Hai người cũng không có bắt chuyện gì với người khác, rất khiêm tốn.
Diệp Ân Tuấn không ngừng gắp đồ ăn cho Thẩm Hạ Lan, bảo cô ăn nhiều một chút.
Nói thật, đồ ăn ở đây quả thật rất ngon, Thẩm Hạ Lan ăn cũng không ít.
“Em đi nhà vệ sinh.”
Thẩm Hạ Lan thật sự mót rồi.
“Cần anh đi cùng em không?”
Diệp Ân Tuấn có hơi thận trọng.
Thẩm Hạ Lan tự nhiên biết Diệp Ân Tuấn lo lắng cái gì, cô cười rồi nói: “Không cần đâu? Em chỉ là đi nhà vệ sinh, anh yên tâm đi, em bảo đảm không trêu chọc ai cả, nhìn thấy người khác sẽ đi đường vòng, tuyệt đối sẽ không để những lão đại đó có bất kỳ tâm tư gì với em.”
“Anh không phải có ý này.”
Diệp Ân Tuấn có hơi buồn bực.
“Bỏ đi, em đi đi.”
Anh thầm nghĩ, lát nữa tìm một người đi theo Thẩm Hạ Lan mới được, dù sao người của nơi này thật sự quá phức tạp.
Thẩm Hạ Lan thầy anh đồng ý rồi, lúc này mới đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
“Em rất nhanh sẽ quay lại.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn gật đầu, có điều vẫn làm theo suy nghĩ của mình.
Thẩm Hạ Lan không phải không biết Diệp Ân Tuấn không yên tâm về cô, cho nên đối với chuyện anh sắp xếp bình thường đều là nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Đi tới cửa nhà vệ sinh, người ở đây tuy rất nhiều, đều là những người phụ nữ quý phái, có người còn ăn mặc rất sang chảnh, so sánh ra thì Thẩm Hạ Lan có hơi tùy tiện.
Thẩm Hạ Lan cũng không có nói chuyện với bất kỳ ai, đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Bên ngoài truyền tới tiếng bàn luận ríu rít của mấy cô gái. . truyện tiên hiệp hay
“Này, các cô nghe nói chưa? Vợ của cậu Lương Tiêu Niệm Vi hình như có người bên ngoài.”
“Nói linh tỉnh, lời như này cũng dám nói, không sợ cậu Lương xử chết bọn họ sao.”
Thẩm Hạ Lan nghe tới đây thì hơi khựng lại.
Tiêu Niệm Vi có người khác bên ngoài?
Một người lạnh lùng như vậy, sao có thể làm ra loại chuyện vượt tường chứ?
Có điều cô chỉ nghe, không chen lời.
Giọng nói bên ngoài tiếp tục truyền tới.
“Cô không biết thôi, đối phương nghe nói cũng là mafia, rất giỏi.”
*Phải không? Là ai thế?”
“Không rõ. Có điều có người chụp được ảnh Tiêu Niệm Vi ở với người đàn ông kia cả đêm, đừng thầy bữa tiệc hôm nay tổ chức lớn như vậy, ai biết đằng sau hai người bọn họ có phải là sắp ly hôn rồi không?”
“Ly hôn? Tôi thấy không phải đâu, với tính khí đó của cậu Lương, đoán chắc sẽ khiến cô ta bỗng dưng biến mắt.”
Thầy người bên ngoài càng nói càng khó nghe, lông mày của Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại, cô cũng có một loại xúc động muốn đi ra bênh Tiêu Niệm Vi.
Vào lúc này, bên ngoài truyền tới âm thanh chói tai, cô gái vừa rồi còn đang la ó lập tức chen chạy ra, sau đó thì nghe thấy một giọng nói có chút quen thuộc vang lên.
“Còn có ai không? Mau cút ra ngoài!”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan hơi khựng lại.
Giọng nói này quá quen thuộc rồi, nhưng trong chốc lát lại nghĩ không ra là ai.
Cô nhanh chóng treo lên nằm bò trong ô thông gió phía trên nhà vệ sinh, nín thở.
Cánh cửa nhà vệ sinh bị người ta một cước đạp ra.
Thẩm Hạ Lan từ trong ô thông gió liếc nhìn, trong lòng bỗng sửng sốt một phen.
Hoàng Phi?!
Vậy mà là Hoàng Phi đã biến mắt!
Anh ta sao lại xuất hiện ở đây?
Nghĩ tới đôi chân gãy của Lam Dũng có liên quan tới người đàn ông này, mắt của Thẩm Hạ Lan nheo lại.