Hứa Hiếu Dương nghe Liễu Ngọc Phần nói cũng thấy ngứa tai.
Đôi vợ chồng già cũng liếc mắt đưa tình.
Mã Kiến Nghiệp ở bên cạnh như ngồi trên bàn châm, mồ hôi lạnh toát ra, không biết nên làm gì.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì đang dán vào tường, dùng ngón †ay vẽ những vòng tròn trên tường, miệng còn rên rỉ.
“Ta là cá nấu chua…”
Mặc dù tập đoàn Lăng Tiêu hiện đang là doanh nghiệp hàng đầu tại Ninh Châu, nhưng Hứa Hiếu Dương vẫn khiêm tốn như xưa.
Từ trước đến nay ông chưa bao giờ phô trương, trên người cũng không đeo đồng hồ đặc biệt đắt tiền, những bộ đồ vest đó đều là Liễu Ngọc Phần tự tay mua cho.
ông.
Hai cha con Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình đều rất nghiêm túc chân thành trong chuyện đối nhân xử thế.
Họ giành được sự khen ngợi trong ngành, nhiều nhà phát triển và nhà cung cấp đang tranh giành để hợp tác với họ.
Mặc dù Ninh Châu đang phát triển mạnh mẽ, nhưng việc xây dựng Ninh Châu vẫn chưa theo kịp với sự mở rộng của tập đoàn Lăng Tiêu.
Bây giờ, trong hội trường của tòa nhà trụ sở của tập đoàn Lăng Tiêu.
Chủ tịch Hứa Hiếu Dương, tổng giám đốc Hứa Mộc Tình, con rể “ăn bám” Lý Hàng và các nhân vật ưu tú cốt cán của tập đoàn đều đang ngồi tại đây.
Sau khi nhất trí bàn bạc biểu quyết, tập đoàn Lăng Tiêu quyết định chính thức tiến quân vào thành phốt Mà bây giờ chướng ngại vật trước mặt đầu tiên của tập đoàn Lăng Tiêu.
Gia tộc số một của thành phố, gia tộc họ Tô!
Gia tộc họ Tô đã cố thủ ở thành phố hàng trăm năm, dòng họ này liên kết với nhau và vô cùng hùng mạnh.
Mặc dù lúc này tập đoàn Lăng Tiêu đang có đà phát triển rất mạnh, phía sau còn có một bảo vật là Lý Hàng sức lực vô biên không ai đánh lại.
Tuy nhiên, để đối đầu trực diện với nhà họ Tô thì vẫn còn rất nhiều khó khăn phải vượt qua.
Cái gọi là “biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng”
Để đánh bại kẻ địch thì nhất định phải hiểu được điểm yếu của đối thủ.
Vì vậy, Lý Hàng đưa Hứa Mộc Tình đi tìm một người.
Người này chính là Đao Gia, hôm nay muốn rửa tay gác kiếm.
Lúc này, đại sảnh của Kim Đao Hội Quán đã chật cứng khách mời.
Tối nay, Diêu Nhược Nam là tâm điểm trong mắt mọi người.
Mái tóc ngắn gọn gàng sau khi được nhà tạo mẫu cắt tỉa càng tăng thêm phần nữ tính quyến rũ.
Cô trang điểm lộng lẫy, kẻ mắt xinh xắn, đôi môi đỏ mọng rất đẹp khiến người ta phải ngoái đầu nhìn lại.
Cô mặc một chiếc váy dạ hội gợi cảm.
Phần lớn lưng đều lộ ra ngoài.
Hai bầu ngực cao vút xóc nảy.
Đặc biệt là khe ở giữa, sâu không có đáy, thu hút ánh mắt thèm thuồng của vô số đàn ông.
Lúc này, một chàng trai khôi ngô tuấn tú trong bộ vest trắng mang theo nụ cười tự tin đi về phía Diêu Nhược.
Nam.
Anh lấy hai ly rượu vang đỏ từ người phục vụ.
Đưa một ly cho Diêu Nhược Nam.
Anh cười tươi, nụ cười rạng rỡ xinh đẹp hiện lên trên khuôn mặt trắng trẻo.
“Người đẹp, rất vui khi được gặp cô trong một đêm tuyệt vời như vậy, tên tôi là…”
“Cút!”
Từ đôi môi đỏ mọng của Diêu Nhược Nam nhả ra một chữ thô tục.
Người đàn ông đẹp trai trước giờ chưa từng gặp phải chuyện như vậy.
Sau một hồi sững sờ, trên mặt anh lại hiện lên một nụ cười bình thản.
“Em gái xinh đẹp, xem ra tâm trạng cô không được tốt, hay là để tôi làm trò ảo thuật và kể chuyện cười cho.
(S0 “Bốp!”
Một tiếng bạt tai giòn giã vang lên khắp đại sảnh của Kim Đạo Hội Quán.
Lúc này trong con ngươi xinh đẹp của Diêu Nhược Nam hiện lên một tia sắc bén.
Chỉ một ánh mát như vậy liền khiến người đàn ông mặc.
vest trắng sợ hãi.
Anh ôm chặt khuôn mặt sưng tấy của mình liên tiếp lùi lại mấy bước.
“Mày gọi ai là gái? Mẹ mày mới là gái ấy!”