“Ông cụ, lúc nãy có người tới đưa một thứ giống y như vậy.” Đúng lúc này, bảo vệ nhà họ Dương cầm một lá thư đi vào phòng khác.
Quản gia nhìn bảo vệ đó bằng ánh mắt u ám, trong lòng càng thâm trầm hơn, xem ra hôm nay thật sự phải định đoạt chuyện này, ông chỉ là một quản gia, hoàn toàn không ngăn cản nổi.
“Ừm, cậu mang vào đây.” Ông cụ Dương vừa nhìn là biết chắc chắn là giấy đăng ký kết hôn mà Bùi Doanh mới nói, đến nước này rồi, ông cụ Dương cũng không muốn nói gì nữa, mà chỉ hy vọng chuyện này mau chóng định đoạt.
Thông gia với Quỷ Vực Chi Thành, cưới được công chúa, là chuyện cực kỳ có lợi cho nhà họ Dương bọn họ.
Hơn nữa chỉ cần Dương Tầm Chiêu cưới được công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó anh sẽ tự khắc cắt đứt mọi quan hệ với Hàn Nhã Thanh.
Còn nhà họ Đường? Giờ ông cụ Dương không muốn nghĩ tới nữa, dù gì lần trước Đường Vân Thành xảy ra chuyện, ông tưởng nhà họ Đường không thể vực dậy được nữa, nên đã đắc tội thẳng thừng với ông cụ Đường, mà ông bà cụ Đường vốn chẳng ưa gì bọn họ.
Nên e rằng ông đã mất hết hy vọng thông gia với nhà họ Đường, huống chi cô cả nhà họ Đường cũng không có thân phận cao quý như công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Chắc chắn thế lực nhà họ Đường sẽ không lớn mạnh như Quỷ Vực Chi Thành.
Bảo vệ giao thẳng lá thư cho ông cụ Dương, Bùi Doanh ngồi bên cạnh, không nói gì.
Ông cụ Dương nhận lấy lá thư rồi mở ra ngay, quả nhiên bên trong là giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa còn là hai bản.
“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, đây là giấy đăng ký kết hôn của Quỷ Vực Chi Thành, phía trên còn có con dấu của chúng tôi, chỉ cần ông bà cụ Dương ký tên vào đây là được.” Bùi Doanh liếc nhìn giấy đăng ký kết hôn, rồi mỉm cười giải thích.
“Đây chỉ là một hình thức, nhưng nó có thể làm cho mối quan hệ giữa nhà họ Dương và Quỷ Vực Chi Thành càng thêm vững chắc.” Bùi Doanh thật sự rất thông minh, biết lúc này không thể cứng rắn được nữa, mà thái độ phải mềm mỏng thỏa đáng, hơn nữa cô cảm thấy giờ phải cho ông bà cụ Dương nhận ra một số lợi ích khi cưới công chúa bọn họ.
“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, nếu hai nhà sắp thành thông gia với nhau, thì tôi cũng có một chuyện muốn nói thẳng hai người, thật ra giờ nội bộ Quỷ Vực Chi Thành hơi hỗn loạn, dù gì thành chủ cũng bỏ bê công việc rất nhiều năm rồi, sở dĩ thành chủ đồng ý cho chúng tôi tới đây bàn chuyện kết hôn, là vì ông ấy xem trọng năng lực của tổng giám đốc Dương, thành chủ chúng tôi hy vọng tổng giám đốc Dương có thể giúp công chúa chúng tôi giành lại một số quyền lợi trong Quỷ Vực Chi Thành.”
Ông cụ Dương nghe Bùi Doanh nói thế, thì nhất thời sáng mắt, thật ra ông vốn có chủ ý này, nhưng trước đó ông vẫn hơi lo lắng, nếu là ý của thành chủ, thì chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề.
“Tất nhiên rồi, năng lực của Tầm Chiêu nhà chúng tôi thì rõ như ban ngày, nên thành chủ cứ yên tâm.” Ông cụ Dương vốn hơi buồn bực bỗng cười nói.
Trên mặt bà cụ Dương cũng nở nụ cười hài lòng.
“Chúng ta ký tên vào giấy đăng ký kết hôn này trước, thì chuyện này xem như đã được định đoạt, chúng tôi sẽ liên hệ với phóng viên, để tổ chức buổi họp báo, công khai chuyện kết hôn.” Giờ ông cụ Dương chẳng còn bất mãn nữa, ngược lại còn tích cực hơn Bùi Doanh, cầm thẳng cây bút trên bàn lên, ký tên mình vào giấy đăng ký kết hôn.
Quản gia thầm lắc đầu, thở dài trong lòng, cậu chủ thật đáng thương, cứ thế bị ông cụ bán đi, nếu cậu chủ biết được, chắc chắn sẽ rất đau lòng và khổ sở.
Nhưng ông không biết đến lúc đó cậu chủ sẽ làm thế nào? Liệu anh có thật sự kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành không?
Quản gia cực kỳ lo lắng, nhưng ông cụ Dương thì chẳng hề để tâm, bởi vì ông ta thật sự chưa từng nghĩ cho Dương Tầm Chiêu, lúc nào ông ta cũng chỉ nghĩ đến lợi ích nhà họ Dương.
Ông cụ Dương ký tên xong, thì đẩy giấy đăng ký kết hôn tới trước mặt Bùi Doanh: “Tôi ký xong rồi, chẳng phải cô cũng nên đưa cho thành chủ các cô ký tên à?”
“Giờ thành chủ chúng tôi không có ở đây, đợi tôi cầm về rồi, sẽ đưa cho thành chủ ký tên, sau đó sẽ gửi một bản cho ông.” Bùi Doanh nhìn chữ ký của ông cụ Dương trên giấy đăng ký kết hôn, trong lòng vô cùng mãn nguyện, vì ông cụ Dương là người ký tên, nên bên Quỷ Vực Chi Thành cũng phải do phải do bề trên ký, cô biết chắc chắn thành chủ sẽ không ký.
Hơn nữa bọn cô cũng không thể gặp được thành chủ, Bùi Doanh nghĩ đợi bọn cô quay về rồi, sẽ tùy tiện ký vào đây, rồi gửi một bản tới nhà họ Dương, dù gì ông bà cụ Dương cũng không biết chữ ký của thành chủ.
Ngay cả Trịnh Hùng cũng chưa nhìn thấy chữ ký của thành chủ, huống chi là người ngoài.
Sở dĩ Bùi Doanh để ông cụ Dương ký tên vào giấy đăng ký kết hôn, là vì lo sợ ông cụ Dương sẽ hối hận, nên muốn dùng nó để hạn chế ông, xem như là một công cụ dùng để uy hiếp.
“Được, nếu chuyện kết hôn giữa hai nhà chúng ta đã được định đoạt, không bằng tìm một cơ hội, để tôi gặp mặt thành chủ các người, rồi bàn bạc kỹ lưỡng chuyện kết hôn.” Ông cụ Dương nhắc đến chuyện gặp mặt thành chủ.
Trình Nhu Nhu vừa nghe vậy thì cực kỳ chột dạ, nhưng cô đang cúi đầu nhìn giấy đăng ký kết hôn, nên không ai nhìn thấy vẻ khác thường của cô.
“Sau khi quay về, chắc chắn tôi sẽ nói lại ý của ông cụ Dương cho thành chủ chúng tôi.” Thật ra trong lòng Bùi Doanh cũng rất chột dạ, nên trong tình huống này, cô chỉ có thể trả lời mập mờ như thế.
Ông cụ Dương cũng không nghĩ nhiều, dù gì lời nói của Bùi Doanh cũng rất bình thường.
Bùi Doanh cất giấy đăng ký kết hôn, rồi đứng dậy nói: “Giờ tôi sẽ quay về báo cáo với thành chủ ngay, việc thu xếp những chuyện liên quan phía sau phải làm phiền ông bà cụ Dương rồi.”
Bùi Doanh biết giờ cô cũng nên rời đi rồi.
“Được, cô bảo thành chủ cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa.” Ông cụ Dương mỉm cười đồng ý rất sảng khoái.
Bùi Doanh rất hài lòng, Trình Nhu Nhu định nói gì đó, nhưng bị Bùi Doanh kéo đi ngay.
“Cô ký vào giấy đăng ký kết hôn làm gì, còn nói phải đưa cho thành chủ ký tên, tôi còn chẳng gặp được thành chủ, thì cô định đi đâu để có chữ ký của ông ấy?” Vừa rời khỏi nhà họ Dương, Trịnh Hùng đã cực kỳ bất mãn với chuyện Bùi Doanh tự ý đề xuất việc ký vào giấy đăng ký kết hôn, thật ra lúc nãy ở nhà họ Dương, anh đã hơi lo lắng khi cô nhắc đến chuyện này, sau đó Bùi Doanh còn nói sẽ mang về đưa cho thành chủ ký tên, rồi mang tới cho nhà họ Dương?
Đây hoàn toàn là chuyện không thể.
“Chúng ta không cần tìm thành chủ để ký, anh cứ tùy tiện ký vào đó, rồi đưa giấy đăng ký kết hôn cho nhà họ Dương là được, dù gì ông bà cụ Dương cũng không biết chữ ký của thành chủ.” Bùi Doanh nói thẳng ra ý định của mình, giờ trên xe chỉ còn lại ba người bọn họ, chứ không có người ngoài.
Giờ ba người đang ngồi cùng một thuyền, nên Bùi Doanh cũng chẳng có gì phải giấu giếm.
“Cô điên rồi, cô bảo tôi giả mạo chữ ký của thành chủ? Nếu để thành chủ biết được chuyện này, thì chúng ta chết chắc.” Trịnh Hùng nhất thời không thể lái xe được, mà đậu thẳng bên đường, trừng mắt nhìn chằm chằm Bùi Doanh.
“Anh yên tâm đi, thành chủ sẽ không biết chuyện này, sở dĩ tôi bảo ông cụ Dương ký vào giấy đăng ký kết hôn này, là vì sợ đến lúc đó khi biết công chúa không có địa vị trong Quỷ Vực Chi Thành, bọn họ sẽ nuốt lời, rồi giở mấy mánh khóe hãm hại chúng ta.” Nếu Bùi Doanh đã quyết định làm như vậy, tất nhiên trong lòng đã sớm có dự tính.
“Không đến mức đó đâu? Ông cụ Dương đã đồng ý chuyện kết hôn rồi, hơn nữa ông ta còn định tổ chức họp báo nữa.” Rõ ràng lửa giận trong lòng Trịnh Hùng đã tiêu tan hơn phân nửa, giọng nói cũng dịu đi rất nhiều.
“Vậy thì chưa chắc, chuyện nhà họ Cổ lần trước, vì ông cụ Dương muốn bám vào cành cây cao nhà họ Đường, mà tính toán Cổ Doanh Doanh, làm cô ta mất hết danh tiếng.” Bùi Doanh đã điều tra rất rõ ông cụ Dương, nên mới không tin ông.
“Nếu đã như thế thì chúng ta nhất định phải đề phòng, nhưng cô không sợ đến lúc đó bọn họ sẽ nói chuyện giấy đăng ký kết hôn ra à?” Giờ thái độ của Trịnh Hùng đã thay đổi rất rõ rệt.
“Ông bà cụ Dương đều là người thông minh như thế, trước đó bọn họ không hề muốn ký vào giấy đăng ký kết hôn, nên chắc chắn sẽ không chủ động nói chuyện này ra ngoài, chỉ cần chúng ta giữ lời, thì ông cụ Dương sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này, chúng ta thì càng không được nói ra ngoài, nên chắc chắn thành chủ sẽ không biết gì.” Giờ giọng điệu Bùi Doanh chắc như đinh đóng cột, cực kỳ tự tin.
“Tất nhiên, để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta đừng vội gửi giấy đăng ký kết hôn cho họ, đợi kết thúc buổi họp báo rồi hẵng nói sau.” Bùi Doanh luôn làm việc thận trọng, tính toán chu toàn.
“Chỉ cần tổ chức buổi họp báo, thì chuyện này sẽ được định đoạt, vậy thì Dương Tầm Chiêu sẽ không thể nuốt lời được nữa.” Trình Nhu Nhu vừa nghĩ đến việc mình sắp được gả cho Dương Tầm Chiêu, thì không khỏi phấn khích, vui mừng, hơn nữa càng nghĩ càng hưng phấn, cô đã cướp được anh từ tay Hàn Nhã Thanh rồi.