Bốn ngày nữa tiếp tục trôi qua, Phương Thần Phong vẫn như cũ không có bất cứ thông tin gì về Hà Linh Chi, ban ngày hắn vẫn như cũ lao đầu vào làm việc để đối phó với KP, ban đêm hắn lại tự thu mình trong căn phòng ngủ của cô mà gặm nhấm từng mảnh kỉ niệm. Những ngày này Phương phu nhân cũng ghé thăm hắn rất nhiều lần nhưng thái độ của hắn vẫn như cũ lạnh nhạt, điềm nhiêm giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn vậy. Phương phu nhân mặc dù biết đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài của hắn nhưng bà cũng coi như không biết gì, bởi vì bà hiểu hắn không muốn gục ngã ngay lúc này, chính vì thế bà thà để hắn chìm trong sự dằn vặt cùng khẩn trương đó còn hơn nhìn thấy hắn sau này phải hối hận, đau khổ nhiều hơn nữa.
Đúng như những gì Phương Thần Phong từng nói, hắn chỉ để cho KP nghỉ ngơi được vài ngày rồi tiếp tục giáng một đòn nữa lên đầu bọn chúng, một lần nữa KP lại phải lục đục vì lần đánh này, bản thân Lý Hàn Ân đã rút toàn bộ tiền túi để xoay vòng vốn cho tập đoàn nhưng vẫn không đủ, liên lạc với phía Marcus Nelson nhưng chỉ nhận được một câu rằng bọn họ không thể trong thời gian ngắn như vậy huy động vốn những hai lần cho KP, hơn nữa lại còn là những con số không hề nhỏ, vì vậy bọn họ chỉ có thể góp vốn một phần. Không còn cách nào khác, Lý Hàn Ân đành phải bán bảy phần trăm cổ phần của mình cho các cổ đông khác trong và ngoài tập đoàn, tuy vậy nhưng hắn vẫn phải suy xét sao cho bản thân không bị đưa vào thế bị động, hoặc nói chính xác hơn thì là không để bất cứ ai có cơ hội lật đổ hắn, hiện tại hắn đang nắm giữ bốn mươi năm phần trăm cổ phần, là cổ đông lớn nhất của tập đoàn, mặc dù khả năng bị hạ bệ là không cao nhưng hắn nhất định phải lấy lại số cổ phần kia ngay sau khi biến động này qua đi.
Bởi vì có sự thay đổi về cơ cấu trong hội đồng cổ đông nên hắn bắt buộc phải tổ chức một buổi họp cổ đông để giới thiệu những cổ đông mới, đồng thời hoạch định lại số cổ phần hiện có của các cổ đông.
Chín giờ sáng tại phòng họp tập đoàn KP.
Hiện tại toàn bộ cổ đông đều đã có mặt đầy đủ, trong đó có cả Marcus Nelson, người đi vào cuối cùng chính là Lý Hàn Ân và trợ lý của hắn, J. Sau khi yên vị, hắn lập tức nhìn một lượt những người đang có mặt tại đây rồi nói lớn:
“Chắc hẳn các vị ở đây đã biết lý do buổi họp này diễn ra. Lời đầu tiên, cho tôi được phép gửi lời cảm ơn đến toàn bộ cổ đông đang có mặt tại đây vì đã không bỏ rơi KP trong lúc khó khăn nhất. Tiếp đến, trợ lý của tôi sẽ thông báo số cổ phần mà mỗi cổ đông đang nắm giữ tại thời điểm hiện tại.”
Sau lời của Lý Hàn Ân, J lập tức cầm báo cáo tiến lên diễn trình, đa phần số cổ phần của những cổ đông hiện tại đều không thay đổi, duy chỉ có mình Lý Hàn Ân, Marcus Nelson là có sự biến động lớn, ngoài ra còn xuất hiện thêm một cổ đông dấu tên ngoài tập đoàn nữa, nhưng hiện giờ người này không có mặt tại đây, J đã gửi giấy mời tới họ nhưng đến thời điểm này vẫn không hề thấy bóng dáng họ đâu.
Sau khi J diễn trình xong, Lý Hàn Ân lập tức đứng lên chuẩn bị thông báo kết thúc cuộc họp thì từ phía cửa ra vào vang lên giọng nói uy nghiêm:
“Chủ tịch Lý không định giới thiệu cổ đông mới cho các cổ đông ở đây hay sao?”
Từ cửa ra vào, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn mang theo khí thế bức người ngang nhiên đi đến chiếc ghế trông duy nhất trong phòng dành cho cổ đông mới, vừa nhìn đến chủ nhân của giọng nói, Lý Hàn Ân lập tức kinh ngạc không thôi, đôi mắt âm lãnh mở lớn nhìn chằm chằm vào người đang đứng phía bên kia của chiếc bàn họp dài:
“Ai cho anh được phép đi vào đây?”
Ở bên phía đối diện, người đàn ông lập tức bật cười sau câu nói ấy của Lý Hàn Ân, tone giọng trầm khàn mang theo sự lạnh lẽo vang lên trong không gian:
“Tôi cũng là một cổ đông trong tập đoàn, chẳng lẽ… tôi không có quyền đứng ở đây?”
Dứt lời Phương Thần Phong liền phóng ánh mắt trào phúng về phía Lý Hàn Ân, không sai, hắn chính là cổ đông mới của KP, không những thế, hôm nay hắn còn mang đến cho Lý Hàn Ân một món quà gặp mặt vô cùng thú vị.
Nghe những gì Phương Thần Phong nói, Lý Hàn Ân vừa kinh sợ vừa tức giận, giọng nói ẩn nhẫn vang lên:
“Phương Tổng, đây không phải chuyện anh có thể tùy tiện nói!”
“Tôi tùy tiện nói?”, Phương Thần Phong cười khinh bỉ một tiếng rồi ra hiệu cho trợ lý đi bên cạnh, ngày hôm nay Lâm Minh Thiện không đi theo hắn mà thay vào đó là một trợ lý khác.
Người trợ lý kia nhận được lệnh liền đi đến phát cho mỗi cô đông một biên bản xác nhận chuyển nhượng cổ phần, trong đó có chữ kí của Lý Hàn Ân và dấu đỏ của KP. Lý Hàn Ân xem đến đây liền có một dự cảm không lành, hắn gằn giọng nói với Phương Thần Phong:
“Anh có ý đồ gì?”
Không trả lời câu hỏi này của Lý Hàn Ân, Phương Thần Phong quay người ngồi lại vị trí của mình, lúc này trợ lý của hắn mới bắt đầu nói:
“Chủ tịch Lý, tôi nghĩ bản thông báo mà trợ lý của ngài vừa báo cáo không được chính xác thì phải.”
Nghe câu nói này, cả Lý Hàn Ân và J đều nhíu mày khó hiểu, thấy vậy Phương Thần Phong lập tức đứng dậy nói lớn:
“Nhân cuộc họp cổ đông ngày hôm nay, tôi xin chính thức được ứng cử vào vị trí chủ tịch của KP.”
Lời này vừa dứt, cả phòng họp liền vang lên tiếng bàn tán, còn Lý Hàn Ân thì cảm thấy thật buồn cười, bởi vì dù Phương Thần Phong là một trong những cổ đông của tập đoàn nhưng số cổ phần của hắn ta vô cùng thấp, căn bản không có khả năng đánh bại hắn. J ở bên cạnh lên tiếng:
“Chủ tịch Phương, chắc ngài hiểu rất rõ với số cổ phần đó của ngài đừng nói đến tranh cử, mà ngay cả điều kiện cần ngài cũng không đáp ứng được.”
“Thật không?”, Phương Thần Phong nhướn một bên chân mày mỉm cười hỏi lại.
Thái độ bỡn cợt này của Phương Thần Phong khiến Lý Hàn Ân cảm thấy khó chịu vì hắn có cảm giác bị hắn ta trêu đùa vậy. Không để bọn họ phải chờ lâu, trợ lý của Phương Thần Phong ngay sau đó liền tiến đến đưa cho J một xấp giấy tờ, nhìn đến nội dung của từng trang giấy, J lập tức hoảng hốt vô cùng, sau đó nhanh chóng đem đến cho Lý Hàn Ân xem xét, khỏi phải nói Lý Hàn Ân cũng bị kinh hãi không thôi. Nâng ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua một lượt những cổ đông có mặt tại đây, hắn gằn giọng nói:
“Các người giám?”
Nghe câu hỏi này, toàn bộ cổ đông đều cúi đầu liếc nhìn sang nhau mà không lên tiếng trả lời. Nội dung trên mỗi trang giấy đều cùng một nội dung đó là biên bản chuyển nhượng cổ phần, cụ thể là toàn bộ cổ đông nhỏ lẻ trong tập đoàn đều đã đồng ý bán lại cổ phần cho Phương Thần Phong với cái giá vô cùng lớn, nói đúng hơn thì bọn họ đang tìm đường lui vừa an toàn lại vừa có lợi cho bản thân, trong thương trường ai ai cũng biết vấn đề mà KP đang gặp phải là gì, không sớm thì muộn KP cũng sẽ bị Phương Thị nuốt trọn, chính vì thế bọn họ phải tranh thủ kiếm lợi ích một chút trước khi bị thua lỗ.
Với số cổ phần bản thân đang có, hiện tại Phương Thần Phong và Lý Hàn Ân đang ngang hàng nhau, việc quyết định ai là chủ tịch của tập đoàn sẽ do một cổ đông còn lại là Marcus Nelson quyết định. Lúc này Lý Hàn Ân liền nở một nụ cười của sự đắc thắng, bởi vì cả hắn và Marcus Nelson đều đang ngồi chung một con thuyền, cho nên anh ta nhất định sẽ chọn hắn.
Nhìn qua Lý Hàn Ân và Phương Thần Phong một lượt, một lúc sau Marcus Nelson mới từ từ lên tiếng, thế nhưng câu trả lời của anh ta khiến cho Lý Hàn Ân mở to mắt kinh ngạc, bởi vì sự lựa chọn của anh ta không phải hắn mà là Phương Thần Phong.
Đôi mắt như không tin vào sự thật của Lý Hàn Ân nhìn thẳng Marcus Nelson hỏi:
“Cậu có biết mình vừa nói cái gì hay không?”
Nghe vậy Marcus liền nhếch miệng cười rồi từ từ nhắc lại:
“Tôi bầu chủ tịch Phương làm chủ tịch của KP, hoặc thiết thực hơn một chút thì tôi sẵn sàng chuyển nhượng lại số cổ phần của mình cho anh ta.”
“Cậu…”
“Tôi nghĩ bây giờ tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết chủ tịch mới của KP là ai rồi đúng chứ?”, không để Lý Hàn Ân kịp nói lời tiếp theo Phương Thần Phong đã cất giọng nói lớn.
Sau câu nói ấy của hắn là một tràng pháo tay kèm theo lời chúc mừng của những cổ đông đang có mặt tại đây, duy chỉ có Lý Hàn Ân vẫn đang vô cùng tức giận phóng ánh mắt căm phẫn về phía Phương Thần Phong và Marcus Nelson.
“Tôi xin tuyên bố tan họp, cảm ơn các vị đã dành thời gian để tham dự cuộc họp ngày hôm nay.”
Các cổ đông nghe vậy thì lần lượt kéo ghế đứng lên rời khỏi phòng họp, chẳng mấy chốc chỉ còn lại Phương Thần Phong, Lý Hàn Ân, Marcus Nelson, J và trợ lý của Phương Thần Phong. Lúc này Lý Hàn Ân mới hướng Marcus Nelson hỏi:
“Rốt cuộc chuyện này là sao?”
Nghe câu hỏi này của hắn, Marcus Nelson lập tức cười cười rồi đứng lên, đôi bàn tay rắn chắc, mạnh mẽ của anh ta từ từ nâng lên sờ vào sườn mặt mình rồi nhẹ nhàng tháo bỏ lớp mặt nạ dịch dung xuống, sau đó cũng tháo luôn đôi đồng tử giả trong mắt, giờ đây đứng trước mặt bọn họ không còn là Marcus Nelson nữa mà là gương mặt điển trai mang vẻ gian sảo của… Lâm Minh Thiện.
Một màn vừa rồi khiến cho cả Lý Hàn Ân và J đều ngạc nhiên không thôi, nhưng nhiều hơn đó vẫn là sự tức giận cùng sát khí nồng đậm mà hai người bọn họ tỏa ra. Sự thật này khiến Lý Hàn Ân liền biết bản thân đã bị Phương Thần Phong dẫn dụ vào một cái bẫy do hắn ta tạo ra, ngay từ đầu hắn ta đã biết cho dù có mua lại cổ phần của toàn bộ cổ đông đi chăng nữa thì cũng không thể vượt qua được số cổ phần hiện có của hắn, chính vì thế hắn ta đã sắp xếp để Lâm Minh Thiện dùng thuật dịch dung tiếp cận hắn? Nói như vậy thì việc M&N có mâu thuần với Phương Thị là giả, hoặc ngay từ đầu cả Marcus Nelson và M&N chỉ là giả? Còn cả những lần biến động của KP cũng như sự trợ giúp của Marcus Nelson cũng là do bọn họ một người tung một người hứng? Chỉ có hắn từ đầu tới cuối bị xem như một con rối cho bọn họ chơi đùa?
Lý Hàn Ân bị những suy nghĩ này của bản thân làm cho tức giận vô cùng, ánh mắt phẫn nộ của hắn nhìn chằm chằm vào Phương Thần Phong nói:
"Anh chơi tôi?"
Phương Thần Phong bật cười vì câu nói này của Lý Hàn Ân, hắn cất giọng mỉa mai:
"Tôi đã nói rồi, cậu chưa đủ tư cách để đấu với tôi!! Cậu nghĩ rằng mình xuất hiện với cái tên khác cùng thân phận khác là tôi không nhận ra cậu sao, Cố Phong?"
Hai chữ cuối cùng vừa dứt, gương mặt của Lý Hàn Ân lập tức trắng bệch, nhưng ngay sau đó lại chuyển sang đỏ tím vì tức giận, ánh mắt hắn ta vẫn như cũ nhìn Phương Thần Phong bằng cái nhìn chết chóc:
"Tôi nhất định sẽ khiến các người phải trả giá vì những gì bản thân các người đã làm cho gia đình tôi!!!"
Phương Thần Phong nghe vậy thì nụ cười trên môi hắn ngày càng nồng đậm, hướng Lý Hàn Ân nói:
"Để tôi xem cậu có thể làm được những gì? Nên nhớ, đây mới chỉ là mở đầu thôi!!!"
Lý Hàn Ân cũng không chịu yếu thế trước Phương Thần Phong, tiến lên một bước đối diện với hắn ta, hắn nói:
"Phương Thị cũng chỉ là con tốt nhỏ trong ván cờ lớn của tôi mà thôi, còn rất nhiều điều thú vị đang chờ anh phía trước đó Phương Thần Phong, hãy từ từ mà tận hưởng chúng đi!!!"
"Tôi rất mong chờ điều đó!!!! Nhưng mà Lý Hàn Ân, tôi nghĩ anh nên đối phó với vấn đề mà bang hội của anh đang gặp phải thì hơn."
Lời Phương Thần Phong vừa dứt thì điện thoại cá nhân của J liền vang lên, nhìn tên hiển thị trên màn hình, hắn nhíu mày nghe máy:
"Alo!"
"Chủ tử, có chuyện không hay, hai kho vũ khí của KP tại khu vực Bắc Mỹ vừa bị máy bay chiến đấu của Hắc Phong Bang đánh sập, ngài cũng biết đó là hai trong số sáu kho vũ khí lớn nhất của KP, nên lần này chúng ta chịu thiệt hại không nhỏ."
Gương mặt J lập tức biến sắc sau những thông tin vừa rồi, hắn nhanh chóng tiến tới nói nhỏ vào tai Lý Hàn Ân, sau khi nghe xong, gương mặt hắn cũng không khác J là bao, toàn bộ khớp hàm đều run lên vì tức giận.
"Phương Thần Phong!!!!"
"Tôi nghĩ mình nên để cho chủ tịch Lý, à không anh Lý đây có không gian riêng tư để giải quyết công vụ thì hơn. Còn nữa, trước sáng ngày mai, tôi không muốn thấy bất cứ đồ gì của anh trong phòng làm việc của chủ tịch nữa, anh hiểu ý tôi nói chứ?"
Lý Hàn Ân không trả lời câu hỏi của Phương Thần Phong mà nắm chặt nắm đấm tức giận nhìn chằm chằm vào hắn. Thấy vậy Phương Thần Phong liền bật cười thành tiếng rồi quay người rời khỏi phòng họp.
[...]