"Chào buổi tối nhé anh phục vụ."
Lời nói của Hanada Saharuna làm cho Amuro Tooru lâm vào trầm mặc. Giây tiếp theo, bên cạnh liền vang lên một tiếng hét chói tai.
Chỉ thấy hòm thuốc Enomoto Azusa cầm trên tay rơi xuống đất, cô dùng ngón tay run rẩy chỉ vào Hanada Saharuna.
"A a a a a........ Cô, cô, là cô?! Cô là cảnh sát?!"
Cho dù hôm qua Enomoto Azusa đã chịu hết kinh hách cả cuộc đời rồi, nhưng tất cả đều chỉ là muỗi so với khoảnh khắc cô biết được thân phận của Hanada Saharuna.
Một cảnh sát Nhật Bản, chân đạp tận 5 thuyền! Không những nam nữ ăn cả, còn là máu S thích chơi NP! Thái quá lắm rồi đó! Không phải nói cảnh sát rất bận rộn sao? Cô ấy vì cái gì còn có thể thừa nhiều thời gian đi đùa giỡn tình cảm người ta như vậy?! Làm việc nghiêm túc chút đi--!!
Trong một khắc tiến vào cửa quán cafe Poirot một lần nữa kia, Hanada Saharuna đã tiến vào trạng thái tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. Vì thế cô quyết định dùng tới kỹ thuật diễn cả đời này để duy trì tươi cười trên mặt cùng với một chút tôn nghiêm cuối cùng kia.
"Hanada, em đã tới đây rồi sao?" Sato Miwako tò mò hỏi.
"Hôm qua em được nghỉ mà. Đúng lúc bạn bè giới thiệu cho món sandwich ở đây, nói là ăn rất ngon nên em tới thử." Khóe miệng Hanada Saharuna nhếch lên lộ ra hàm răng trắng tuyết, cô nhìn chằm chằm Enomot Azusa nói từng chữ: "Không ngờ đồ ăn ở đây chẳng những là mỹ vị, quán cũng rất chú trọng riêng tư của khách hàng, không-hề có hành vi nghe-trộm-chuyện-của-khách nữa. Đúng là một nơi không tồi."
"........"Đây là uy hiếp đúng không? Chắc chắn là uy hiếp phải không?! Nhìn nụ cười đáng sợ của Hanada Saharuna, Enomoto Azusa nuốt nuốt nước bọt.
Chỉ bằng việc nhấn mạnh "riêng tư của khách hàng" và từ "nghe lén" thôi là đã chứng minh được cô biết hôm qua bọn họ nghe thấy hết cả rồi. Nếu bọn họ dám đem chuyện đối phương chân đạp 5 thuyền đi rêu rao, chắc chắc sẽ bị phốt vì tội nghe lén chuyện đời tư của khách hàng mất!
Nghe lén và tiết lộ chuyện đời tư của khách chính là điều tối kỵ trong ngành!
Lần đầu tiên trong đời Enomoto Azusa bị cảnh sát uy hiếp, trong khoảng thời gian ngắn không biết phải trả lời như nào cho phải. Thay vì sợ hãi thì cô càng bối rối và hỗn loạn hơn.
Trời mẹ ơi! Thế mà cô lại bị cảnh sát giáp mặt uy hiếp? Có phải Nhật Bản sắp xong đời rồi không?
"Có thể khiến quý khách yêu thích thật tốt quá, về sau xin hãy ghé thăm nhiều hơn." Amuro Tooru đột nhiên mở miệng, chuyển lực chú ý của Hanada Saharuna sang phía mình.
Cô dịch tầm mắt từ Enomoto Azusa đến trên người Amuro Tooru, đôi mắt đen nhánh cùng tím xám đối diện nhau vài giây, Hanada Saharuna chủ động quay đi trước.
"Được thôi, lần sau tôi sẽ rủ bạn đi cùng." Cô nói
"........." Không phải chứ, thân phận thật cũng lộ hết rồi, cô còn định mang 5 con cá kia tới nữa sao? Enomoto Azusa há hốc miệng.
Tâm thái của cảnh sát hiện giờ đều tốt như vậy sao? Vị cảnh sát này hoàn toàn không thấy xấu hổ sao?! Đổi lại nếu là cô chắc cô sẽ tự chôn mình dưới tháp Tokyo, cả đời cũng sẽ không đặt chân vào quán cafe này thêm một lần nào nữa!
Nếu Hanada Saharuna đọc được suy nghĩ của Enomoto Azusa, nhất định sẽ bắt tay cô ấy mà lắc một trận. Trên thực tế, nếu không phải ở đây xảy ra án mạng, thân làm cảnh sát bắt buộc phải xuất hiện, căn bản cô cũng không có ý định đến đây nữa mà!
Xét đến cùng, đều là lỗi của hung thủ giết người!
Nghĩ đến đây, Hanada Saharuna bắn ánh mắt lạnh băng về phía đám người bị tình nghi. Hai người trong đó khi tiếp xúc với ánh mắt của cô, liền bất giác nhìn về hướng khác.
Bây giờ lại biết trốn rồi? Hanada Saharuna cười lạnh một tiếng.
Ở nơi người khác không nhìn thấy, trên đỉnh đầu hai người bị tình nghi hiện lên tấm card nửa trong suốt màu xanh lục, tượng trưng cho thẻ thân phận người bình thường, phía dưới là dòng giới thiệu.
Koyama Chika [19], 28 tuổi, thư ký trưởng phòng công ty kiến trúc Mita.
Kuwata Isamu [20], 31 tuổi, bảo vệ công ty kiến trúc Mita.
Đúng rồi, còn một người nữa. Ánh mắt lạnh lẽo của Hanada Saharuna chuyển đến trên người trưởng phòng công ty kiến trúc Mita đang nằm dưới đất, sắc đen của thẻ thân phận trên đầu đối phương đang lập lòe tứ phía.
Mita Yoichi [5], 45 tuổi, trưởng phòng công ty kiến trúc Mita.
"..........." Trưởng phòng công ty kiến trúc Mita đã trở thành xác chết.
Hanada Saharuna bụng đầy lửa giận, ở trong kênh chat bắt đầu nổi bão.
【Hanada Saharuna [Số 1]: Mẹ nó mấy người một người hai người đều muốn chơi tôi đúng không?! Mấy người biết rõ hôm qua tôi mới ở quán cafe Poirot diễn hải vương còn gì? Thế éo nào vẫn chọn chỗ này làm nơi biểu diễn vậy?!】
Đúng vậy, hôm qua lúc bài thi của Hanada Saharuna vừa kết thúc, hệ thống rất nhanh đã thông báo bài kiểm tra thứ 3.
Lần này là kịch bản 3 người có tên "Bộ phim của 3 người, Tình yêu và Án mạng", [Số 5] đóng vai người chết, [Số 19] đóng vai hung thủ, còn lại người bị tình nghi là [Số 20]. Yêu cầu vẫn là hoàn thành trong vòng 1 tuần, nhưng lại không giới hạn địa điểm.
Nguyên nhân chính là vì không giới hạn địa điểm, mấy đứa khốn nạn này thế mà lại cố tình chọn chỗ cô đã từng nhục chết làm sân khấu, cho nên Hanada Saharuna mới điên tiết như vậy.
【 Hanada Saharuna [Số 1]: Nhật Bản nhiều chỗ như thế, vì cái gì mấy người nhất định phải chọn chỗ này?! Bộ không thấy giờ tôi đang là cấp dưới của thanh tra Megure hả? Ai mà chẳng biết mỗi lần có vụ án phát sinh là Đội 1 Phòng Điều tra Tội phạm sẽ đến đầu tiên chứ? Mấy người rõ ràng là cố ý muốn nhìn tôi mất mặt đúng không?!
Thư ký trưởng phòng [Số 19]:......... À thì, hôm qua bọn tôi thấy bà cứ luôn miệng khen sandwich ở Poirot ngon nên mới muốn tới thử một lần. Với cả, dù sao thì quán cafe Poirot cũng là một điểm nổi tiếng trong Conan mà, coi như là đi du ngoạn ngắm cảnh luôn...... Bọn tôi không cố ý thật đó.】
".........." Hanada Saharuna không nói được gì, thế nên vai hề ở đây chính là cô sao?
【Bảo vệ nón xanh [Số 20]: Đúng đúng! Bởi vì bọn tôi bị phát cho kịch bản giết người, nên mới nghĩ một khi có án mạng, chắc chắn sẽ có thám tử đến. So với chạm mặt thám tử xa lạ nào khác, không bằng trải nghiệm tận mắt màn phá án của "Kogoro ngủ gật"......... Cho nên bọn tôi mới chọn một địa điểm tương đối gần nhà Mori Kogoro để diễn.
Nói thật nhé, theo bọn tôi nghĩ thì ngay cả khi Đội 1 có tới phá án chắc cũng không nhất định sẽ bà gọi đi cùng chứ? Bà xem, không phải mỗi lần có vụ án thì sẽ là Takagi, Chiba với Sato đi sao? Thanh tra Megure thường sẽ chỉ dẫn theo 1 hoặc 2 người trong bọn họ thôi........ Ai mà biết bà xui xẻo như vậy.】
"........." Cái này mà là tương đối gần sao? Rõ ràng là ngay dưới mí mắt mà! Hanada Saharuna sắp bị chọc cười vì tức.
Hơn nữa.........
【 Hanada Saharuna [Số 1]: Mấy người còn dám dỗi lại tôi?! Có biết xấu hổ không hả? Với cả rõ ràng hôm nay vừa mới nhận đề, mấy người nói diễn là diễn luôn được vậy?! Không cần chuẩn bị hung khí, phương thức gây án gì đó sao? Có tận 1 tuần để chuẩn bị còn gì!
Trưởng phòng trốn thuế [Số 5]: Nói thế nào nhỉ? Thật ra lúc bốc được thẻ thân phận của mình, tôi đã nghĩ chắc chắn sẽ có ngày này. Dù sao thì cái nghề "Trưởng phòng" lúc nào chả đứng đầu bảng nghề nghiệp có tỉ lệ thăng thiên cao nhất trong truyện, huống chi thiết lập nhân vật của tôi cũng không phải loại tốt đẹp gì. Cho nên từ lâu tôi đã ở nhà tập diễn thử làm thế nào để trở thành một cái xác xinh đẹp rồi.
Thư ký trưởng phòng [Số 19]: Nói như nào ta? Khi tôi nhận được thẻ thân phận thư ký này, liền nghĩ cho dù mình không phải nạn nhân thì cũng là hung thủ. Thế là tôi mới cân nhắc một chút, với sức chiến đấu của mình thì hạ độc vẫn là thích hợp nhất. Vì thế đã sớm mua sẵn thuốc độc rồi, vẫn luôn để trong túi xách nè.
Bảo vệ nón xanh [Số 20]: Còn như nào nữa? Lúc tôi thấy giới thiệu thân phận ghi rằng bạn gái tôi chính là thư ký của trưởng phòng, hơn nữa hai người kia còn có gian díu tình cảm, tôi liền nghĩ nếu trưởng phòng hoặc bạn gái tôi chết, hung thủ không phải tôi thì tôi cũng thành kẻ bị tình nghi. Cho nên sáng sớm nay diễn thử cùng bọn họ luôn......... Bà xem, không phải giờ đã dùng tới rồi sao?
Tôi diễn không tệ chứ? Có cảm nhận được nỗi hoảng sợ bất an vì bị tình nghi không?
Hanada Saharuna [Số 1]:........Mấy người đúng là chuyên nghiệp thật đấy.
Trưởng phòng trốn thuế [Số 5]: Đây cũng là do tình thế bắt buộc, ai bảo kỹ thuật diễn của bọn tôi có hạn? Vì để đạt đủ điểm tiêu chuẩn bọn tôi đã liều mạng rồi, bà đừng có mà khinh người!】
Mẹ nó ai khinh thường mấy người! Cô mà để ý mấy cái này sao?
【 Hanada Saharuna [Số 1]: Nói cho cùng, vẫn là do các người không báo trước cho tôi một tiếng! Nếu biết mấy người muốn diễn ở quán cafe Poirot, tôi đã xin nghỉ từ lâu rồi!
Trưởng phòng trốn thuế [Số 5]:...... Tặng bà một bất ngờ?
Thư ký trưởng phòng [Số 19]:...... Tặng bà một bất ngờ?
Bảo vệ nón xanh [Số 20]:...... Tặng bà một bất ngờ?
Hanada Saharuna [Số 1]:......Lũ tiện nhân các người, quả nhiên là muốn nhìn thấy tôi nhục chết! Cứ chờ đó cho tôi!!】
"......Tỉnh......Hanada......Hanada!" Bên tai vang lên giọng nói, Hanada Saharuna hồi phục tinh thần.
Cô chuyển mắt sang hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy thanh tra Megure đang bất mãn nhìn mình: "Hanada, chúng ta đang phá án, cô thất thần cái gì đấy?"
Thanh tra Megure vừa nói xong, Hanada Saharuna lập tức nghênh đón một loạt những ánh mắt thăm dò, cô duy trì tươi cười trên mặt giải thích: "Xin lỗi thanh tra, tôi mải suy nghĩ về vụ án ạ."
Thanh tra Megure cũng không tiếp tục truy cứu, một lần nữa dời lực chú ý đi, ông nói: "Nếu nạn nhân bị hạ độc chết, lại không còn ai khác tiếp xúc ngoài ba người kia, vậy có nghĩa là hung thủ chỉ ở trong mấy người thôi.....Vậy nên, xin mọi người hãy để chúng tôi kiểm tra vật tư cá nhân!"
Hanada Saharuna chuyển mắt đến người đóng vai hung thủ Koyama Chika, vừa định chat hỏi cô ấy đã phi tang gói thuốc độc đi chưa, liền thấy đối phương hoảng loạn nói --
【Thư ký trưởng phòng [Số 19]: Thôi xong! Tôi còn chưa xuống tay trưởng phòng đã ngã xuống rồi, gói thuốc độc còn nguyên vẫn ở trong túi xách của tôi á!】
Hanada Saharuna trừng lớn mắt, goắt đờ hợi? Bà không phải hung thủ hả?!