Anh thở ra những vòng khói và cười: “Tại sao không tới nỗi này? Nhà họ Quý không phải là một gia đình lớn sao?”
“Em đừng có mà làm lơ với chị. Chị thấy em bị người phụ nữ này áp bức thì chị thấy khó chịu.”
“Vậy thì mắt của chị hoạt động không tốt rồi.” Lục Mặc Trầm từ từ nheo lại đôi mắt lạnh lùng, trợ lý A Quan ở đằng kia đi tới, anh trầm giọng hỏi: “Thương lượng với ông cụ Quý bên kia xong chưa?”
“Dạ rồi, chủ tịch Lục. 3% cổ phần ban đầu của truyền thông Quý thị đã trở thành 5% sau khi nghe anh tham dự bữa tiệc. Sau đó, trong chuỗi tài chính, ông cụ Quý nói ông ấy sẽ đích thân ký với anh vào bữa tiệc đêm nay.”
Lời nói của A Quan khiến Lục Phẩm Viện từ từ mở to mắt.
Lục Phẩm Viện vẫn đang làm việc trong Lục thị, tập đoàn Thịnh Thế của Mặc Trầm vừa trở về nước không lâu, gần đây họ đang phải đối mặt với những liên kết quan trọng, chị ấy hiểu.
Và Quý thị chắc chắn là một người khổng lồ ở thành phố S, có thể bất tay liên minh với Quý thị, tập đoàn Thịnh Thế của Mặc Trầm coi như không còn nỗi lo về sau.
Hóa ra ai tính kế ai thì đúng là giờ đây mới biết.
“Thằng nhóc này ……” Lục Phẩm Viện cảm thấy anh thật đáng sợ.
Lục Mặc Trầm dập tàn thuốc, trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng giễu cợt: “Cho nên, tốt hơn là đừng tính kế em. Tờ đơn Quý Chỉ Nhã này chỉ là cha cô ấy thay cô ấy thanh toán thôi, không phải tốt lắm.”
Lục Phẩm Viện khẽ gật đầu, xem ra việc kết hôn của em trai có liên quan đến quyền lợi, điều này khó nói.
Dù Quý Chỉ Nhã là vô tình hay cố ý để cha mẹ tìm thấy cô ấy, từ đó ép buộc Mặc Trầm phải cưới cô ấy. Tất cả đều nằm trong dự kiến của Mặc Trầm.
Lục Phẩm Viện nhìn em trai, không khỏi thở dài một hơi: “Lúc em ở Mỹ …... rốt cuộ tại sao em lại đồng ý kết hôn với loại phụ nữ như vậy? Cho dù cô ta sinh con cho em, em cũng có thể cho cô ấy một khoản tiền mà.”
Lục Mặc Trầm nhắm mắt lại, nếp nhăn hằn sâu trên mí mắt, đôi môi mỏng nhếch lên một tia giễu cợt: “Giữ lại dĩ nhiên có ích rồi. Huống hồ, năm đó em không là gì cả, được ăn cả ngã về không. Cô ấy sinh con, lúc khó khăn nhất, mẹ cô ấy đã giúp, em lại trắng tay …… vì nhiều lý do.”
Lục Phẩm Viện cũng cảm thấy chuyện này có thể rất phức tạp, tính tình bất kham của em trai, e là cũng không coi trọng hôn nhân.
Quý Chỉ Nhã đưa hai đứa nhỏ trở về biệt thự Tân Uyển, buổi tối cô ấy lấy điện thoại ra ngoài biệt thự gọi cho mẹ.
Đầu bên kia, Bạch Vũ Linh nhanh chóng nghe máy.
“Mẹ, con luôn cảm thấy có hơi không thật cho lắm.”
“Con đi bước này rất chắc. Nhị lão nhà họ Lục hiện tại đã biết con là vợ của Mặc Trầm. Mặc Trầm cũng đã hứa sẽ công khai thân phận của con, không cần phải thực tế.”