏi nàng lúc trước đến cùng là bởi vì sao, sẽ kịp thời xuất hiện cứu em như thế.
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nói ra:
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Trần Phong Nhiên gọi điện thoại cho Lâm Tĩnh Nhu.
- Dạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trần Hương Hương lên tiếng, sắc mặt ảm đạm. Không cần Trần Thanh Đế nói, nàng vì chứng minh là đúng, cũng sẽ đi tìm Lâm Tĩnh Nhu hỏi thăm minh bạch.
Cho tới bây giờ, Trần Hương Hương y nguyên không thể tin được, Trần Phong Nhiên dĩ nhiên là một người như vậy.
- Anh biết rõ, trong lòng em còn có chút nghi kị, có hoài nghi của mình. Hoài nghi những người này là anh tìm đến, ở trước mặt em diễn một hồi khổ nhục kế, hóa giải hiểu lầm, đồng thời, còn giá họa cho Trần Phong Nhiên.
Trần Thanh Đế nhìn Trần Hương Hương nói, hắn đương nhiên biết rõ ý nghĩ trong lòng Trần Hương Hương.
Đổi lại là Trần Thanh Đế, cũng sẽ hoài nghi như thế.
- Ân, em sẽ công bình đi phán đoán việc này.
Trần Hương Hương hít sâu một hơi, nói ra.
Không thể phủ nhận, Trần Hương Hương hoàn toàn có hoài nghi như vậy. Dù sao, Trần Phong Nhiên biểu hiện không chê vào đâu được, thật không ngờ âm ám ngoan độc, thật sự là làm cho người khó có thể tiếp nhận.
Trái lại Trần Thanh Đế, vậy thì không giống với lúc trước.
Người nào không biết, Trần Thanh Đế là một đệ nhất đại hoàn khố lấn nam bá nữ, cực phẩm phá gia chi tử, cặn bã... ngoại trừ chuyện tốt, chuyện xấu làm tuyệt?
Một người như vậy, làm ra sự tình thương thiên hại lí, phát rồ gì đó, thật sự là rất dễ dàng để cho người khác tiếp nhận, tin tưởng. Dù là có một ngày, Trần đại thiếu làm chút chuyện tốt, để cho người khác biết, người khác cũng sẽ không tin tưởng.
Danh dự, cái kia là ảnh hưởng cực kỳ lớn.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới không có âm thầm giết Trần Phong Nhiên, với hắn mà nói, giếtTrần Phong Nhiên rất dễ, cũng không có vướng mắc trong lòng gì, mà là lựa chọn lôi kéo Trần Hương Hương, vạch trần Trần Phong Nhiên, lại để cho Trần Phong Nhiên thân bại danh liệt, sau đó lại giết chết hắn.
Làm như vậy không chỉ có thể giải hận, còn có thể chính danh.
Vốn thanh danh của Trần đại thiếu quá nát, Trần Thanh Đế thật sự là không muốn lưng đeo.
- Vậy là tốt rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra:
- Không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Phong Nhiên rất nhanh sẽ đến, đến lúc đó, hắn nhất định sẽ phản bác. Hơn nữa dùng tâm kế của Trần Phong Nhiên, nhất định sẽ nói, những người này giá họa, vu oan hắn. Dù sao, trừ những người này, chúng ta không có bất kỳ chứng cứ nào khác.
- Em biết rõ.