Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

Chương 428: Tôi đã từ bỏ em rồi



“Đúng vậy, là tôi không từ bỏ được em, em xem tôi như một thằng hề mà chơi đùa, nhưng mà cuối cùng thì tôi cũng không thể buông bỏ được tình cảm dành cho em.”

Hạng Chí Viễn nâng cằm cô, đôi mắt sâu thẳm dán chặt vào cô, ánh mắt giống như một vùng biển sâu thẳm, giọng nói khàn đặc.

“...”

Trái tim của Giang Ninh Phiến trong phút chốc dường như bị ai đó đạp mạnh vài cái, đau đớn đến mức không thể nào thở nổi.

“Giang Ninh Phiến, em thắng rồi.” Hạng Chí Viễn thâm sâu nhìn cô: “Người đàn ông trước mặt em đã làm tất cả những điều trẻ con và nhàm chán, chỉ vì muốn được nhìn thấy em thêm vài lần nữa.”

Anh thừa nhận rồi.

Trò trả thù của anh chỉ là tìm một cái cớ thích hợp để có thể được gặp cô.

Nhưng cuối cùng, anh hành hạ không phải là người khác, mà là chính bản thân anh.

“...”

Giang Ninh Phiến kinh ngạc nhìn anh, lông mi dài không biết như thế nào mà…Anh nói, người đàn ông trước mặt em đã làm tất cả những điều trẻ con và nhàm chán, chỉ vì muốn được nhìn thấy em thêm vài lần nữa.

Đột nhiên, Hạng Chí Viễn cúi đầu, đôi môi mỏng áp về phía cô, Giang Ninh Phiến ngơ ngác nhìn anh, không có cách nào trốn tránh cả, ngay cả gương mặt cũng không xê xịch đi tí nào.

Có lẽ là

Số phận đã an bài cô sẽ đắm chìm trong cuộc tình hoang đường này, bất chấp việc đối phương là kẻ thù của cha cô, bất kể thị phi trắng đen...

Giang Ninh Phiến nhìn đôi môi anh ngày càng gần, nước mắt rơi xuống, tầm nhìn trở nên mờ mịt, cô không dám để bản thân mình tỉnh táo, hai mắt từ từ nhắm lại.

Nhưng nụ hôn vẫn không xuất hiện như mong đợi.

Đôi môi của cô vẫn lạnh lẽo như trước.

Môi của Hạng Chí Viễn dừng lại ở trước mặt cô, không có hôn cô, anh giơ tay lên, bàn tay đeo nhẫn đầu hồ ly chậm rãi vuốt ve khuôn mặt cô, "Tôi đã nói rồi, chấm hết là chấm hết, hôm nay đến đây là muốn biết vết thương của em như thế nào rồi? "

"... "

Giang Ninh Phiến mở to hai mắt, nước mắt đầm đìa nhìn anh, không nói được lời nào.

Trên cơ thể bị rách một lỗ lớn, đau không thể chịu nổi.

Nhưng cô lại không muốn anh như thế này, cô thà để anh tiếp tục sỉ nhục cô bằng những cách trẻ con như lúc trước, còn hơn là anh...

"Giang Ninh Phiến, tôi cho phép em có được những ngày tháng hạnh phúc thuộc về mình."

Lòng bàn tay to lớn của Hạng Chí Viễn vuốt ve mái tóc cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn, khuôn mặt đẹp trai không chút đứng đắn không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, ánh mắt sâu không không đáy.

Hơi ấm từ lòng bàn tay anh thiêu đốt cô.

Anh đang toan tính điều gì vậy, anh bị cô làm tổn thương đến máu chảy đầm đìa, nhưng anh cứ thế mà bỏ qua cho cô.

“Hạng Chí Viễn, anh đừng như vậy mà.” Giang Ninh Phiến nghẹn ngào đến mức không thể phát ra tiếng.

Anh đừng như vậy mà.

Anh nên hận cô, hận cô vì đã để anh bị bắt, hận cô vì đã vạch mặt anh trước tòa, hận cô vì đã bỏ rơi anh...

Anh có quá nhiều lý do để hận cô, quá nhiều lý do để từ bỏ cô, chứ không phải đến nơi này chỉ để lo lắng cho vết thương của cô như thế nào.

Anh không thể tự hành hạ bản thân như thế này, không thể như vậy được…

“Tôi đi đây, Tiêm Tiêm vẫn còn đang đợi tôi.” Tay của Hạng Chí Viễn từ từ rời khỏi đầu cô.

"..."

Cổ họng Giang Ninh Phiến đắng chát đến không nói được lời nào.

Hạng Chí Viễn bỗng vươn tay ôm eo cô, Giang Ninh Phiến kinh ngạc nhìn anh.

Hạng Chí Viễn ôm cô, từng bước đi tới trước bàn làm việc, cẩn thận đặt cô lên ghế, để cô ngồi vững vàng rồi mới vươn tay vén lọn tóc dài che khuất hai mắt, thân hình cường tráng dựa vào bàn làm việc, ánh mắt cao ngạo nhìn cô chằm chằm, đầu ngón tay lướt trên khuôn mặt mịn màng, khi lướt đến vết máu trên cổ… bầu không khí chợt trở nên im lặng.

Một lúc lâu sau, Giang Ninh Phiến mới nghe thấy Hạng Chí Viễn nói: “Giang Ninh Phiến, tôi đã từ bỏ em rồi.”

Giọng anh vẫn luôn rất hay, trầm thấp, xuyên thấu cả tim gan.

Từ bỏ rồi.

Cuối cùng thì anh cũng bỏ cuộc rồi. Harry Potter fanfic

Nhận được câu trả lời như thế này, Giang Ninh Phiến cứ nghĩ rằng cô sẽ hài lòng, nhưng thật ra lại không hề như vậy, lúc này đây cô chỉ cảm thấy cực kỳ đau khổ

...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv