Sau khi bước ra khỏi biệt thự của Nhà họ Triệu.
Suy nghĩ trong lòng của Lâm Thiên lúc này cũng rất nặng.
Lâm Thiên quay đầu nhìn căn biệt thự, nói thì thầm: “Triệu Linh à, thật sự xin lỗi em, anh đã để em phải thất vọng rồi. Nếu có kiếp sau anh nhất định sẽ bù đắp cho em, chúc em hạnh phúc.”
Lâm Thiên không thể chấp nhận cô ấy bởi vì Lâm Thiên đã có Như Tuyết và Vũ Tịnh Văn rồi.
Nếu như cô ấy lại chấp nhận anh một lần nữa thì điều đó chỉ là tự làm tổn thương bản thân cô ấy, Lâm Thiên không muốn phải phụ lòng bất kì ai nữa kể cả Triệu Linh.
Đứng yên một hồi rồi Lâm Thiên xoay người rời đi.
Sau khi trở về chỉ có một mình Lâm Thiên ở trong biệt thự, quê nhà có chút chuyện nên Vũ Tịnh Văn đã về quê rồi.
Lâm Văn điều chỉnh lại tình trạng một chút sau đó liền đến phòng tập để luyện tập nâng cao sức khỏe của bản thân.
Ngày hôm sau Lâm Thiên nhận được tin tức rằng Tô Bảo Nhi sẽ phát hành bài hát mới vào hai ngày sau.
Trên kênh livestream Caqi Live còn có một chuyên mục đặc biệt cho Tô Bảo Nhi. Trên biểu ngữ dễ thấy nhất của kênh livestream Caqi Live có một biểu ngữ “Đếm ngược bài hát mới của Tô Bảo Nhi.”
Trong khoảng thời gian này kênh livestream Caqi Live đã được quảng cáo rầm rộ trên mạng Internet cùng với số lượng lớn các tài khoản tham gia mỗi ngày đã trở thành kênh livestream đứng đầu trong ngành.
Mà ở trên kênh livestream Caqi Live người có số lượng tài khoản theo dõi nhiều nhất chính là Tô Bảo Nhi.
Về phần kênh livestream Bigo Live về cơ bản đã bị bỏ.
Thủ đô Hà Nội.
Trong biệt thự của Vũ Ngọc Hiền.
Vũ Ngọc Hiền đang cầm điện thoại để xem kênh livestream Caqi Live.
Điều thu hút sự chú ý của cô là biểu ngữ quảng bá “Đếm ngược bài hát mới của Tô Bảo Nhi” ở trên cùng của ứng dụng.
“Tô Bảo Nhi à, cô thực sự may mắn khi gặp được một đại gia nguyện ý giúp đỡ cô.” Vũ Ngọc Hiền bày tỏ thái độ đầy đố kỵ.
Vũ Ngọc Hiền biết rằng bố của cậu chủ Lục chính là ông chủ của kênh livestream Caqi Live bởi vậy chỉ có kênh livestream Caqi Live mới có thể giúp đỡ được Tô Bảo Nhi.
“Có điều cô cũng đừng tự tin quá nhé Tô Bảo Nhi, bài hát mới của cô đã sớm rơi vào tay tôi rồi, cô nhất định không đấu lại được tôi bởi lần này tôi sẽ làm giảm độ nổi tiếng của bài hát xuống còn tôi có trong tay bài hát mới của cô sẽ hoàn toàn nổi tiếng và bước vào showbiz một cách trọn vẹn!” Vũ Ngọc Hiền nở một nụ cười nham hiểm.
……
Kim Đô, sân bay.
Lâm Thiên đã lên máy bay.
Trước sự việc Bigo Live xảy ra, Lâm Thiên dự định đến thủ đô Hà Nội để điều tra sự việc Tô Bảo Nhi đạo nhái ý tưởng nhưng cũng bởi vì nhà họ Trần đột nhiên bị người khác ra tay nên mới trì hoãn việc này.
Bây giờ sự việc đã được xử lý xong Lâm Thiên đương nhiên sẽ đến thủ đô Hà Nội để điều tra rõ ràng sự việc.
Bất luận thế nào đi nữa Lâm Thiên cũng sẽ gặp Tô Bảo Nhi đầu tiên. Vì vậy, Lâm Thiên sẽ âm thầm giúp đỡ anh và cố gắng hết sức để giúp cô!
Trên máy bay.
Thành thật mà nói đây là lần đầu tiên Lâm Thiên đi máy bay, bởi vì Lâm Thiên không quen nên không mua vé hạng nhất vì vậy anh ngồi khoang hạng thường.
Lâm Thiên không quá quan tâm những thứ này chỉ cần anh ấy có thể ngồi xuống thì những cái khác không thành vấn đề. Lâm Thiên cũng không quá coi trọng.
Lâm Thiên nghĩ lần này tới thủ đô Hà Nội sẽ tận mắt gặp được Tô Bảo Nhi nên trong lòng cũng khá mong đợi.
Nói đến điều này Lâm Thiên quả thật chưa gặp Tô Bảo Nhi, mặc dù thường thấy cô ở trong phòng phát sóng trực tiếp của cô, nhưng chỉ qua màn hình và trên Internet.
Đương nhiên trong lòng Lâm Thiên cũng có chút thấp thỏm không yên.
Vì trước khi Tô Bảo Nhi rời thành phố Bảo Thạnh, Lâm Thiên luôn muốn cô làm bạn gái của mình nhưng Tô Bảo Nhi cứ lảng tránh và từ chối.
Bởi vậy Lâm Thiên không rõ Tô Bảo Nhi sẽ có thái độ gì sau khi nhìn thấy anh.
Ngồi ở bên phải Lâm Thiên là một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc rất giản dị, tuổi của anh ta không chênh lệch nhiều với Lâm Thiên.
“Anh trai, uống chút nước không?” Người đàn ông với nụ cười trên môi đưa cho Lâm Thiên một chai nước khoáng.
“Không cần đau, cảm ơn nhé.” Lâm Thiên mỉm cười lịch sự trả lời.
“Anh trai à, tôi tên là Chu Quốc Huy. Đây là lần đầu tiên tôi đi máy bay, anh có thể cho tôi hỏi một chút được không?” Người thanh niên mỉm cười hỏi Lâm Thiên.
“Ồ vậy à, tôi cũng là lần đầu đi máy bay, nếu anh có chuyện gì không biết thì có thể hỏi tiếp viên.” Lâm Thiên nói.
“Anh cũng là đi lần đầu à, vậy anh tới thủ đô Hà Nội làm gì vậy?” Chu Quốc Huy tò mò.
“Để gặp một người.” Lâm Thiên trả lời ngắn gọn.
“Vậy ư, thật trùng hợp tôi cũng đến thủ đô Hà Nội để gặp một người.” Chu Quốc Huy thành thật nói.
Dù sao cũng đang nhàn rỗi Lâm Thiên liền nói chuyện cùng với anh ta.
“Tôi làm việc ở nhà máy, vốn dĩ là đi tàu đến thủ đô Hà Nội nhưng do thời gian gấp quá nên đành ngồi máy bay, vậy còn anh thì sao? Anh có làm việc ở nhà máy không?” Chu Quốc Huy nói.
“Tôi vẫn đang học đại học.” Lâm Thiên trả lời.
“Vậy anh đây là sinh viên đại học sao. Tôi đã nói rồi mà so với người nông thôn ít đọc sách chúng tôi khí chất quả nhiên khác biệt, tôi rất ghen tị với những ai được học đại học.” Gương mặt Chu Quốc Huy lộ ra vẻ ghen tị.
Lâm Thiên cùng anh ta nói chuyện thêm vài câu nữa sau đó Lâm Thiên mới phát hiện Chu Quốc Huy là một thanh niên rất giản dị, gia đình ở quê, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở đã bỏ học đi làm.