Có Phạm Vô Cữu ở đây, Chu Hạc Minh cảm thấy trong lòng rất kiên định, có điều sau khi nghĩ đến Lý Ảnh Phỉ nói chỗ chôn xác cách nơi này cần lái xe 3 tiếng, ông có chút lo lắng hỏi một câu: “Xa như vậy lại cảnh tối lửa tắt đèn cậu đi như nào được?”
Phạm Vô Cữu từ trong ví tiền lấy một tờ giấy vàng ra tùy ý xé thành hình người, Chu Hạc Minh buồn bực vừa định hỏi, liền thấy Phạm Vô Cữu thổi một hơi về phía người giấy, giấy thế mà lại hoạt động tay chân nhảy từ lòng bàn tay Phạm Vô Cữu đến trên vai Lý Ảnh Phỉ.
Chu Hạc Minh: “Á á á á á, nháo quỷ á!”
Lý Ảnh Phỉ liếc mắt nhìn Chu Hạc Minh một cái: “Tôi cảm thấy ông có chút bỏ qua sự tồn tại của tôi.”
Chu Hạc Minh: “…………”
Lý Tiểu Tiểu tuy nhìn cũng rất ngạc nhiên, nhưng mà ở cùng với thần tiên lâu dài nên đối với mấy thứ này đã thấy nhiều không trách, còn thuận miệng giải thích thay Phạm Vô Cữu: “Không có gì ngạc nhiên hết, Phạm Vô Cữu hiểu một vài thứ ở phương diện này, không thì sao có thể một tát đánh cho nữ quỷ này yên tĩnh chứ! Tôi nói với ông nè, với cái trình độ này của Phạm Vô Cữu tuyệt đối là cao nhân, thiên sư tổ truyền! Ông có biết vì sao anh ấy lại tên là Phạm Vô Cữu không? Đó là bởi lúc sinh người nhà có đi tính một quẻ, nói anh ấy là Bát gia Phạm Vô Cữu của Địa phủ chuyển thế đầu thai, thiên phú tuyệt đỉnh! Cũng chính là do chí hướng Phạm Vô Cữu không ở đó, nếu không thì sớm đã danh dương tứ hải, là cái loại ông nhiều tiền cỡ nào cũng không mời được kia.”
Chu Hạc Minh đều sắp bị Lý Tiểu Tiểu lừa dối cho choáng váng rồi, nghe mà sửng sốt, nghẹn nửa ngày mới nặn ra được một câu: “Không nghĩ tới Phạm Vô Cữu còn rất không màng danh lợi.”
Phạm Vô Cữu “Không màng danh lợi” vẻ mặt lạnh nhạt: “Còn tàm tạm đi, dù sao tôi sống cũng không phải vì kiếm tiền.”
Chu Hạc Minh: “………………”
Lời này cũng không biết nên tiếp thế nào nữa!
“Được rồi, thời gian cũng không sớm!” Lý Tiểu Tiểu ngáp một cái nói: “Tôi phải về đi ngủ, chuyện của nữ quỷ liền giao cho Phạm Vô Cữu.”
Phạm Vô Cữu gật gật đầu, Chu Hạc Minh vừa mới chuẩn bị đi, lại có chút không quá yên lòng mà quay đầu lại hỏi một câu: “Phạm Vô Cữu, tối nay sẽ không nháo quỷ nữa chứ?”
“Sẽ không!” Phạm Vô Cữu nhàn nhạt cười: “Ai còn dám nháo quỷ tôi liền quất chết cô ta!”
Lý Ảnh Phỉ rụt cổ, một tiếng cũng không dám ho he.
Có Phạm Vô Cữu làm chỗ dựa, Chu Hạc Minh với Lý Tiểu Tiểu đều yên tâm mà đi, thật sự ngủ một giấc. Sáng hôm sau, lúc Chu Hạc Minh bị chuông báo đánh thức rồi nhìn căn phòng xa lạ còn có chút chưa hồi thần lại được, ngồi nửa ngày mới nhớ ra mình với Phạm Vô Cữu đổi phòng.
Chu Hạc Minh phủ thêm áo khoác tắm mới mở cửa phòng ra, liền thấy cửa đối diện cũng mở, Phạm Vô Cữu gật gật đầu với ông: “Đạo diễn, valy của ông còn ở bên này.”
Chu Hạc Minh nhanh chóng chạy tới, lấy quần áo từ trong tủ quần áo ra thay rồi không nhịn được mà đánh giá chung quanh một chút, nhưng không có nhìn thấy bóng dáng Lý Ảnh Phỉ.
“Nữ quỷ kia đâu?” Chu Hạc Minh hạ giọng hỏi: “Cô ta còn ở đây à?”
“Hiện tại cô ta ở bên thi thể cô ta.” Phạm Vô Cữu vừa pha cà phê vừa nói: “Người giấy của tôi và Lý Ảnh Phỉ cùng nhau đến dưới hồ nước nhìn, valy lớn bị bốn cục sắt chìm ở đáy nước.”
Chu Hạc Minh liền vội hỏi: “Chúng ta giúp cô ta thế nào?”
“Không phải trong kịch bản của chúng ta có một tập đóng quỷ nước sao? Vừa lúc đi xem cái hồ nước kia, nói không chừng sẽ thích hợp quay chụp.” Phạm Vô Cữu nhìn nhìn đồng hồ: “Ăn xong điểm tâm phải đi, làm xong xuôi việc này trong hôm nay.”
Chu Hạc Minh có chút phát sầu: “Chậm trễ một ngày đổ lại không sao, nhưng mà người ta đã vứt xác ở đó, chắc chắn sẽ không cho chúng ta thuê, chúng ta lấy được chứng cứ như nào đây?”
“Chúng ta không cần thuê cũng không cần làm gì, chỉ cần vừa đứng ở đó, thi thể sẽ tự mình nổi lên.” Phạm Vô Cữu nhàn nhạt cười: “Có quỷ ở đây, hết thảy những cái này chính cô ta sẽ thu phục, cái ông cần phải làm là mang nhiều người chút rồi báo cảnh sát là được!”
Chu Hạc Minh sáng mắt lên: “Ui chao, thao tác này có thể nha!”
Một tiếng sau, Chu Hạc Minh mang theo mười mấy nhân viên công tác với hai người Phạm Vô Cữu và Lý Tiểu Tiểu lên xe khách, dựa theo lộ tuyến mà Phạm Vô Cữu chỉ, xe dừng lại cạnh một cái hồ nuôi cá trong một cái thôn vào 2 tiếng sau.
Đoàn người xuống xe, một hộ người nhà ở đằng trước hồ cá nghe thấy tiếng lập tức đi ra, mười phần cảnh giác mà nhìn bọn họ: “Các người là đang làm gì? Vây quanh hồ nước nhà tôi là muốn làm chi?”
Chu Hạc Minh cười ha hả mà xáp lên đưa một điếu thuốc cho cụ già kia: “Bác, bọn tôi là đoàn phim, muốn thuê hồ nước nhà bác quay phim mấy ngày, bác xem một ngày 1000 đồng được không?”
“Mặc kệ, hồ nước nhà tôi không cho thuê!” Ông già kia đen mặt xua tay: “Đi đi đi, đừng ở đây vướng bận!”
“1000 khối một ngày cũng không cho thuê sao? Bọn tôi quay 5 ngày bác có thể vào sổ 5000 khối.” Đôi mắt Chu Hạc Minh gắt gao mà nhìn chằm chằm biểu cảm của ông già kia, bám riết không tha nói: “Bọn tôi quay chụp ngay tại bờ hồ, không vào hồ bắt cá.”
Ông già do dự một chút, nhưng nghĩ nghĩ rồi vẫn là lắc lắc đầu: “Không cho thuê!”
“Vì sao không cho thuê nha?” Trên mặt Chu Hạc Minh mang cười nhưng ánh mắt lại lạnh như băng tới mười phần: “Hay là trong cái hồ này có thứ gì đó nên sợ bọn tôi nhìn thấy hả?”
Ông già nghe nói thế thì lập tức lật mặt, đưa tay đi đẩy Chu Hạc Minh: “Cút, cút cho tôi, ông mày nói không cho thuê liền không cho thuê!”
“Ấy ấy ấy, đừng động thủ nha!” Mấy nhân viên công tác nhanh chóng chạy lên ngăn cản, phó đạo diễn cũng cản Chu Hạc Minh: “Thôi bỏ đi, tôi thấy chỗ này nhiều hồ nước mà, nhà ông ta không cho thuê chúng ta đi nhà khác, lại nói cái hồ nước mà chúng ta xem trước đó kia cũng rất tốt, không cần thiết phải kiểu gì cũng phải ở đây.”
Mắt thấy nháo túi bụi lên, Chu Hạc Minh nhanh chóng nháy mắt với Phạm Vô Cữu, nếu nữ quỷ không cho valy nổi lên nữa thì ông liền thiệt sự bị đánh.
Phạm Vô Cữu không hé răng chắp tay sau lưng nhìn hồ nước, qua nửa phút sau, một cái valy màu đen rốt cuộc nổi lên. Chu Hạc Minh theo ánh mắt Phạm Vô Cữu nhìn lại, lập tức vui mừng quá đỗi mà hô: “Mọi người nhìn, trong hồ nước xuất hiện một cái valy!”
Ông già vừa nghe mấy câu đó lập tức hoảng tay chân, theo bản năng nhìn thoáng qua hồ nước, lập tức sắc mặt trắng bệch.
Chu Hạc Minh vừa thấy ông già như thế thì còn gì mà không rõ, ông già này tuyệt đối biết chuyện tốt mà con trai ổng làm, chính là một kẻ đồng lõa.
“Bác, sao sắc mặt bác khó coi như vậy nha!” Chu Hạc Minh ung dung mà nói: “Sẽ không phải bên trong là thi thể gì sợ bọn tôi biết chứ.”
“Đừng…… Đừng nói bậy……” Ông già nói năng lộn xộn biện giải: “Đó là valy bỏ đi của nhà tôi, các người mau cút!”
Vừa dứt lời, chợt nghe bang một tiếng, valy tự mình mở ra, bên trong là một khối thi thể hư thối hiện ra trước mặt mọi người.
Nhân viên công tác: “………………”
Phó đạo diễn: “………………”
Chu Hạc Minh: “Oẹ…………”
Phó đạo diễn quay đầu nhìn Chu Hạc Minh, lộ ra biểu tình một lời khó nói hết: “Hay cho một đạo diễn, sao lại thành miệng quạ đen chứ?”
******
Đoàn phim 《Nhân viên công vụ Địa phủ》 chưa đợi được lên tin giải trí đã lên tin tức xã hội trước, lúc đoàn phim chọn chỗ quay chụp ngoài ý muốn tìm được địa điểm vứt xác của một vụ án gϊếŧ người 3 năm trước, cơ quan công an căn cứ kiểm nghiệm DNA của thi thể chẳng những tra được thân phận chân thật của người chết, còn lấy ra được DNA của hung thủ, hơn nữa địa điểm vứt xác là nhà cũ của hung thủ, chỉ một tuần án kiện liền báo đã phá.
Tuy quá trình gϊếŧ người sẽ không nói tỉ mỉ, nhưng mà địa điểm gϊếŧ người thì trong thông báo vẫn là nói ra một câu, là khách sạn nào đó phụ cận thành phố điện ảnh. Tin tức vừa ra, khách sạn trong phạm vi 10 dặm quanh thành phố điện ảnh ào ào đăng thông báo nói việc này không liên quan đến khách sạn của mình, chỉ có một khách sạn trầm mặc không dám ho he. Bạn trên mạng tìm hiểu nguồn gốc tìm được cái khách sạn im lặng này rồi kinh ngạc phát hiện, đoàn phim 《Nhân viên công vụ Địa phủ》 vừa lúc ở tại khách sạn này.
《Nhân viên công vụ Địa phủ》 lên hot search tại vị trí đầu bảng, toàn internet đều đang thảo luận vụ án này, rất nhiều người kính nể mười phần với đoàn phim, đây là cái vận khí gì nha, chẳng những vào ở khách sạn đã xảy ra án gϊếŧ người, còn có thể chọn một chỗ quay chụp cũng có thể chọn đến địa điểm vứt xác, cái này cũng có chút quá phù hợp chủ đề chứ.
Dưới ánh mắt đồng tình của trong và ngoài nghề, 《Nhân viên công vụ Địa phủ》 chưa chiếu đã nổi, rất nhiều bạn trên mạng đều cảm thấy hứng thú đối với web drama thần quái mà bọn họ muốn quay.
Tuy phim chiếu mạng này nổi tiếng, nhưng mà mấy diễn viên đồng ý diễn lại đổi ý, cảm thấy chưa khởi động máy đã xuất hiện loại chuyện này có chút điềm xấu, lại quay loại phim thần quái như này rồi lại chọc phải thứ gì liền không đáng.
Thân là một đạo diễn từng gặp quỷ, Chu Hạc Minh mười phần lý giải tâm thái của những diễn viên đó, cũng không làm khó bọn họ, ngay cả tiền vi phạm hợp đồng cũng không cần liền trực tiếp giải trừ hiệp ước.
Diễn viên tuy đã đi mấy người, nhưng mà phim vẫn cứ phải quay theo lẽ thường.
Chu Hạc Minh bỗng nhiên nhớ tới Lý Tiểu Tiểu chính là chủ của một công ty giải trí, liền thuận miệng hỏi một câu: “Diễn viên nhà cô có thể làm khách mời không.”
Lý Tiểu Tiểu móc di động ra nhìn nhìn lịch trình của diễn viên nhà mình: “Diễn viên nhà tôi đều vừa lúc ký phim mới, có điều có hai diễn viên còn chưa có quay, có 3 người cũng là quay phim tại thành phố điện ảnh, đuổi kịp cảnh sau vấn đề không lớn.”
Chu Hạc Minh vừa nghe đã cảm thấy rất thích hợp: “Đưa tư liệu diễn viên nhà cô cho tôi xem thử.”
Lý Tiểu Tiểu lập tức mở di động ra gửi tư liệu diễn viên nhà mình qua mail đến mail Chu Hạc Minh, Chu Hạc Minh vừa xem vừa kinh thán: “Giá trị nhan sắc diễn viên nhà cô cũng quá cao đi. Hồ Linh Lung này trông rất kiều diễm, rất thích hợp cái nhân vật hồ tiên ở tập 7 kia. Ấy, ảnh cung trang của Ngụy Giai Ý này thật không tệ, để cô ấy diễn nữ quỷ triều Thanh cổ có thể đồng ý chứ?”
Lý Tiểu Tiểu nâng tay vỗ vỗ bả vai Chu Hạc Minh, vẻ mặt bội phục nói: “Đạo diễn, không thể không nói ánh mắt ông cũng thật tốt nha!”
Chu Hạc Minh đắc ý nói: “Đúng vậy, không nói khoác, ánh mắt tôi độc lắm, luôn có thể liếc mắt một cái là tìm ra được diễn viên trông có thích hợp với nhân vật của tôi hay không.”
“Rồi, vậy tôi để mấy cổ đến thử vai.” Lý Tiểu Tiểu thuận miệng nói: “Vậy còn có nhân vật nào không tìm được diễn viên thích hợp không?”
“Có.” Chu Hạc Minh rất buồn bực nói: “Cô diễn viên trước đó đồng ý diễn quỷ nước kia bỏ diễn, cái thi thể trong hồ nước kia cho cổ kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá lớn. Bình thường thì loại nhân vật này vốn cũng chỉ có người mới nguyện ý diễn, nhưng ra cái vụ án gϊếŧ người này, phỏng chừng không ít cô gái đều khiếp đảm, cũng chỉ có người lá gan đặc biệt lớn mới nguyện ý nhận nhân vật này.”
Lý Tiểu Tiểu tiếc nuối lắc lắc đầu: “Lá gan Huyền Phinh nhà tôi thật ra lớn đó, nhưng mà chị ấy đẹp quá, khí tràng lại quá mạnh mẽ, nhân vật này không thích hợp với chị ấy. Có điều ông vẫn phải tìm một người thích hợp để diễn, tôi thật ra lại có người đề cử.”
Chu Hạc Minh vừa nghe liền vội hỏi: “Cô nói ai?”
Đúng lúc này, một gương mặt trắng bệch đột nhiên xuất hiện giữa hai người họ, Lý Ảnh Phỉ vén mái tóc ướt sũng ra, cười hề hề với Chu Hạc Minh: “Đạo diễn, ông thấy tôi thích hợp chứ?”
Chu Hạc Minh: “………………”
Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn Lý Ảnh Phỉ, lại ngó ngó Chu Hạc Minh, trên mặt lộ ra biểu tình một lời khó nói hết: “Đạo diễn, ông đừng nói, cô ấy thật đúng là thích hợp nhất!”
Chu Hạc Minh để lại nước mắt xót xa: “Có thể giới thiệu một diễn viên dương gian cho tôi không?”