Đương nhiên lý do lúc này Bùi Doanh nhất định phải để ông cụ Dương, bà cụ Dương ký vào giấy kết hôn, còn là vì không tin hai ông bà, cô ta đã cho người điều tra rất rõ ràng chuyện của Cố Doanh Doanh trước đây.
Những lịch sử đen tối của cô Đường đều là thật, nhưng chuyện huỷ hôn cũng do hai ông bà Dương lên kế hoạch.
Khi đó, ông cụ Dương và bà cụ Dương vì muốn trèo lên cành cao là nhà họ Đường nên mới nghĩ cách giải trừ hôn ước với nhà họ Cố, vì để đạt được mục đích, hai ông bà không ngần ngại cho người tìm lịch sử đen tối trước đây của Cố Doanh Doanh, phơi bày trước giới truyền thông.
Vậy nên cô ta nhất định phải đề phòng hai ông bà già này.
Mặc dù nói ra thì không ai có thể so sánh với thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành, nhưng dù sao Trình Nhu Nhu cũng không phải công chúa thật sự. Vả lại, bây giờ Trình Nhu Nhu ở Quỷ Vực Chi Thành cũng không có địa vị gì, cô ta cũng không được cưng chiều, thành chủ thậm chí còn chẳng chủ động gặp Trình Nhu Nhu một lần.
Nếu để ông bà Dương biết những chuyện này, chỉ sợ họ sẽ lại có ý nghĩ khác, vậy nên Bùi Doanh cảm thấy mình phải đề phòng trước khi nó xảy ra.
Ông cụ Dương và bà cụ Dương đưa mắt nhìn nhau, hai người không nói gì.
“Chuyện này, hai ông bà có thể cân nhắc, không vội. Chúng tôi về nói với thành chủ một tiếng.” Bùi Doanh thấy hai người không tỏ thái độ gì thì giả vờ đứng dậy ra về.
“Cô làm gì vậy? Cô…” Trình Nhu Nhu đang mơ tưởng có thể kết hôn với Dương Tầm Chiêu, bây giờ thấy Bùi Doanh định đi, hơn nữa còn dường như không để ý, cô ta lo lắng kéo góc áo Bùi Doanh.
Bùi Doanh thầm thở dài, tức đến mức tim phổi đều đâu, vừa rồi cô ta chỉ cố ý thôi, thế mà tên ngốc này lại kéo cô ta lại? Sao không ngốc chết luôn đi!!!
Lúc này Bùi Doanh đang tức gần chết, nhưng ngoài mặt vẫn không thể hiện ra, còn phải kiên nhẫn nhìn Trình Nhu Nhu: “Công chúa, tôi hiểu ý cô, nhưng dưới tình hình hiện nay, tôi chắc chắn phải về báo cáo thành chủ, nếu không thành chủ trách tội thì tôi thật sự không kham nổi.”
“Thành chủ thương công chúa, sẽ không cho phép công chúa chịu uất ức, vậy nên nếu không có giấy hôn thú, thành chủ nhất định sẽ không để cô lấy tổng giám đốc Dương đâu. Công chúa yên tâm, khi đó thành chủ chắc chắn sẽ chọn cho cô người tốt hơn.” Bùi Doanh hơi dừng lại, ánh mắt nhanh chóng loé lên, nhân cơ hội này tiếp tục cố ý nói cho ông bà Dương nghe.
“Nhưng tôi thích Dương Tầm Chiêu, tôi muốn lấy anh ấy.” Trình Nhu Nhu nghe thấy lời này của Bùi Doanh, suýt nữa cho là thật. Nhưng lần này Trình Nhu Nhu phản ứng khá nhanh, cô ta lập tức nghĩ tới chuyện thành chủ sẽ không quan tâm tới mình, vậy nên bây giờ cô ta nhất định phải được kết hôn với Dương Tầm Chiêu.
Trong nhận thức của cô ta. Không ai có thể tốt hơn Dương Tầm Chiêu!!!
Bùi Doanh khá hài lòng về câu này của Trình Nhu Nhu, dù sao Bùi Doanh cũng cố ý diễn cho ông bà cụ Dương xem, chứ không thật sự muốn đi.
Lời nói của Trình Nhu Nhu cũng cho Bùi Doanh một bậc thang đi xuống.
“Tôi biết công chúa thích tổng giám đốc Dương, thành chủ cũng vì biết công chúa thích tổng giám đốc Dương nên mới đồng ý cho chúng ta tới đây. Nhưng nếu không có giấy chứng nhận kết hôn, dù công chúa có thích hơn nữa cũng vô dụng, thành chủ sẽ không đồng ý gả công chúa đi đâu. Thành chủ không dễ gì mới tìm lại được công chúa, thành chủ coi công chúa còn quan trọng hơn chính con mắt của mình nữa, sao có thể để công chúa chịu thiệt thòi được?” Câu này Bùi Doanh nói với Trình Nhu Nhu, nhưng thực chất lại để cho ông cụ Dương và bà cụ Dương nghe.
Trình Nhu Nhu hơi sững sờ khi nghe Bùi Doanh nói, nếu những điều cô ta nói là thật thì tốt biết mấy!
Nếu thành chủ thật sự thương yêu cô ta thì tốt quá. Cô ta cũng không cần phải lo lắng tìm cho mình một con đường.
Bùi Doanh thấy Trình Nhu Nhu không nói nhiều, còn tưởng cuối cùng cô ta cũng thông minh một lần, trong lòng cũng khá hài lòng.
“Công chúa, chúng ta về nói chuyện với thành chủ đi, còn về việc thành chủ có đồng ý hay không, chỉ có thể đến lúc đó rồi nói thôi.” Bùi Doanh cố ý éo tay Trình Nhu Nhu, giả vờ đưa cô ta đi.
Trình Nhu Nhu vẫn chưa hoàn hồn, vẫn còn chút sững sờ, vậy nên nhất thời cũng không nói được lời từ chối, nhưng đã bị Bùi Doanh kéo về phía trước một bước.
Ông cụ Dương thấy công chúa thật sự định đi thì cũng hơi sốt ruột, đẩy bà cụ Dương một cái.
“Công chúa, đợi đã.” Bà cụ Dương bị ông ta đẩy, lập tức gọi Bùi Doanh và Trình Nhu Nhu lại: “Hôn nhân là chuyện lớn, không phải trò đùa, đương nhiên cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, còn về giấy chứng nhận kết hôn này, chúng ta cũng có thể bàn bạc.”
“Bà cụ Dương, đây là nghi thức của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhất định phải tuân theo. Vậy nên tôi sợ rằng chuyện này không có thể bàn bạc, nếu ông bà không đồng ý ký tên thì coi như cuộc hôn nhân này không thành.” Bùi Doanh thấy ông bà ta sốt sắng thì trong lòng cũng thầm đắc ý, nhưng lại buông lời từ chối.
Bùi Doanh hiểu, càng là lúc này lại càng không thể nhượng bộ, vì một khi nhượng bộ, sau này rất khó nói chuyện.
“Chúng tôi cũng sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện buổi sáng.” Bà cụ Dương cố ý nhắc đến chuyện công chúa Quỷ Vực Chi Thành bị ném ra khỏi cửa Dạ Thị sáng nay, câu này cũng mang theo một chút ý đe doạ.
“Bà cụ Dương, tôi nghĩ có thể bà hiểu lầm ý chúng tôi rồi, với năng lực của Quỷ Vực Chi Thành, chút chuyện nhỏ này chẳng lẽ chúng tôi lại không giải quyết được? Vậy nên chuyện liên quan đến công chúa, chưa chắc đã cần nhà họ Dương giúp đỡ.” Bùi Doanh nói rất hống hách, đương nhiên những lời này của cô ta không sai, đúng là chuyện này chẳng là gì, không cần thành chủ lên tiếng, dù người phía dưới cũng có thể giải quyết.
Nhưng mấu chốt là Trình Nhu Nhu không có địa vị gì ở Quỷ Vực Chi Thành, vậy nên Quỷ Vực Chi Thành sẽ không quan tâm những chuyện này.
Tất nhiên ông bà Dương không biết chuyện này, Bùi Doanh lừa họ cũng không sao.
Ông cụ Dương, bà cụ Dương nghe Bùi Doanh nói lời này, vẻ mặt đều có chút thay đổi.
“Sở dĩ chúng tôi tới nhà họ Dương bàn chuyện hôn nhân là vì công chúa chúng tôi thích tổng giám đốc Dương, nên thành chủ chúng tôi mới miễn cưỡng đồng ý. Tôi nghĩ có thể tiện thể giải quyết luôn chuyện sáng nay, nếu ông bà Dương không muốn nói bây giờ thì chúng tôi sẽ về, coi như chúng tôi chưa tới đi. Còn chuyện sáng nay, tôi tin thành chủ chắc chắn cũng sẽ xử lý tốt.” Bùi Doanh nói mấy chữ ‘xử lý tốt’ cực kỳ nặng, ý uy hiếp có thể nói là không thể rõ ràng hơn nữa.
Nếu kết hôn không thành công thì chắc chắn sẽ tính sổ!!!
Ông cụ Dương nháy mắt với bà cụ Dương.
“Hầy, đương nhiên chúng tôi bằng lòng nói rồi, bây giờ chúng ta ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, nếu giấy đăng ký kết hôn là nghi thức của Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên làm công chúa thì phải tuân theo rồi, chúng tôi hiểu, chúng tôi hiểu mà.” Bà cụ Dương lập tức hiểu ý ông cụ Dương, thái độ thay đổi ngay tức khắc.
Nếu đã quyết định liên hôn với Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa họ còn quyết định tổ chức buổi họp báo thì thêm một tấm giấy đăng ký cũng chẳng là gì.
Tại sao lại phải so đo vì một vấn đề nhỏ nhặt này.
“Chỉ cần ông bà Dương đồng ý, chắc chắn chuyện này sẽ dễ xử lý.” Bùi Doanh là người thông minh, đương nhiên biết ông bà ta đã đồng ý.
“Chúng tôi chưa nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn mà cô nhắc đến, không biết phải làm thế nào?” Bà cụ Dương nhìn Bùi Doanh, vẻ mặt có chút khó xử.
“Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi đã chuẩn bị sẵn, vừa nãy khi ông bà đồng ý cuộc hôn nhân này, tôi đã gửi tin nhắn cho người mang tới, chắc cũng sắp đến rồi.” Hiển nhiên Bùi Doanh không phải nhất thời nổi hứng, mà đã được lên kế hoạch từ rất lâu.
Ông bà Dương nghe Bùi Doanh nói thế, mặc dù có hơi bất mãn, nhưng lúc này cũng không nói được gì.
Dù sao họ cũng đã đồng ý hôn sự giữa nhà họ Dương và Quỷ Vực Chi Thành, họ cũng hài lòng về công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên cũng không thể vì một tờ giấy đăng ký kết hôn mà để bên kia cụt hứng bỏ về.