Đằng sau Hoàng Phi có một người phụ nữ đi theo, sau khi nhìn thấy Hoàng Phi đạp tất cả cánh cửa ra, không có phát hiện ai, lúc này mới từ đằng sau ôm lấy Hoàng Phi, hờn dỗi nói: “Anh vậy mà cũng dám, ở đây là nhà vệ sinh nữ, anh không sợ người khác báo cảnh sát sao?”
“Ai dám? Đây là địa bàn của cậu Lương.” . Truyện Trinh Thám
Hoàng Phi khẽ xoay ngược lại trực tiếp dồn người phụ nữ vào tường, đôi tay thô kệch đó bỗng ôm lấy người phụ nữ hơn nữa định tiến hành một bước nữa.
Người phụ nữ vội ngăn anh ta lại.
“Anh vội cái gì? Chuyện chính còn chưa nói.”
“Chuyện chính gì chứ, khoái hoạt cùng em mới là chuyện chính.”
Hoàng Phi nói rồi thì muốn hôn người phụ nữ đó.
Người phụ nữ trực tiếp dùng một con dao mỏng kề vào động mạch chủ ở cổ Hoàng Phi, cười rồi nói: “Vội cái gì? Em đã nói rồi, nói chuyện chính trước.”
Hoàng Phi nhìn lưỡi dao lạnh lẽo, lúc này đã thành thật lại.
“Nói chuyện thì nói chuyện, em dùng dao làm cái gì?”
“Vậy thì nói đi, chuyện em bảo anh làm như thế nào rồi?”
Hoàng Phi vẫn có hơi không yên tâm mà nhìn xung quanh, sau đó mới nói: “Đều làm ổn thoả rồi, Tiêu Niệm Vi bây giờ cho dù có trăm cái miệng cũng nói không rõ được, có điều chuyện này nếu như bị cậu Lương biết, tôi không có đường sống. Chuyện ban đầu các em hứa với tôi bắt buộc phải thực hiện cho tôi.
“Đó là đương nhiên, anh cho dù không làm được chuyện này thì anh có con đường sống sao? Anh kêu người của tụi em đánh gãy chân Lam Dũng, thằng nhóc đó giữ được mạng, trở về chắc chắn sẽ nói cho vợ của Diệp Ân Tuấn biết là anh làm. Đắc tội với Diệp Ân Tuần, anh vẫn không có con đường sống, cho nên anh bây giờ chỉ có thể tiếp tục hợp tác với tụi em, biết không?”
Lời của người phụ nữ khiến trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng siết lại.
Quả nhiên là Hoàng Phi làm!
Hoàng Phi lại cười rồi nói: “Thằng oắt con Lam Dũng đó sẽ không nói cho Thẩm Hạ Lan là tôi làm.”
“Anh tự tin như vậy sao?”
“Đó là đương nhiên. Lam Dũng từng thấy sự đáng sợ của các em, tự nhiên sẽ sợ liên lụy tới Thẩm Hạ Lan, cậu ta thà âm thầm chịu đựng, cũng sẽ không để Thẩm Hạ Lan biết chân tượng sự việc. Huống chỉ trong cơ thể con nhỏ Lam Tử Thất đó còn có độc mà các em hạ, Lam Dũng tự nhiên không dám lầy mạng của chị gái cậu ta ra chơi. Lâu như vậy rồi, cậu ta tìm tôi khắp tôi, không phải cũng không tìm được sao?
Thẩm Hạ Lan sẽ không biết những chuyện này.”
Nghe thầy Hoàng Phi nói như vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng tối sầm lại.
Trong cơ thể Lam Tử Thất có độc?
Tại sao cô không biết?
Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thầy mắt có hơi cay nhức.
Hai chị em nhà họ Lam vì cô rốt cuộc đã chịu sự tra tắn như thế nào.
Tại sao cô tới nay cũng không biết chuyện này.
Người phụ nữ lẳng lơ trước mắt này là ai?
Tại sao lại có bản lĩnh lớn tới mức giúp Hoàng Phi làm những chuyện này?
Mà Hoàng Phi tại sao muốn ra tay với bọn Lam Dũng?
Lễ nào là vì bọn Lam Dũng vì công ty du lịch cỏn con kia mà bị như vậy?
Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi không thông điểm này.
Người phụ nữ nghe thấy Hoàng Phi nói như vậy, khựng lại một chút, sau đó cười rồi nói: “Không ngờ anh thật sự có chút bản lĩnh. Anh yêu, em đều sắp không đợi được nữa rồi, mau lên đi.”
Nói rồi, cô ta lôi Hoàng Phi, hai người nôn nóng làm loại chuyện kia.
Thẩm Hạ Lan ở bên trên bị ép xem và nghe mà bắt lực, đầu óc thỉnh thoảng quay chuyển.
Cô lén lút rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Diệp Ân Tuần.
“Hoàng Phi ở trong nhà vệ sinh nữ, bây giờ phái người tới bắt người. Là anh ta đánh gãy chân của Lam Dũng, còn hạ độc Lam Tử Thất, em muốn biết đằng sau người này rốt cuộc là ai sai khiến.”
Thẩm Hạ La sau khi gửi tin nhắn đi thì chờ đợi.
Diệp Ân Tuấn sau khi nhận được tin nhắn thì hơi nhíu mày.
Hoàng Phi?
Anh đã không nhớ người này nữa rồi, có điều nếu Thẩm Hạ Lan gặp nguy hiểm, anh tự nhiên sẽ không ngồi im không ngỡ ngàng.
Vừa hay Lương Thiệu Cảnh dẫn vợ và con gái đi vào, Diệp Ân Tuấn vội vàng đứng dậy, hiên ngang đi về phía anh ta.
Nơi này dù sao là địa bàn của cậu Lương, anh vẫn phải nói một tiếng mới được.