“Ba vợ không thể thua con rể được, nào nào nào, xê ra nhường chỗ trong bếp cho ba nào”
Rất nhanh sau đó Lý Hàng đã bị ba vợ đuổi ra khỏi bếp.
Vừa rồi Lý Hàng mặc tạp dề, cầm xẻng nấu cơm mang lại cảm giác ấm áp cho người ta.
Nhưng sau khi cởi bỏ ra, một mình anh lặng lẽ ngồi trên sofa gỗ sưa lại cho người ta cảm giác vô cùng đặc biệt.
Hơn nữa, Lý Hàng chỉ khẽ gật đầu với Cố Ngôn Hy, ánh mắt quét một lượt qua cô rồi không quan tâm đến cô nữa.
Cố Ngôn Hy phát hiện trong mắt của Lý Hàng chỉ có Hứa Mộc Tình.
Hơn nữa ánh mắt anh ta nhìn Hứa Mộc Tình vô cùng dịu dàng.
Dịu dàng đến mức dường như cả thế giới chỉ có một mình Hứa Mộc Tình.
Điều khiến Cố Ngôn Hy bị đả kích nhất là, bốn người nhà Lý Hàng không ai nhận ra cô ta.
Chẳng lẽ bọn họ không bao giờ xem tỉ vi, không chơi điện thoại, không nghe nhạc sao?
Cô nhận không ít quảng cáo thương mại mà.
Sao bọn họ lại không nhận ra cô chứ?
“Anh rể, anh rể, cuối cùng em cũng đột phá rồi!”
“Bây giờ em đã có thể nâng hai trăm lần tạ loại năm mươi ký rồi: Lúc này, trên lầu vang lên tiếng bước chân gấp gáp của Hứa Hạo Nhiên.
Hứa Hạo Nhiên mồ hôi đầm đìa, mặt mũi hưng phấn vừa chạy từ trên cầu thang xuống, nhìn thấy hai gương mặt xa lạ ngồi trong phòng khách.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cô Ngôn Hy, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên lấy hai tay bụm miệng lại.
Hai mắt cậu ta trợn to: “Cha mẹ ơi! Cô là ca sĩ Cố Ngôn Hy phải không?”
“Trời ơi, sao cô lại ở trong nhà tôi?”
“Ai dô, Thượng Đế, Phật tổ Như Lai, ông trời ơi, Cố Ngôn Hy ở trong nhà con này!”
Hứa Hạo Nhiên vui mừng kinh ngạc, cậu ta vội vã chạy đến trước mặt Cố Ngôn Hy.
“Chào Cố tiểu thư, không không không, chào cô, cô Cố!”
“Tôi là Hứa Hạo Nhiên, tôi là fan của cô đấy, cô có thể ký tên cho tôi không?”
Biểu hiện này của Hứa Hạo Nhiên khiến Cố Ngôn Hy.
cuối cùng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhiều gì cũng có được chút cảm giác tt này cuối cùng cũng có người nhận ra cô.
n tại, trong nhà Cố Ngôn Hy lịch sự gật đầu: “Được thôi, cậu muốn ký ở đâu?”
Hứa Hạo Nhiên kéo áo chỉ vào vị trí trái tim của mình: “Thơm vào đây, thơm vào đây..”
Kết quả, cậu ta còn chưa nói xong, Liễu Ngọc Phần đã vội vã chạy từ trong bếp ra đá cho Hứa Hạo Nhiên một cái.
“Con có bản lĩnh không chịu học hành thêm, bây giờ lại bắt đầu học người khác giở trò lưu manh”
“Con gái người ta mới đến nhà chơi con lại đòi thơm người ta”
“Con qua đây cho mẹ”
Vừa nói, Liễu Ngọc Phần vừa kéo tai Hứa Hạo Nhiên kéo.
vào trong bếp.”
“Mẹ, mẹ nhẹ tay chút, con nói là ký tên, không phải thơm”
“Đừng nói nhiều! Lấy hai con dao lại đây thái vụn đĩa thịt bò này cho mẹ.”
“Mỗi miếng thịt đều phải cát một centimet thôi”
“Nếu mà hơn một centimet, hừ hừ, tối nay con ăn cùng Tiểu Kim, Tiểu Hồng đi!”
Nghe đoạn nói chuyện thú vị trong bếp, Cố Ngôn Hy bất giác hỏi Hứa Mộc Tình bên cạnh: “Cô vẫn còn hai đứa em trai em gái hả?”
Hứa Mộc Tình mím môi cười: “Không phải, Tiểu Kim Tiểu Hồng là hai con cá Koi nhà tôi nuôi, lúc nãy mới bước vào cô chẳng phải đã nhìn thấy rồi sao?”
“Phụt!”
Cố Ngôn Hy nghe xong liền bật cười.
Cô không ngờ rằng, cả nhà này lại thú vị đến vậy.
Bác trai là chủ tịch hội đồng quản trị của một lớn, không những không kiêu ngạo mà còn đối nhân xử: thế rất khách sáo thành khẩn.
Vừa về đến nhà lại chủ động cởi áo giúp vợ nấu cơm.
Đây là người đàn ông của gia đình!
Nếu là nhà người khác thì hoàn toàn không thể xuất hiện.
Còn Lý Hàng nữa, tuy anh ta cho người khác cảm giác rất hòa khí.
Nhưng từ đầu đến cuối, anh ta không hề nhìn cô thêm một cái.
Điều này khiến Cố Ngôn Hy bỗng nghi ngờ sức hút của mình có phải có vấn đề gì không?
Phải biết rằng bất kể cô xuất hiện ở đâu, đều thu hút vô số ong bướm điên cưồng theo đuổi.
Chính vì cô quá cuốn hút nên đã thu hút con ong bắp cày có độc là tên Ngô Văn Đào ở Cô Tô kia.
Lúc này, bên ngoài sân vườn của biệt thự vang lên âm thanh ồn ào hỗn tạp.
Trong đó có tiếng hò hét của Trần Quả.
Lý Hàng khẽ nhướng cặp mày, lập tức đứng dậy.
Cố Ngôn Hy cũng nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa.