Diêu Nhược Nam từ nhỏ đã ở trong thế giới ngầm, xung quanh cô đều là những người đàn ông thô lỗ.
Từ “gái” dùng để chỉ những người phụ nữ làm nghề đặc biệt trong thế giới ngầm.
Đối với Diêu Nhược Nam, người đàn ông khiến cô cảm thấy kinh tởm này vừa mở miệng thì chẳng khác gì đang chửi rủa cô.
Hơn nữa, đêm nay Diêu Nhược Nam ăn mặc đẹp như vậy không phải để cho những người đàn ông này ngắm.
Cô đang đợi Lý Hàng, đồng thời cô càng không muốn Lý Hàng nhìn thấy mình đang nói chuyện với những người đàn ông khác.
Thế là Diêu Nhược Nam nháy mắt với người đàn ông bên cạnh.
Hai người lập tức phân chia vị trí, kéo tên đàn ông đẹp.
trai trắng trẻo kia vào nhà vệ sinh.
Không lâu sau, trong nhà vệ sinh truyền ra tiếng kêu la thảm thiết của anh ta.
Đây mới chính là Diêu Nhược Nam, người kế thừa của Đao Gia.
Một người phụ nữ như cô, nhìn toàn bộ Giang Châu, trừ.
Lý Hàng ra thì ai có thể khống chế được?
“Anh Lý đến rồi!”
Lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói vô cùng kích động.
“Anh Lý” là cách gọi tôn trọng do thế giới ngâm của Giang Châu thống nhất để gọi Lý Hàng.
Trong chốc lát, mọi người ngay ngắn nhìn về phía cửa.
Không bao lâu, Lý Hàng mặc một bộ trang phục giản dị, bên cạnh là Hứa Tình xinh đẹp không kém Diêu Nhược Nam lọt vào tầm mắt của mọi người.
Khác với cách ăn mặc hoành tráng của Diêu Nhược Nam, hôm nay Hứa Mộc Tình vẫn mặc một bộ đồ công sở chỉnh tê như mọi khi.
Mái tóc dài đen nhánh được buộc đơn giản thành đuôi ngựa xinh xắn.
Trong đôi mắt như dã thú của đám đàn ông, nó khe khẽ đung đưa.
Những người có thể tới Kim Dao Hội Quán tối nay đều biết Hứa Mộc Tình trông như thế nào, bọn họ phải nhớ kỹ, không dám sai một li.
Bởi vì họ sợ rằng bản thân và thuộc hạ của mình không cẩn thận mà đắc tội với vợ của anh Lý.
Bây giờ toàn bộ thế giới ngầm của Giang Châu, không ai không biết Lý Hàng là một người chiều vợ điên cuồng.
Đắc tội với Lý Hàng thì không sao, nhiều nhất là bị đánh gấy tay chân.
Nhưng nếu ai đắc tội đến vợ anh vậy thì chính là tìm chết!
Những người đàn ông thu hồi ánh mắt lại dường như chỉ trong nháy mắt.
Cùng nhìn về Lý Hàng.
“Tình Tình, tôi rất mong cô đến”
Khoảnh khắc Diêu Nhược Nam nhìn thấy Lý Hàng, hai mắt cô ấy liền sáng lên.
Nhưng cô ta chỉ có thể giả bộ bình tĩnh, bước đến trước mặt Hứa Mộc Tình kéo về Đao Gia.
Giới thiệu xong, Đao Gia nhìn Hứa Mộc Tình nói: “Cô quả thật là một người đẹp quốc sắc thiên hương, so đứa cháu gái tôi chiều từ nhỏ thành hư với cô, quả là cách xa một trời một vực!”
Hứa Mộc Tình vội vàng nói vài câu khách sáo, nụ cười trên mặt hơi gượng gạo.
Vì cô không ngờ nơi này lại hoành tráng đến mức này.
Diêu Nhược Nam trước nay không nói cho Hứa Mộc Tình biết thân phận thật sự của cô.
Hứa Mộc Tình còn không biết ông già tóc trắng dáng vẻ tốt bụng trước mặt này lại là đại ca đứng đầu Giang Châu nhiều năm!
Chỉ cần ông ra lệnh, toàn bộ Giang Châu sẽ nổ ra một trận cuồng phong.
Hứa Mộc Tình ngượng ngùng lấy ra mội chỉ to bằng lòng bàn tay.
p quà nhỏ, “Ông Diêu, thực ngại quá, do quá gấp nên tôi không chuẩn bị được quà cáp gì”
Đây là lần đầu tiên trong đời Đao Gia nghe thấy có người gọi mình như vậy.
Hứa Mộc Tình cư xử đứng đản, giọng nói trong trẻo ngọt ngào.
Nghe cô nói chuyện là một kiểu tận hưởng.
Đao Gia mỉm cười nhận quà, hơn nữa còn mở hộp quà nhỏ trước mặt mọi người.
Nhiều người khi nhìn thấy Hứa Mộc Tình đưa hộp quà này ra đều không khỏi tò mò.
“Vợ của anh Lý sẽ tặng Đao Gia món quà như thế nào?”