Thật ra bắt đầu từ khi chú hai Diệp đột nhiên xuất hiện, nhà họ Lam đột nhiên xảy ra chuyện thì Thẩm Hạ Lan có một loại cảm giác cái gì cũng không nắm chắc, không kiểm soát được, nhưng loại cảm giác này còn chưa kịp lan rộng thì Thẩm Hạ Lan xảy ra chuyện rồi.
Không thể không nói, tốc độ của chú hai Diệp quá nhanh, cũng vô cùng chuẩn. Diệp Phong kia đã chết rồi, nhưng người còn sống kia thì sao?
Đôi mắt của anh ta giống như ẩn nắp ở trong bóng tối, lúc nào cũng theo dõi gia đình Thẩm Hạ Lan, cảm giác như này khiến cô cảm thấy châm chích sau lưng.
Ở bên đường thả lỏng một lúc, điện thoại lại đỗ chuông.
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn, là Thẩm Niệm Niệm gọi đến, rõ ràng là cô ta từ chỗ ba mẹ Thẩm lấy được số điện thoại của cô.
Cô không thèm nhìn, trực tiếp block số điện thoại của Thẩm Niệm Niệm.
Hiện nay chuyện bên phía Diệp Ân Tuần khiến cô tâm phiền ý loạn, cô thật sự không có tâm tư đi quan tâm chuyện của Thẩm Niệm Niệm.
Sau khi block số điện thoại, Thẩm Hạ Lan lần nữa khởi động xe, lái thẳng đến gần nhà giam.
Cô sáng sớm không có ăn cái gì, buổi trưa đã qua, vẫn không có cảm giác đói, bây giờ thầy mặt trời sắp xuống núi, nhưng vẫn không có động tĩnh gì, Thẩm Hạ Lan có hơi lo.
Chẳng lẽ là chú hai Diệp nuốt lời rồi?
Hay là nói ông ta lại có hành vi gì rồi?
Thẩm Hạ Lan gọi điện cho Thanh Đồng, Thanh Đồng nói với cô, chú hai Diệp luôn ở trong phòng không có ra ngoài.
Bên Diệp Minh Triết cũng nói tổ chức R tuy rút rồi, nhưng để lại một số người ở gần đó, người của chú hai Diệp vẫn có thể nhìn tháy.
Thẩm Hạ Lan không biết xảy ra vấn đề ở đâu, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Có điều cô không có đợi được Diệp Ân Tuần ra ngoài, ngược lại đợi được cuộc gọi của Tống Đình.
“Bà chủ, cô đang ở đâu?”
“Có chuyện gì sao?”
Thẩm Hạ Lan tạm thời không muốn nói chuyện của Diệp Ân Tuần.
Tuy nhà họ Diệp xảy ra chuyện lớn, nhưng đều bị Thẩm Hạ Lan phong tỏa tin tức rồi, các phương tiện truyền thông đều không có đưa tin, chắc là bên trên cũng không định công bố tin tức này ra, hiện nay cuộc gọi đến của Tống Đình khiến Thẩm Hạ Lan không chút làm sao, trực tiếp hỏi ngược lại một câu.
Tống Đình vội nói: “Bà chủ, cô có thể liên lạc được với Diệp tổng không? Công ty xảy ra chuyện rồi.”
“Chuyện rồi?”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan đập thình thịch.
Tống Đình thấp giọng nói: “Cô vẫn là đến công ty đi. Nếu như có thể liên lạc với Diệp tổng, mời Diệp tổng mau chóng tới.”
Nói xong, Tống Đình cúp máy.
Thẩm Hạ Lan day day huyệt thái dương đau buốt, tuy không biết công ty xảy ra chuyện gì, nhưng Tống Đình nói khẩn trưởng như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng không quản nhiều nữa.
Cô nhìn nhà giam cách một bức tường, người đàn ông cô yêu nhất ở bên trong, nhưng bây giờ cô lại không thể ở đây đợi anh rồi.
Thẩm Hạ Lan thở dài một tiếng, gọi điện cho Phi, kêu Phi đến đây đợi, cô lái xe đến thẳng tập đoàn Hoàn Trí.
Vừa vào công ty, Thẩm Hạ Lan cảm nhận được bầu không khí khác đi.
Tuy cô không quản lý công ty, nhưng cô cũng từng nghe Diệp Ân Tuần nói, công ty có mấy cỗ đông lớn, Thẩm Hạ Lan không có việc gì cũng nhìn sơ, hiện nay mấy cổ đông này đều ngồi ở trong phòng họp, dáng vẻ tức giận, khiến lông mày của Thẩm Hạ Lan bắt giác nhíu lại.
“Bà chủ, cô đến rồi? Diệp Tổng đâu?”
Tống Đình không có nhìn thầy Diệp Ân Tuần, vội vàng hỏi.
“Ân Tuần có chuyện không quay về được, tôi đến xem thử, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan vừa dứt lời, mấy cổ đông lớn đã không vui.
“Cô đến xem thử? Cô tính là cái gỉ? Đừng tưởng cô gả cho Diệp Ân Tuấn, người khác cô một tiếng bà Diệp thì cô quên mắt hình, không biết nam bắc. Cô biết kinh doanh sao? Cô đến xem thử? Cô có thể nhìn ra được cái gì? Mau chóng gọi Diệp Ân Tuần tới cho tôi!”
Thẩm Hạ Lan bình thường đều không hay đến công ty, đối với chuyện của công ty tự nhiên cũng không để trong lòng, hiện nay bị lời của mấy cỗ đông lớn chặn họng, suýt nữa có hơi không chống đỡ nổi.
Có điều bây giờ cũng không phải bình thường, Diệp Ân Tuần tuyệt nhiên không trở về được, cô chỉ có thể cứng rắn nói: “Ân Tuần đi công tác rồi, trước mắt thật sự không thể quay về ngay được, công ty xảy ra chuyện gì? Tôi có thể hỏi một chút không?”
“Cô ở công ty có cổ phần không? Cô tính là cái thá gỉ? Đến trước mắt chúng ta hỏi chuyện. Diệp Ân Tuấn không về được, nhưng có thể gọi video call nhỉ? Gọi video call cho cậu ta, chúng tôi muốn nói chuyện với cậu ta.”
Cổ đông căn bản không nễ mặt Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan có hơi lúng túng.
Tống Đình vội nói: “Các vị cỗ đông, các ông bớt giận trước. Đây là bà chủ của nhà chúng ta, tôi biết các ông đều xem thường một cô gái như bà chủ, có điều bà chủ ở công ty của chúng ta quả thật có cổ phần, cô ấy có 25% cỗ phần của công ty. Diệp tổng đã từng để lại lời, nếu như Diệp tổng không có mặt, cần phải xử lý chuyện cấp bách, bà chủ có toàn quyền xử lý. Bởi vì 25% cổ phần của anh ấy thuộc về tài sản chung của hai vợ chồng, bà chủ hoàn toàn có quyền sắp xếp.”
Nghe tháy Tống Đình nói như vậy, không chỉ Thẩm Hạ Lan, tất cả các cổ đông đều sững ra.
“Thật sự càn quấy! Cổ phần của nhà họ Diệp chúng tôi há lại để cậu ta tùy tiện tặng cho người khác?
Hơn nữa số cổ phần này không nằm trong tài sản chung.”
Cổ đông Hoàng vừa nghe thì nỗi giận.
Thẩm Hạ Lan vẫn đang trong trạng thái đờ đẫn.
Cô từ khi nào có 25% cổ phần của tập đoàn Hoàn Trí rồi?
Tống Đình lại không có để ý Thẩm Hạ Lan, vội nói với cỗ đông Hoàng: “Sếp Hoàng, Diệp tổng của chúng ta đã làm giấy tờ ở văn phòng luật rồi, cho nên sếp Hoàng mời ông tôn trọng bà chủ của chúng ta.”
Tuy không có nhìn thấy Diệp Ân Tuần, nhưng Tống Đình là biết, phàm có thể liên lạc được với Diệp Ân Tuần, Thẩm Hạ Lan sẽ không đến.
Dù sao Thẩm Hạ Lan không có hứng thú với công ty, đối với quản lý công ty càng không nguyện ý, ngay cả 25% cổ phần này bản thân cô cũng không biết, cho nên trừ phi là Diệp Ân Tuần xảy ra chuyện rồi, hoặc thật sự có việc không thể tới, Thẩm Hạ Lan mới sẽ đến đây.
Hiện nay Diệp tổng không ở đây, anh ta không thể để người khác bắt nạt Thẩm Hạ Lan được, đây là chức trách của anh ta.
Tống Đình tuy chỉ là một phó tổng, nhưng nhiều năm như vậy ở bên cạnh Ân Tuần, tất cả mọi người đều biết anh ta là cánh tay trái phải của Diệp Ân Tuần, Tống Đình nói chuyện ở trong giới, tuy không hữu dụng bằng Diệp Ân Tuần, nhưng cũng tuyệt đối có trọng lượng.
Hiện nay Tống Đình luôn bảo vệ Thẩm Hạ Lan, cho dù máy cổ đông có oán trách, lúc này cũng không thể không đè mọi sự bắt mãn xuống, dù sao cổ phần của Thẩm Hạ Lan nhiều hơn bọn họ.
Tống Đình thấy bọn họ đều không lên tiếng, lúc này mới nói với Thẩm Hạ Lan: “Bà chủ, là như này, công ty xây dựng dưới trướng của chúng ta, không lâu trước xảy ra một sự cố, có công nhân chết tại chỗ.
Theo điều tra là máy nâng của chúng ta có vấn đề, công nhân ở trên máy nâng xảy ra chuyện. Chuyện này vừa xảy ra, cũng không biết ai dùng điện thoại quay chụp lại. Tung tất cả lên trên mạng, hiện nay bộ phận quan hệ công chúng của công ty chúng ta đã nhanh chóng vào cuộc, nhưng vẫn không ngăn cản dư luận bên ngoài, giá cỗ phiếu của chúng ta giảm mạnh, người nhà của công nhân cũng đang quậy, hy vọng chúng ta cho một lời giải thích.”
Lông mày của Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại.
Lúc này xảy ra chuyện như này, là trùng hợp sao?
Hay là có người cố ý?
Là công ty xây dựng của một tập đoàn, xảy ra chuyện ngoài ý muốn là có, nhưng không nên nhanh như vậy truyền ra ngoài, hơn nữa trước mắt nhìn trông tình thế đối với bọn họ càng lúc càng bắt lợi, giống như có ai cố ý nhắm vào bọn họ.
“Công ty không có cử người tới thương lượng sao?”
“Cử đi rồi, có điều người của chúng ta còn chưa đi vào thì bị đánh ra, quản lý Trương đến thương nghị bây giờ đang nằm viện.”
Lời của Tống Đình khiến mắt của Thẩm Hạ Lan hơi nheo lại.
“Cho nên bây giờ mọi người xúm lại họp là có ý gì?”
Thẩm Hạ Lan nhìn sang các vị cỗ đông.
Đây vốn không phải là một chuyện lớn, nếu như Diệp Ân Tuần ở đây, chắc rất nhanh có thể giải quyết, nhưng thời khắc mấu chốt Diệp Ân Tuần lại không ở đây.
Có điều cho dù Diệp Ân Tuần không ở đây, lấy năng lực của Tống Đình cũng chắc có thể xử lý được, nhưng hiện nay không những không xử lý được, các cổ đông còn mang vẻ tức giận ngồi đó, trong này chắc là có ẩn tình khác.
Ánh mắt sắc bén của Thẩm Hạ Lan nhìn sang các vị cỗ đông.
Vốn dĩ các cổ đông đối với chức danh cổ đông đột ngột chui ra của Thẩm Hạ Lan rất không hài lòng, lúc này nhìn thấy Thẩm Hạ Lan dùng ánh mắt như này, dùng lời nói chất vần để hỏi bọn họ như này, bọn họ lập tức không vui.
“Chúng tôi có ý gỉ? Bây giờ giá cổ phiếu giảm mạnh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích của chúng tôi, huống chỉ chút chuyện nhỏ như này Diệp Ân Tuần không xuất hiện, tập đoàn cũng không xử lý được, chúng tôi không những chỉ chút nghi ngờ, Diệp Ân Tuần có năng lực quản lý tập đoàn này hay không?”
Sếp Hoàng lần nữa mở miệng.
Thẩm Hạ Lan cười lạnh một tiếng: “Cho nên ý của các ông là muốn thay Diệp Ân Tuần sao? Sau đó để ai thượng vị? Các ông phải nhớ, tập đoàn này họ Diệp! Sếp Hoàng nhỉ? Xin hỏi ông có bao nhiêu cỗ phần của tập đoàn Hoàn Trí? Ông có quyền thay chủ tịch hay sao?”
Lời này của Thẩm Hạ Lan hỏi với giọng điệu cực kỳ sắc bén.
Cô vốn không phải là một người ÿ thế bắt nạt người, nhưng bây giờ đám cỗ đông này tỏ rõ là muốn bỏ đá xuống giếng.
Không, có lẽ không nên nói là bỏ đá xuống giếng, bọn họ căn bản chính là đến gây chuyện!
Có lẽ bọn họ biết Diệp Ân Tuần không thể ở công ty tọa trần, cho nên mới không chút kiêng ky, sợ hãi như vậy.
Đầu của Thẩm Hạ Lan nhanh chóng vận chuyển, đột nhiên nghĩ đến chú hai Diệp.
Cô nhìn sang Tống Đình, thấp giọng hỏi: “Sếp Hoàng này có quan hệ với chú hai Diệp?”
Tống Đình hơi sững ra.
“Chú hai Diệp? Người cô nói là chú hai ruột của Diệp tổng?”
“Phải.”
“Sếp Hoàng và chú hai Diệp đã từng là anh em tốt nhát.”
Nghe thầy Tống Đình nói như vậy, Thẩm Hạ Lan tự nhiên hiểu rồi.
Chú hai Diệp bị Thẩm Hạ Lan uy hiếp, không thể không thả Diệp Ân Tuần, nhưng ông ta không cam tâm, cho nên muốn làm rồi loạn nội bộ công ty, đến lúc đó Diệp Ân Tuấn cho dù ra ngoài, một mớ bòng bong như này, hoặc nói còn lại một công ty vỏ rỗng, Diệp Ân Tuần nhất định sẽ không có thời gian đi điều tra chuyện của ông ta hoặc Diệp Phong.”
Có lẽ sự cố ở công trường xây dựng cũng có liên quan đến chú hai Diệp.
Đầu óc của Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xoay chuyển.
Sếp Hoàng nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Tống Đình đang nói chuyện riêng, không khỏi có hơi tức tối.
“Hai người có gì không thể quang minh chính đại mà nói chứ? Hay là nói hai người đang tính kế làm sao lợi dụng lợi ích của cổ đông chúng tôi? Tôi thấy hai người vẫn là gọi Diệp Ân Tuần ra đi, một cô gái có thể làm chủ được gì chứ? Đừng đùa nữa! Diệp Ân Tuần sẽ không phải xảy ra trốn rồi chứ?”
Lời này của sếp Hoàng vừa dứt, lập tức thu hút được ánh mắt của tất cả mọi người, mà Thẩm Hạ Lan nghe thấy lời cuối cùng của sếp Hoàng thì hoàn toàn chắc chắn, cô bỗng quay đầu, đôi mắt phượng nhìn chằm chằm về phía sếp Hoàng.