Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Không biết nữa, anh đã nói rồi, chuyện này còn phải để Hạ Tử Thu làm chủ. Dù sao thì đây cũng là chuyện của anh ta, cho dù Định không phải là do Nhan Du giết chết, nhưng mà vết thương của Hạ Tử Thu cũng là do Nhan Du đã tạo thành, bây giờ oán khí của anh em ở Minh cũng rất lớn, nếu như chúng ta lại thả Nhan Du đi như vậy, sợ là bọn họ sẽ không phục. Huống hồ gì, mấy năm nay đều là do Tử Thu dẫn dắt anh em liêu mạng, tình nghĩa giữa bọn họ, anh không tiện nói cái gì, đương nhiên là phải chờ Tử Thu tỉnh dậy rồi hãy nói.”
“Tử Thu sẽ tỉnh lại ư?”
Thẩm Hạ Lan không chắc cho lắm.
Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Sẽ mà.”
“Có phải là anh biết cái gì đó không, hay là nói Hạ Tử Thu đang giả vờ?”
Thẩm Hạ Lan nhìn nụ cười đó của Diệp Ân Tuấn, cứ luôn cảm thấy là anh biết cái gì đó.
Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Anh không biết, Tử Thu cũng không phải là đang giả vờ, nhưng mà tình cảm của Tử Thu đối với Cung Tuyết Dương là thật, chỉ cần có biện pháp, anh ta sẽ tỉnh lại.”
“Anh có cách hả?”
“Ừm, nhưng mà phải cần Nhan Du phối hợp.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như thế này, không khỏi cười nói: “Anh đúng là nhiều quỷ kế”
Đọc truyện Cục Cưng Có Chiêu Chương 1238 https://truyenonline123.net/cuc-cung-co-chieu/r2246695.html 2 trong 4 8:06 CH, 02/12/2021 “Em không thích hả?”
Nói xong, tay của Diệp Ân Tuấn liền ôm lấy cái eo thon của Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ đến mây mưa gió lớn cách đây không lâu, trong lúc nhất thời, hai chân run rẩy.
“Chồng, em sai rồi.” . ngôn tình tổng tài
Giọng nói của cô mềm mại, mang theo vẻ run rẩy, lại làm cho người ta yêu thương.
Diệp Ân Tuấn thật sự hận không thể nuốt người phụ nữ với đôi mắt lấp lánh đầy ánh sao vào trong bụng, nhưng mà anh nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt của Thẩm Hạ Lan.
Anh kiềm chế tâm trạng của mình, khàn giọng nói: “Sao lại là em sai được chứ, là anh sai rồi. Được rồi, em đi tìm Nhan Du đi, anh đi nghỉ ngơi một hồi.”
“Được rồi.”
Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn đã tha cho mình.
Cái mà anh gọi là nghỉ ngơi, chắc có lẽ là vê phòng tắm nước lạnh.
Thẩm Hạ Lan lại cười càng thêm hạnh phúc.
Diệp Ân Tuấn lắc đầu, cưng chiều hôn cô một cái, sau đó mới quay người trở về phòng ngủ.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy trong lòng có rất nhiều bong bóng, ấm áp, ngọt ngào, vô cùng ngọt ngào.
Cô đi đến cửa phòng của Nhan Du, gõ cửa một cái, ở bên trong truyên đến âm thanh yếu ớt của Nhan Du.
“Vào đi.”
Thẩm Hạ Lan đẩy cửa vào liên nhìn thấy Nhan Du đang nửa ngôi nửa dựa lên cửa sổ, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.