CHƯƠNG 1708
“Không đâu.”
Hàn Nhã Thanh lạnh lùng đáp: “Chuyện của Bùi Dật Duy đã định rồi, cho dù có xảy ra thêm chuyện gì nữa cũng sẽ chỉ là tranh luận. Nếu như có gì ngoài ý muốn, trừ phi chuyện Bùi Doanh làm với Bùi Dật Duy là giả, nhưng những chuyện này đều có chứng cứ, không thể làm giả được. Cùng lắm là vì muốn chọc giận tớ nên lại xảy ra vài chuyện nữa.”
Hàn Nhã Thanh nghĩ tới sự ngoan cố của Đường Bách Khiêm, thật sự cảm thấy chuyện này vẫn sẽ tiếp tục, lẽ nào muốn liên lụy tới cô sao? Hàn Nhã Thanh bực bội trong lòng, nếu như thật sự liên lụy tới cô, bên phía Dương Tầm Chiêu chỉ e là lại phải tốn không ít tâm tư, gây rắc rối cho anh rồi.
“Vậy thì tốt. Nhưng mà Đường Bách Khiêm chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu, sau này vẫn còn gây chuyện, Nhã Thanh, cậu phải chú ý an toàn, bảo vệ mình cho tốt.”
Liễu Ảnh lo lắng nhắc nhở. Về chuyện này cô ấy thoải mái hơn Hàn Nhã Thanh nhiều. Bên cạnh cô ấy có xảy ra chuyện gì thì cũng chỉ liên quan tới bản thân, bình thường sẽ không uy hiếp tới tính mạng. Nhưng Hàn Nhã Thanh không giống như vậy, hơi không chú ý thôi là tính mạng có thể bị uy hiếp.
“Anh ta sẽ không chủ động tới tìm tớ, càng không trực tiếp tới tìm Dương Tầm Chiêu đâu, trừ phi bất đắc dĩ.”
Điều này Hàn Nhã Thanh có thể chắc chắn, hiện giờ Đường Bách Khiêm rất e dè Dương Tầm Chiêu, nếu như không nắm chắc đầy đủ thì sẽ không ra tay.
“Thế Vũ Kỳ và Minh Hạo thì sao? Đường Bách Khiêm liệu có làm liều, làm tổn thương Vũ Kỳ và Minh Hạo để đạt được mục đích của mình không?”
Hàn Nhã Thanh để ý nhất là Vũ Kỳ và Minh Hạo, nếu như Đường Bách Khiêm dám động tới bọn nhỏ, chỉ sợ là cô sẽ liều mạng với Đường Bách Khiêm mất.
Liễu Ảnh nghĩ tới tình huống như vậy lại thấy lo lắng không thôi. Hơn nữa Vũ Kỳ và Minh Hạo vẫn là trẻ con, còn không có năng lực tự bảo vệ mình, một khi bị uy hiếp…
Hàn Nhã Thanh đột nhiên cảm thấy, để Vũ Kỳ và Minh Hạo tạm thời rời đi là quyết định đúng đắn, Đường Bách Khiêm thật sự có khả năng trực tiếp bỏ qua cô và Dương Tầm Chiêu, nhân cơ hội làm tổn thương Vũ Kỳ và Minh Hạo, mà chuyện của Bùi Dật Duy, nếu như liên lụy tới cô thì chỉ e là cô sẽ chật vật vất vả, sơ suất trong việc chăm sóc Vũ Kỳ và Minh Hạo, để Đường Bách Khiêm có cơ hội.
Hàn Nhã Thanh căm hận mưu kế của Đường Bách Khiêm, rồi lại cảm thấy may mắn vì lúc này Vũ Kỳ và Minh Hạo không ở bên cạnh mình. Hơn nữa Hàn Nhã Thanh rất tin tưởng người… ông kia của Vũ Kỳ và Minh Hạo, từ lời của Vũ Kỳ, cô có thể nghe ra được sự yêu quý của ông ta đối với Vũ Kỳ và Minh Hạo, nhất định sẽ bảo vệ tốt cho chúng.
“Vũ Kỳ và Minh Hạo hiện giờ đang ở nơi an toàn, tạm thời tớ sẽ không đón về.”
Hàn Nhã Thanh nói với Liễu Ảnh, hai bé con này không thể chịu tổn thương, cô nhất định sẽ bảo vệ chúng thật tốt.
“Vậy thì tốt.”
Liễu Ảnh yên tâm rồi, sau đấy lại nghi hoặc hỏi: “Vũ Kỳ và Minh Hạo giờ đang ở đâu thế?”
“Chúng đến nhà một ông lão, muốn ở đó thêm vài ngày.”
Hàn Nhã Thanh không muốn nói quá nhiều, quan trọng là… cũng không có gì để nói, có điều lần này Vũ Kỳ và Minh Hạo trở về mọi chuyện sẽ sáng tỏ hơn nhiều.
Liễu Ảnh mím môi, Hàn Nhã Thanh thật sự rất yên tâm về Đường Minh Hạo, mà hai bé con này, dù là ai gặp đều vô cùng yêu thích. Liễu Ảnh nghĩ rồi nhìn chằm chằm Hàn Nhã Thanh với vẻ ghen tị, ấm ức không thôi, cô ấy cũng muốn có đứa con đáng yêu như vậy.
Hàn Nhã Thanh cạn lời, âm báo từ điện thoại phát ra giải cứu cô. Cô mở điện thoại, thấy đồ ăn đã tới, còn chưa nói gì bên ngoài thì đã truyền tới tiếng gõ cửa, cô liền đứng dậy lấy đồ ăn vào.
“Không phải đói rồi sao? Mau tới ăn chút đi.”
Hàn Nhã Thanh bóc đồ ăn ra, nói với Liễu Ảnh.
Liễu Ảnh đói cả ngày, nhìn thấy đồ ăn sớm đã không nhịn được rồi. Huống hồ bên cạnh chỉ có Hàn Nhã Thanh, vậy là cô ấy càng không thèm để ý, trực tiếp đi tới ăn. Hàn Nhã Thanh chọn món mình thích, ăn hết sức vô tư, nhưng trong lòng đã âm thầm lên kế hoạch làm thế nào để tính sổ với Đường Bách Khiêm rồi.
Hàn Nhã Thanh chọn thứ cô thích, ăn hết sức vô tư, nhưng trong lòng đã âm thầm lên kế hoạch làm thế nào để đối phó với Đường Bách Khiêm rồi. Người đàn ông này quá nham hiểm, nếu không nắm chắc phần thắng trong tay, cô cũng không hề muốn đối đầu với anh ta. Ngay từ đầu cô đã muốn chia tay trong hòa bình với Đường Bách Khiêm, hai bên cắt đứt liên lạc là xong rồi. Nhưng bây giờ cô đã hiểu rằng mình không thể chia tay với Đường Bách Khiêm một cách nhanh gọn như thế được, dục vọng chiếm hữu của người đàn ông đó không cho phép để cô rời đi.
Liễu Ảnh thì không suy nghĩ nhiều như vậy. Chuyện của Đường Bách Khiêm, Hàn Nhã Thanh sẽ tự có cách giải quyết, chuyện này cô ấy biết rõ. Hơn nữa chuyện liên quan đến Đường Bạch Khiếm cô ấy rõ ràng là không giúp được gì, vậy nên cũng không làm gián đoạn mạch suy nghĩ của Hàn Nhã Thanh.
Còn đối với Tư Đồ Không, Liễu Ảnh ngay từ đầu đã không nghĩ đến, cũng không tin rằng Tư Đồ Không có tình cảm với mình. Hôm nay Từ Đồ Không đến, cô ấy vốn nghĩ đó chỉ là hứng khởi nhất thời hoặc có việc gì đó thôi, chứ không phải đến vì cô ấy.