Giọng nói của Diệp Ân Tuấn không phải là rất tốt, mang theo một tia khó chịu và ngang ngược. Hạ Tử Thu ngây ra một lúc: “Kiểm tra của Tống Hải Đình đã có kết quả.” Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày. Nói thật thì anh không quan tâm Tống Hải Đình chết như thế nào, không phải là có Tổng Dật Hiên ở đó à?
Nhưng mà nhìn phòng nghỉ đằng sau lưng, biết là Thẩm Hạ Lan quan tâm tới người này, anh không khỏi thở dài một hơi rồi nói: “Kết quả.”
“Tống Hải Đình là bởi vì dùng thuốc độc tự sát, chuyện này không thể nghi ngờ, nhưng mà pháp y lại kiểm tra ra một loại độc tố khác từ trong thân thể của ông ta, hơn. nữa, nó được tích tụ trong thân thể ngày này qua tháng nọ, cho dù là ông ta không tự sát thì cũng không sống được bao lâu, đến lúc đó, sẽ còn chết thê thảm và đau đớn hơn so với hiện tại cả trăm nghìn lần. Cho nên, chắc là Tống Hải Đình đã biết chuyện này, vì không để Tống Dật Hiên biết được chuyện trước kia ông ta bị trúng độc, cho nên mới tự sát”
Lời nói của Hạ Tử Thu làm Diệp Ân Tuấn hơi nhíu mày lại.
“Thời gian trúng độc là bao lâu?”
“Hơn hai năm rồi, pháp y nói chính xác mà nói thì là hai mươi bảy năm”
Con ngươi của Diệp Ân Tuấn lập tức ngây ra.
“Năm nay Tống Dật Hiên bao nhiêu tuổi?”
“Hai mươi bảy tuổi”
Hiển nhiên là Hạ Tử THu không nghĩ đến điểm này.
Khóe môi của Diệp Ân Tuấn nở nụ cười tà mị, lười nhác nói: “Nói như vậy thì kể từ khi sinh Tống Dật Hiên, Tống Hải Đình đã bị hạ độc?”
“Đúng là như vậy, cho nên độc này không phải là Phương Quyên hạ, là Lưu Mai.”
Trong nụ cười của Diệp Ân Tuấn có thêm một tia lạnh lẽo.
“Thật sự độc ác, cho dù Tống Hải Đình không phải là đối tượng ban đầu của bà ta, cho dù Tống Hải Đình là người đàn ông mà bà ta đã chọn để bảo vệ từ trước, nhưng mà dù sao thì vợ chồng cũng là vợ chồng, còn cùng nuôi một đứa bé, làm sao lại có thể ra tay được chứ? Chắc có lẽ là đến năm thứ hai sinh Tổng Dật Hiên ra thì Tống Hải Đình đã biết chuyện này rồi? Có lẽ Lưu Mai cũng không giấu diếm ông ta, cho nên Tống Hải Đình mới có thể ngoại tình, mới có thể tìm đến Phương Quyên”
Diệp Ân Tuấn nói từng câu từng chữ, cảm xúc trong đáy mắt cũng càng ngày càng lạnh lẽo. Tại sao người phụ nữ như vậy lại sống trên đời này chứ? Nếu như không muốn yêu đương, cho dù không phải là thật lòng thật dạ muốn có con, tại sao lại có thể dễ dàng chế tạo ra một sinh mạng như thế?
Rốt cuộc là bọn họ có biết không, biết cái gì gọi là mẹ, cái gì gọi là con người?
Không hiểu sao, Diệp Ân Tuấn tức giận dữ dội. Trước kia anh thấy Tống Dật Hiên không vừa mắt là bởi vì người đàn ông này cứ luôn thương nhớ vợ của mình, nhưng mà bây giờ nghĩ đến Tống Dật Hiên cùng với
thân thể của mình đều không phải bởi vì tình yêu của ba mẹ mới có thể xuất hiện trên thế giới này, anh không khỏi cảm thấy đồng cảm với Tổng Dật Hiên.
Người giống như bọn họ không được sinh ra trong hi vọng, lại lớn lên trong mưu đồ, thật sự rất đáng buồn, không phải sao? “Tống Dật Hiên đã kiểm tra sức khỏe chưa?”
Hạ Tử Thu ngây ra một lúc, hiển nhiên là không ngờ tới vấn đề này.
“Không phải là điều tra nguyên nhân cái chết của Tống Hải Đình hả? Tại sao lại phải kéo tới Tống Dật Hiên nữa vậy?”
Diệp Ân Tuấn lại lạnh lùng nói: “Tại sao Lưu Mai lại tìm Tống Hải Đình để bảo vệ cho mình, bởi vì Tống Hải Đình là người có lực khống chế mạnh nhất trong số những người theo đuổi bà ta, cũng là bởi vì lúc đó Tống Hải Đình yêu Lưu Mai nhất, cho nên Lưu Mai mới có thể gả đi. Nhưng mà bà ta đã có thể hạ độc với Tống Hải Đình, ai có thể đảm bảo được người phụ nữ bị bệnh tâm thần này sẽ không ra tay với con trai của mình chứ? Dù sao thì qua nhiều năm như thế, bà ta vẫn luôn giả ngây giả dại lợi dụng Tống Dật Hiên, không phải a?”.